Pages

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

VÁC THẬP TỰ GIÁ-


Lu-ca 9:23 TKTC, “Và Ngài phán cùng tất cả: “Nếu có ai muốn đi theo Ta, hắn phải chối mình, và vác thập-tự-giá của mình mỗi ngày, và đi theo Ta”
-
Liên kết Ngài trong sự yếu ớt,
Máng cỏ đến thập giá, Chúa ơi,
Nhìn xem Ngài khiêm ti, đau khổ,
Chịu mất mát, đau đớn trên đồi.
-
Trước khi chúng ta vác thập giá cho chính mình, có một thập giá phô bày trước mắt chúng ta. Chúa đã đau khổ và dâng mạng sống của mình làm giá cứu chuộc.
Tất cả phải được từ bỏ trong thế giới này: mọi liên kết với thế giới này phải bị cắt đứt. Điều gì càng gần trái tim của bạn thì càng nguy hiểm, càng phải ghê tởm. Không phải tình cảm là những điều xấu xa: nhưng Đấng Christ bị thế giới này từ chối, nên mọi thứ ràng buộc chúng ta với trái đất phải được hi sinh cho Ngài. Cho dù có những gì đó có thể trả giá đắt, chúng ta cũng phải theo Ngài. Một con người phải biết cách ghét mạng sống của chính mình, và thậm chí bỏ mất nó, nếu không sẽ trở nên lỏng lẻo khi theo Chúa.

TẬN TÂM VỚI CHÚA-




"Hơn thế nữa, tôi kể tất cả các sự việc là lỗ lã xét thấy cái giá trị vượt trội của việc biết Christ Giê-xu Chúa của tôi, vì Ngài mà tôi đã chịu lỗ về tất cả các sự việc, và kể chúng chỉ là rơm rác để tôi có thể được Christ” Phil. 3: 8
Kho báu tình yêu Chúa trông thấy,
Khiến tôi nên lữ khách dương trần,
Rồi đây hội ngộ trên cao ấy,
Sự đầy đủ Ngài am hiểu toàn phần.
-
Sự tận hiến tuyệt đối cho Chúa Giêsu là mối liên kết mạnh mẽ nhất giữa trái tim con người. Nó tước đi bản ngã của họ, và họ chỉ còn một tâm hồn có suy nghĩ, ý định và mục đích ổn định, bởi vì họ chỉ có một đối tượng.
Với vinh quang trước mắt mình, chúng ta có thể thành thật thưa với Đấng Christ: "Có phải đây là điều con làm chăng"? Mắt Chúa hướng về đường nào? Ngài đang đi con đường nào?”--Đức Chúa Trời chỉ có một con đường -- Đấng Christ.

CÓ HAI THẾ HỆ-


Giu đe 1:5, “Bây giờ ta muốn nhắc-nhở các ngươi, dẫu các ngươi biết tất cả những điều này một lần đủ cả, rằng Chúa, sau khi cứu một dân tộc ra khỏi xứ Ai-cập, lần thứ hai đã tiêu diệt những kẻ không tin”.
Kinh thánh cho chúng ta thấy lịch sử hai thế hệ dân Chúa- thứ nhất là dân ra khỏi Ai-cập và thứ hai, dân ra khỏi cảnh lưu dày Ba-by-lôn.
1.Thế hệ dân ra khỏi Ai-cập.
Tác giả thi thiên 78 là A-sáp đã có những bình luận sắc bén về họ như sau:
--Cuộc sống tham dục; “Và trong tâm họ, họ thử Đức Chúa TRỜI Bằng cách đòi món ăn theo ao-ước của họ” (câu 18). Dân Israel ham hố ăn thịt—ngụ ý sự tham dục của xác thịt.
--Cuộc sống tin kính giả hình: “Nhưng họ đã đánh lừa Ngài với miệng của họ, Và đã nói dối với Ngài với lưỡi của mình. Vì tâm họ chẳng kiên-định hướng về Ngài, Họ cũng chẳng trung-tín trong giao-ước của Ngài” (câu 36-37).
- Chúa tiêu diệt cả một thế hệ- “Thì cơn giận của Đức Chúa TRỜI nổi lên chống họ, Và giết chết một số người trong những kẻ mập béo nhất, Và chế-ngự những kẻ giỏi giang của Y-sơ-ra-ên” (câu 31).

ÁNH SÁNG CÕI VĨNH CỬU--


"Trong khi chúng ta chẳng nhìn vào các sự việc thấy được, nhưng vào các sự việc không thấy được; vì các sự việc thấy được là tạm-thời, nhưng các sự việc không thấy được là đời đời " 2 Cô. 4: 18-
-
Tất cả ánh sáng không hoen ố;
Trái tim tôi vui tiếp nhận vào,
Mọi sự đều trở nên tươi sáng,
Trong viễn tượng hạnh phúc cao.
--
Tôi cảm thấy hơn bao giờ hết rằng tất cả là hư không, nhưng những gì không thấy được còn mãi mãi. Tất cả chúng ta đều biết điều đó, nhưng chúng ta sẽ trông tất cả những người khác có vẻ ngu ngốc là dường nào khi chúng ta gặp Chúa đáng chúc tán.

Chúa Và Tôi-




Mathio 23:37:- Đã bao lần Ta muốn tụ họp con cái ngươi như gà mẹ túc con
mình lại, ấp ủ dưới cánh mà các ngươi không muốn!
-
Ô đồng đi thân mật với Chúa,
Trạng thái thần cảm với bình yên,
Đường đi sáng sủa thường xuyên,
Tâm linh tiếp cận cõi thiên thượng rồi.

CÓ NHỮNG NGƯỜI BỊ GẬP MÌNH-


Thi thiên 146:8 TT, “Đức Giê-hô-va sửa ngay lại những kẻ cong khom”.
Thánh thi 146:8 TKTC, “Đức GIA-VÊ đỡ kẻ bị gập mình dậy”.
Thánh thi 81:16, “Nhưng Ta ắt cho ngươi ăn với bột lúa mì mịn nhất; Và với mật ong từ tảng đá, Ta ắt thỏa-mãn ngươi"
Những tín nhân đọc kinh Cựu ước với sự nhận thức sâu xa sẽ thấy rằng Đức Chúa Trời thường nhắc nhở với dân Israel về việc Ngài giải phóng họ ra khỏi Ai cập. Tôi không thể đếm hết số lần Chúa nhắc nhở về biến cố xuất hành nầy trong Cựu ước, nhưng Thi thiên 81 cũng có nhắc đến: “Ta, GIA-VÊ, là Chúa TRỜI của ngươi, Đã đem ngươi lên từ xứ Ê-díp-tô”.
Chúng ta có thể áp dụng kinh nghiệm xuất hành của dân Israel thời xưa cho tình trạng của những cộng đồng Cơ Đốc ở bất cứ đâu đó ngày nay, cũng như có thể ứng dụng cho đời sống cá nhân của tín đồ.
1. "Ta đã làm vơi gánh nặng trên vai của nó”
Bản hiệu dính dịch: ““Ta đã cất gánh nặng khỏi vai ngươi”. Trong cuộc sống nhân sinh có ai trong chúng ta mà không có gánh nặng. Trước tiên họ được Chúa giải phóng ra khỏi gánh nặng phục dịnh cho xã hội Ai cập trong kíp tù đày khổ sai, Mỗi con dân Israel đều mang vác một gánh nặng nào đó trên vai trong cuộc đời du mục của mình, mãi cho đến khi vào đất hứa mới nghỉ ngơi.

GẦN GŨI ĐỨC CHÚA TRỜI-




"Sự gần-gũi của Đức Chúa TRỜI là điều tốt của con" (Thi thiên 73:28)
-
Ô thần thượng, diệu kì, vô hạn,
Hồn ơi, hãy gần nơi tốt lành,
Nơi vinh quang trên trời tỏa sáng,
Phù hợp nhan của Chúa phục sanh.
-
Chúng ta càng ở gần Chúa Jêsus, chúng ta càng hiểu thêm rằng người nào chạm vào anh em của Ngài "là đụng con ngươi của mắt Ngài".
Hiệu quả thực sự của việc ở gần Đấng Christ đưa tôi vào mối tương giao với chính Ngài về những người khác, thay vì bận tâm hoàn cảnh của chính tôi. Làm sao tôi có thể hướng tấm lòng mình đến niềm vui của người khác, và nỗi buồn của họ, trừ khi tôi sống gần với Đấng Christ và tấm lòng tôi được tràn đầy chính Ngài thay vì bản ngã.