Phục truyền 32:44-47-
--Câu 47"Đọan Môi-se đến và nói tất cả các lời của bài
ca nầy trong tầm nghe của dân, ông, với Giô-suê con trai của Nun”.
Sau 40 năm lang thang
trong sa mạc, thế hệ thứ nhất của dân Israel ra khỏi Ai cập đều chết hết. Vào
lúc ấy chỉ còn Môi se, Giô suê, Ca lép là thế hệ thứ nhất. Môi se đã họp toàn
dân Israel tại chân núi Nê bô, gần biên
giới xứ Mô áp, bên kia sông Giô đanh. Môi se đã để ra một thời gian dài, khoảng
vài tháng để kể chuyện, thực ra là rao giảng lại toàn bộ lịch sử Israel từ khi
ra khỏi Ai cập cộng với những lời khuyên lời cảnh cáo cho thế hệ thứ hai, đang
chuẩn bị qua sông Giô đanh chiếm hữu đất hứa.
Chữ “nói” ngụ ý có lúc
ông đọc lại những điều răn, những lời phán của chính miệng Chúa. Có một thánh đồ gợi ý rằng, nếu hằng ngày
chúng ta có thể đọc lớn tiếng lời Kinh thánh cho chính mình nghe, thì đó chẳng
khác nào Chúa đang phán với chúng ta lần nữa và chúng ta phải nghe, như dân
Israel đã nghe Môi se.
--Câu 45-46, “Khi Môi-se đã nói xong tất cả các lời nầy cùng
tất cả Y-sơ-ra-ên, ông nói với họ: "Hãy để vào tâm các ngươi tất cả các lời
mà ta đang cảnh cáo các ngươi hôm nay”-
Chữ “để tâm” có nghĩa
là to set your heart on, hay quan tâm, hoặc để lòng. Anh em hằng ngày quan tâm
điều gì nhất? Chúa phán của cải các ngươi ở đâu thì lòng các ngươi ở đó. Anh em
quan tâm đến điều gì nhiều nhất, để thì giờ suy nghĩ về điều gì nhiều nhất
trong ngày hôm nay? Có quan tâm lời Kinh
thánh chăng? Câu trả lời sẽ bày tỏ anh em là gì, anh em đang có tình trạng thuộc
linh nào.
--Câu 46 b “Mà các ngươi sẽ truyền cho những con trai của các
ngươi phải tuân theo để làm ngay cả mọi lời của luật-pháp nầy”
Các bạn có truyền lời
Chúa, những am hiểu về Kinh thánh, những kinh nghiệm về lời kinh thánh cho con
cháu thuộc linh và thuộc thể của mình không? Mỗi chúng ta, người đi trước đã tốn
nhiều thời gian, nhiều năm chịu đựng sự xử lí của chúa mới hiểu được những điều
nào đó trong lời Kinh thánh, nếu chúng ta truyền sự hiểu biết thực nghiệm đó
cho đoàn hậu tấn, họ sẽ đở tốn nhiều thời gian mày mò, nhiều khi quờ quạng mà
không tìm được.
.--Câu 47 “Vì nó không phải là lời không công-hiệu cho các ngươi;
quả thật, nó là sự sống của các ngươi”.
Tôi tưởng đây là chỗ duy nhất mà Lời Kinh thánh, lời Môi se
rao giảng được gọi là SỰ SỐNG. Kinh thánh không phải là văn tự chết như kinh
sách các tôn giáo khác. Nếu chúng ta mở lòng, mở tâm linh, mở tình cảm mình với lời Kinh thánh, kêu cầu Chúa khi bắt đầu đọc
Kinh thánh, tôi tin các bạn sẽ nhận được sự sống tươi mới từ Lời kinh thánh hằng
ngày. Tôi xin xác nhận điều đó bằng kinh nghiệm của bản thân tôi hằng ngày.
Chúa Giê su từng phán: “Lời là là linh và sự sống” (Giăng 6:63)
--“Và bởi lời nầy, các ngươi sẽ kéo dài những ngày của các ngươi
trong xứ nơi các ngươi sắp vượt qua song Giô-đanh để chiếm nó.”
Đất hứa làm hình bóng cho Đấng Christ, lãnh vực thuộc linh huyền nhiệm mà chúng
ta phải sinh hoạt, sống trong đó. Colose 2:6-7 nói: Hãy bước đi trong Ngài, hãy
châm rễ trong Ngài như cây cối đang cắm rễ trên đất màu.
Cây cối không thể sống nổi trên đất cát sa mạc, cũng không thể
tồn tại lâu dài trên đất khô. Chúa nói nếu
chúng ta nghe lời Kinh thánh, quan tâm lời Kinh thánh, tiêu hóa rồi dạy dỗ cho
người khác, chúng ta sẽ có thể kéo dài thời gian mình tồn tại trên đất màu mỡ đó,
là Đấng Christ.
Vào những thập niên 30
đến 50 của Hội Thánh Tin lành Việt Nam, môi trường thuộc linh của Hội thánh
chung của Tin Lành như mãnh đất màu mỡ
cho tín đồ, như cây cối hấp thụ chất màu mỡ của đất và phát triển.
Chỉ trong thập niên
80, hệ phái khôi phục có nếp sống thô sơ, nhưng như mãnh đất màu mỡ. Con dân Chúa
như cây non, nhưng thu hút được chất màu trong Chúa và phát triển. Những kinh
nghiệp tươi mới, dịu ngọt đó chúng tôi không bao giờ có thể quên, và chưa tìm lại
được lần thứ hai.
Môi se nói “bởi lời nầy,
các ngươi sẽ kéo dài những ngày của các ngươi trong xứ” (đất lành= Đấng
Christ). Đối với hội thánh Tin lành chỉ kéo dài được 30 hay 40 năm, còn với hội
khôi phục, thật không đầy 10 năm.
Tại sao? Vì dân Chúa
không còn nghe lời kinh thánh nữa, mà nghe lời giáo chủ, lời của loài người.,
không còn quan tâm đến lời ấy mà quan tâm tiền bạc, địa vị, thú vui thế giới.
Không còn làm lan tràn lời lẽ thật của Chúa mà phổ biến lời giảng tà đạo. Đó là
lí do, dân Chúa ngày nay mất khẩu vị thuộc linh, mất sự vui hưởng Đấng Christ
như là miếng đất màu mỡ.
M.K