Không, nó không phải là một hệ thống chân lý mới. Nó không phải là một tôn giáo mới và cao siêu. Đó là một Thân vị hằng sống, chân lý và thực hành chỉ là những nét đặc trưng về thuộc linh của Ngài.
Chúng ta hãy xem xét điều này một cách ngắn gọn theo ba khía cạnh.
-1-Trước hết; Thư gửi người Hê-bơ-rơ (và thực sự là cả Tân Ước) không nói rằng chúng ta phải tin và chấp nhận một số giáo lý như những giáo lý được đề cập trong chương 6 - Ăn năn, Đức tin, Phép báp têm, Đặt tay, Sự sống lại của kẻ chết , Sự Phán xét Đời đời - để trở thành những Cơ đốc nhân thời Tân Ước. Mặc dù đoạn văn có vẻ mâu thuẫn với tuyên bố đó, nhưng chúng tôi rất kiên định về nó, vì chính điều này mà chúng tôi chắc chắn rằng toàn bộ câu hỏi về sự sống và cái chết vẫn còn.
Ở đây cũng có một nguy cơ rất lớn nằm trong việc rao giảng và truyền bá chân lý Tân Ước. Nếu những vấn đề này có một vị trí, như chúng chắc chắn xảy ra, thì nơi đó tiếp sau một thứ khác. Nghe có vẻ lạ - dưới ánh sáng của một số câu Kinh thánh - khi nói rằng, trong trường hợp đầu tiên, chúng ta không được giao nhiệm vụ rao giảng sự ăn năn? Mặc dù có thể ít ngạc nhiên hơn khi được nói rằng điều này cũng đúng về phép báp têm, v.v., nhưng nó cũng đúng với cái này và cái kia cũng đúng! Đức Thánh Linh luôn luôn đòi hỏi và bảo đảm một nền tảng và cơ hội để tạo ra phản ứng từ phía con người, và nền tảng đó không chỉ là việc con người được bảo rằng họ phải làm những điều nhất định.
Không, lá thư này, giống như tất cả những lời rao giảng và dạy dỗ trong Tân Ước, mở đầu bằng sự mặc khải và trình bày về Ngôi vị của Đấng Christ trong sự sống sung mãn. Đã từng và chỉ khi mọi người bị Đức Thánh Linh kết tội về quyền tối cao tối cao của Chúa Jêsus và chủ động sẵn sàng đầu hàng hoàn toàn với Ngài thì những điều khác này mới trở thành biểu hiện sống động và háo hức của sự đầu hàng đó. Cho đến khi mọi người thực sự nhìn thấy Đấng Christ bởi sự mặc khải của Đức Thánh Linh hoặc sự soi sáng và xác tín, thì không có động cơ thích hợp nào để ăn năn, và sự an nghỉ.
Đó không phải là sự ăn năn tội lỗi! Điều đó sẽ làm cho sự cứu rỗi trở thành một vấn đề ở mức độ tùy theo số lượng hoặc bản chất của tội lỗi. Tất cả là vấn đề của Con người. "về tội lỗi, vì họ không tin Ta" (Giăng 16: 9). Do đó, lời rao giảng trong Tân Ước không chỉ đơn thuần là một lời rao giảng về Đấng Christ - bị đóng đinh, sống lại, được tôn cao, được tôn vinh - với những hàm ý và thách thức của nó.
Cách thức của Đức Thánh Linh để lật đổ và nhổ bỏ các hệ thống và vị trí sai lầm không bao giờ là cách vạch trần sự giả dối, nhưng là cách đưa Đấng Christ trong sự trọn vẹn hơn của Ngài vào tầm nhìn và xác tín về Ngài! Nó luôn luôn tích cực, không bao giờ tiêu cực. Vì vậy, bóng của một Người được tôn vinh - Con của Đức Chúa Trời - nằm ngay trên tất cả các chi tiết của bức thư, và toàn bộ Tân Ước.
--Thứ hai; tất cả sự thật và thực tiễn là nhưng
-2- Những đặc điểm của Thân Vị hằng sống
và phải được nhìn dưới ánh sáng của sự mặc khải bao trùm về chính Ngài. Hãy xem xét các vấn đề được đề cập đến đặc biệt trong chương 6. "Phép báp têm" không phải là một giáo lễ, mà là Đấng Christ được bày tỏ trong cái chết và sự phục sinh như là đại diện cho tạo vật cũ bị phán xét và diệt vong, và tạo vật mới hoàn toàn từ Đức Chúa Trời mà không có dấu vết của căn cứ phán đoán trong đó. Khi đó, báp têm là cách mà một tín đồ tuyên bố rằng họ đã bị đóng đinh với Đấng Christ, và mặc dù đang sống, nhưng đó không phải là chính họ mà là về Đấng Christ.
Trước hết, Giao Ước Mới ở trong huyết của Đấng Christ, tức là sự sống của Ngài, và tham dự vào bản chất của Ngài là "con đầu lòng giữa nhiều anh em". Nhìn lại chương 2 của bức thư này.
Việc "Đặt tay" trong Tân Ước biểu thị rằng Đấng Christ giờ đây không phải là Cá nhân biệt lập và riêng biệt, mà là Đầu của Hội thánh - Thân thể của Ngài - và rằng Thánh Linh khi xức dầu trên Đầu là dành cho tất cả các thành viên có liên quan đến Ngài và với nhau; Linh là sức mạnh, trí tuệ, năng lực, trình độ, năng lượng và thiên phú cho Thân thể hoạt động như một Thân thể trên trời. Do đó, với việc Đặt Tay vào lúc đầu, Thánh Linh đã chứng tỏ mọi thời đại rằng Đấng Christ và các chi thể của Ngài là một để hoàn thành cácnghị quyết đời đời. Đây không phải là một giáo lễ phong chức, nó là Chúa Giê su được bày tỏ một cách tập thể.
Đó là cách mà tất cả giáo lý và thực hành phải được nhìn thấy. Không phải là những thứ tự động, mà là những đặc điểm của Thân vị hằng sống, và chúng phải được lưu giữ trong mối quan hệ đó.
--3--Thứ ba; và ở đây chúng ta đi đến nguyên tắc nằm ở trung tâm tất cả. Không có gì trong Tân Ước có thể được lấy và tái tạo thành một hệ thống chỉ vì nó ở đó. Không có hệ thống giáo lý và thủ tục nào nằm trong cái la bàn rộng lớn được gọi là "Cơ đốc giáo", dù khác biệt hay mâu thuẫn, tuy danh nghĩa hay cực đoan, tuy kỳ diệu hay đáng nghi ngờ, nhưng đều dựa trên Kinh thánh và được Tân ước ủng hộ. Không có gì đảm bảo rằng sẽ có sự sống bởi vì một khuôn khổ, một tập thể, đã được ghép lại và xây dựng theo kỹ thuật chính xác của Tân Ước.
Nhiều nỗ lực đã được thực hiện để tái tạo lại "hội thánh Tân Ước" với niềm tin rằng càng gần với mô hình thì càng chắc chắn và càng có đầy đủ cam kết của Thiên Chúa. Nhưng nó không có hiệu quả! Thứ tự của Giao ước mới chỉ là sự đảo ngược của Giao ước cũ. Sau đó, Đức Chúa Trời đã viết lên các bảng đá và trình bày nó như một sự hoàn chỉnh hữu hình và khách quan. Trong Cái Mới, LInh của Đức Chúa Trời - ngự bên trong - viết lên trái tim và khối óc. Sau đó, Đức Chúa Trời xuất hiện trong vinh quang không thể tiếp cận và không thể vượt qua để con người bị tàn phá bởi sự hiện diện của Ngài. Bây giờ "Đức Chúa Trời ... đã chiếu vào lòng chúng ta để ban cho ánh sáng của sự hiểu biết về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời trước mặt Đức Chúa Jêsus Christ" (xin xem 2 Cô 3, 4, và 5).
--Khuôn mặt của Chúa Giêsu Kitô.
--Sự vinh hiển của Đức Chúa Trời trong khuôn mặt của Chúa Giê-xu Christ.
--Sự hiểu biết về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời khi đối mặt với Chúa Giê-xu Christ.
--Ánh sáng của sự hiểu biết về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời trong khuôn mặt của Đức Chúa Jêsus Christ.
--Trong tâm hồn chúng ta ánh sáng của sự hiểu biết về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời trong khuôn mặt của Chúa Giê-xu Christ.
Bây giờ, điểm quan trọng là đây. Nguyên tắc của Giao ước Mới là sự mặc khải trực tiếp của từng cá nhân về Đấng Christ với tư cách là sự hiểu biết về Đức Chúa Trời về mặt vinh quang trong lòng người tin. Mỗi cá nhân tín đồ chỉ đến với Cơ đốc nhân thật bởi sự mặc khải về Đấng Christ trong lòng họ, để sự hiểu biết về Đấng Christ là của riêng họ, và thực sự như khi Đức Chúa Trời truyền cho ánh sáng chiếu trong bóng tối.
Nhưng đó không phải là tất cả. Việc tỏa sáng đó phải có tính tiến bộ. Chúa Giê-su Christ quá rộng lớn để có thể nhìn thấy trong hơn mưc độ giây phút phút vào bất kỳ lúc nào. Phần lớn Tân Ước được tập trung vào việc giúp các Cơ đốc nhân thấy rằng họ đã đến một cõi bao la nào, và họ phải đi tiếp như thế nào; và đó là đối tượng của bức thư đang được xem xét.
Cơ đốc giáo chỉ có thể được duy trì sống động và tươi mới và tràn đầy tác động khi các Cơ đốc nhân đang sống trong sự sợ hãi ngày càng tăng về Đấng Christ khi Đức Thánh Linh bày tỏ Ngài trong lòng họ.
Sự e ngại này chỉ có thể đến khi chúng ta cần phải chịu đựng sự đau khổ và thử thách. Năng lực sẽ tăng lên khi trải qua sự đau khổ (xem chương 12, và đọc phần "huấn luyện con cái" để biết "sự trừng trị"). Không có sự kế tục truyền chức nào trong Cơ đốc giáo ngoài sự mặc khải của Đấng Christ vào lòng bởi Đức Thánh Linh. Nó không phải là một hệ thống để tồn tại vĩnh viễn, mà là một cuộc sống để được sở hữu.
Giá trị của Kinh thánh là chúng chứa đựng những chiều sâu và sự đầy đủ chưa bao giờ được hiểu rõ; và khi chúng ta nói về "sự mặc khải", chúng ta không có nghĩa gì thêm đối với chúng, nhưng về điều đó ở trong chúng, nhưng chỉ được biết đến bởi "văn tự" bên trong và "chiếu sáng" của Đức Thánh Linh. Mối nguy lớn mà Cơ Đốc giáo đã rơi vào đó là phủ nhận sự rộng lớn của Chúa Giê-su bằng cách đặt Ngài vào một khuôn khổ của những tuyên bố đáng tin cậy, mỗi một trong số đó đều tìm cách trở thành sự khởi đầu và kết thúc của vấn đề.
Hơn nữa, Giáo hội và công việc của nó đã được thu gọn vào một công thức, và không còn chỗ cho bất cứ điều gì vượt ra ngoài công thức đó. Rất có thể - và thực sự là điều đó đã xảy ra đôi khi xảy ra - rằng Chúa nên ném một sự tươi mới và tràn đầy ánh sáng vào một số tuyên bố về lẽ thật trong Kinh thánh để biến đổi và cách mạng hóa nó và dẫn đến một cuộc sống và chức vụ hoàn toàn mới; và điều này không có bất kỳ mâu thuẫn nào về ý nghĩa thiết yếu và thực sự của nó. Có một điều như giữ chân lý theo truyền thống, cũng như giữ chân lý trong điều bất chính (Rô-ma 1:18).
Hãy để chúng tôi cố gắng tóm tắt những gì chúng tôi đã nói và có ý nghĩa.
(1) Có thể nghi ngờ liệu một hệ thống giáo lý và thủ tục đầy đủ và hoàn chỉnh có thể được xây dựng lại từ Tân Ước hay không, để về mọi vấn đề, chúng ta có câu trả lời chính xác cho mọi câu hỏi về việc nên làm gì và nên làm như thế nào. tại bất kỳ thời điểm nào. Chắc chắn có những lẽ thật cơ bản và nền tảng, nhưng Đức Thánh Linh vẫn cần thiết.
(2) Hơn nữa, còn nghi ngờ liệu Chúa muốn có một khuôn khổ lời nói hoàn chỉnh như vậy hay không; để mọi thứ có thể được áp dụng, lặp lại và sao chép một cách máy móc.
(3) Cách sống duy nhất để thực hiện tư tưởng và ý định của Thiên Chúa là sự hiểu biết về các nguyên tắc thuộc linh. Khi nắm được những nguyên tắc này, thì đối tượng, phương tiện và phương thức biểu đạt của chúng sẽ được đánh giá một cách sống động.
Ví dụ:
(a) Quyền làm con. Khi chúng ta nhận ra rằng quyền làm con là một tư tưởng thần thượng đầy đủ, chứ không chỉ là một tư tưởng ban đầu, như khi mới sinh ra, thì chúng ta sẽ có động cơ để "thúc đẩy sự phát triển toàn diện". Đó là một nguyên tắc.
.
(b) Liên hiệp tập thểy, cuộc sống và phục vụ. Khi chúng ta thấy nguyên tắc của sự đầy đủ thuộc linh chi phối, và không có đơn vị nào của Thân thể Đấng Christ trở nên viên mãn, ngoài mối liên hệ với các thành viên khác, thì chúng ta thực sự đã hiểu được bản chất thực sự của công việc, cách , và sự kết cuộc của Đức Chúa Trời, và trong số những điều khác, chúng ta có động cơ mạnh mẽ nhất cho sự tương giao.
(c) Sự mặc khải của Đức Thánh Linh trong giới hạn sự sống. "Quy luật của Linh của sự sống" là nguyên tắc của tất cả những gì là của Đức Chúa Trời. Một điều có thể có trong Kinh thánh, và chúng ta có thể đã đọc nó hàng nghìn lần, nhưng cho đến khi Đức Thánh Linh làm cho nó trở nên sống động với chúng ta thì điều đó sẽ là điều vô ích.
Do đó, có một vị trí và nhu cầu cho sự mặc khải bên trong của Lời Đức Chúa Trời, và đây là sự kế thừa thực sự duy nhất. Không gì có thể được bảo tồn sống động qua nhiều thế hệ khi mọi người bước vào lãnh địa của nó đều làm như vậy trên cơ sở của sự mặc khải chân lý cá nhân, hướng nội, đang sống và đang phát triển, để nguồn gốc và sự khởi đầu liên tục được lặp lại trong kinh nghiệm.
Đây là những nguyên tắc. Thư tín gửi người Hê bơ rơ đã được gọi là Sách của thiên đàng rộng mở, và đây là ý nghĩa của nó.
TAS