(Mathio 25:1-13)
Mười cô trinh nữ nước trời,
Dụ ngôn của Chúa cao vời lắm thay,
Địa vị trinh nữ tỏ bày:
Tín nhân thanh khiết trẻ hoài mà thôi,
Đèn là linh tái sinh rồi,
Thánh Linh liên kết một linh đời đời,
Hồn nàng là chiếc bình côi,
Cần mua đầy dẫy dầu tươi của Ngài,
Trải hai thiên kỉ xưa nay,
Mười cô đã chết từ ngày đầu tiên,
Hai nàng xay cối rất siêng,
Hai chàng làm việc liên miên ngoài đồng,
Hai người cùng ngủ một phòng,
Người đi người ở phập phòng biết bao!
Mười nàng sống lại ồn ào,
Thuộc linh ngày trước chẳng sao thay dời,
Năm khôn nhập tiệc cưới rồi,
Cửa phòng đóng lại chặn người dại ra,
Mặc tình khóc lóc kêu la,
Hồn không dầu tẩm đuổi ra bên ngoài,
Là nơi khóc lóc đắng cay!
Chớ ai dạy dỗ lạc sai:
“Nữ trinh khờ hỏa ngục nầy quăng đi!”.
Bạn ơi Chúa dạy chi li:
‘Người tin ân cứu mất đi bao giờ!”.
Minh Khải