Xa cha ri 11:1-3, “Hỡi Li-ban, hãy mở các cửa, Cho lửa thiêu
nuốt những cây bá hương của ngươi! Hỡi cây thông, hãy khóc than vì cây bá hương
đã ngã xuống, Những cây tốt đẹp đã bị tàn phá. Hỡi cây sồi ở Ba-san, hãy khóc
than, Vì rừng rậm đã bị đốn ngã. Hãy nghe, có tiếng khóc than của những kẻ chăn
chiên! Vì vẻ huy hoàng của chúng đã bị tàn phá”.
Xa cha ri 11:5, 16-17,” Những kẻ mua chiên để giết đi chẳng thấy mình có tội, còn kẻ
bán thì nói rằng: ‘Ca ngợi Đức Giê-hô-va, vì tôi đã nên giàu có!’ Thế mà những
kẻ chăn chiên chẳng chút xót thương chúng.”- Vì nầy, Ta sẽ dấy lên trong xứ một kẻ chăn chiên chẳng
quan tâm đến chiên bị mất, không tìm kiếm chiên lạc, chẳng chạy chữa chiên bị
thương, không nuôi con nào mập mạnh. Nhưng con nào mập béo thì người ấy ăn thịt
và xé cả móng nó. Khốn cho kẻ chăn vô
ích, Là kẻ bỏ bê bầy mình! Nguyền cho gươm chém vào cánh tay Và mắt phải nó; Nguyền
cho cánh tay nó bị teo khô hoàn toàn, Và mắt phải nó bị mù hẳn.”
Xa cha ri 11: 7-8, “Vậy, Ta chăn bầy chiên sắp bị làm thịt,
là bầy chiên rất khốn khổ. Chỉ trong một tháng, Ta đã tống khứ ba kẻ chăn, vì
Ta không chịu đựng chúng được nữa, và chúng cũng chán ghét Ta. Bấy giờ, Ta nói:
“Ta sẽ không chăn bầy nữa. Con nào chết, cứ chết đi; con nào mất, cứ mất đi;
còn những con còn lại thì cứ ăn thịt nhau đi”
Giê rê mi 25: 32-36,”Đức Giê-hô-va vạn quân phán: ‘Nầy, tai họa
sẽ lan trànTừ nước nầy sang nước khác, Một trận bão dữ dội nổi lên Từ các miền
xa xăm của đất.’ Trong ngày đó, xác của những kẻ bị Đức Giê-hô-va giết chết sẽ
nằm la liệt khắp mặt đất. Chẳng có ai khóc thương hay tập trung lại để chôn cất;
chúng trở thành phân bón trên mặt đất! Hỡi những người chăn, hãy than khóc, hãy
cất tiếng than van! Hỡi những chủ bầy chiên, hãy lăn trong tro bụi! Vì ngày các
ngươi bị giết, kỳ các ngươi bị tan lạc đã đến, Các ngươi sẽ ngã xuống như chiếc
bình quý giá. Người chăn hết đường trốn
tránh, Chủ bầy chiên không tìm ra lối thoát. Kìa, tiếng kêu than của người
chăn, Lời than khóc của chủ bầy! Vì Đức Giê-hô-va phá tan đồng cỏ của chúng”,
Sách Xa cha ri ghi chép lại lời của Chúa phán vào khoảng thế
kỉ thứ 5 trước Công nguyên. Đặc biệt là chương 11 nói tiên tri về sự phán xét của
Chúa trên những kẻ chăn của Đức Chúa Trời.
Đầu chương 11 Chúa báo trước Ngài sẽ đốn nhưng cây cao bóng cả
là cây bá hương, cây thông và cây sồi giữa rừng cây rậm rạp. Rừng cây tượng trưng
hàng hàng lớp lớp giáo phẩm giữa dân của Chúa.
Câu 8 chép, “Chỉ trong một tháng, Ta đã tống khứ ba kẻ chăn,
vì Ta không chịu đựng chúng được nữa, và chúng cũng chán ghét Ta”. Vào thời
Chúa Jesus còn sống trên mặt đất, có ba lọai kẻ chăn dân Chúa là: các thầy tế lễ,
người Pha-ri-si và các thầy thông giáo, chuyên viên chép Kinh thánh. Họ chăn
dân Chúa, và Chúa Jesus là Đấng Chăn Chiên trên họ, Ngài chặt bỏ ba loại kẻ
chăn đó vào năm 70 S.C, khi đền thờ và thành Jerusalem sụp đổ.
Câu 5 chép, “Những kẻ
mua chiên để giết đi chẳng thấy mình có tội, còn kẻ bán thì nói rằng: ‘Ca ngợi
Đức Giê-hô-va, vì tôi đã nên giàu có!’ Thế mà những kẻ chăn chiên chẳng chút
xót thương chúng.”. Ngày nay người ta mua chiên như mua cầu thủ bóng đá. Họ chịu
cực khổ đi chụp từng bức hình các điểm nhóm vùng sâu, nghèo xơ xác để bán cho
các quan thầy nước ngoài lấy đô la.
Câu 16 nói: “Ta sẽ dấy lên trong xứ một kẻ chăn chiên chẳng
quan tâm đến chiên bị mất, không tìm kiếm chiên lạc, chẳng chạy chữa chiên bị
thương, không nuôi con nào mập mạnh. Nhưng con nào mập béo thì người ấy ăn thịt
và xé cả móng nó”. Chúa làm ngơ, cho phép những kẻ chăn chiên xôi thịt được dấy
lên trong nhà Ngài.
Bạn ơi tại sao Chúa cho phép các kẻ chăn trục lợi được dấy
lên như vậy. Chính Chúa trả lời: “Khốn cho kẻ chăn vô ích, Là kẻ bỏ bê bầy
mình! Nguyền cho gươm chém vào cánh tay Và mắt phải nó; Nguyền cho cánh tay nó
bị teo khô hoàn toàn, Và mắt phải nó bị mù hẳn.”
Ông Gia cơ, em Chúa Jesus nói tiên tri về ngày làm thịt các
tôi tớ đại gia của Chúa như sau: “Bây giờ, hỡi anh em là những người giàu có!
Hãy khóc lóc,kêu van vì sự cùng khốn sẽ đổ xuống trên anh em. Tài sản anh em đã bị mục nát, áo quần bị mối mọt
ăn. Vàng bạc anh em đã bị gỉ sét, chất gỉ
sét đó sẽ là bằng chứng chống lại anh em và sẽ ăn thịt anh em như lửa đốt. Anh
em đã lo tích trữ cho những ngày cuối cùng! Nầy, tiền công của những thợ gặt thuê trong ruộng
anh em, mà anh em đã gian lận, đang kêu oan; và tiếng kêu của những thợ gặt ấy
đã thấu đến tai của Chúa toàn năng. Anh
em đã sống xa hoa, hoan lạc trên đất nầy; anh em đã nuôi béo lòng mình trong
ngày tàn sát” (Gia cơ 5:1-6)
Bản Truyền thống dịch cụm từ “ngày tàn sát” là “ngày làm thịt”
chính xác và gợi hình rùng rợn hơn. Ngày nầy xảy ra trong ba năm rưỡi đại nạn,
như tiên tri Giê rê mi nói: “Hỡi những chủ bầy chiên, hãy lăn trong tro bụi! Vì
ngày các ngươi bị giết, kỳ các ngươi bị tan lạc đã đến, Các ngươi sẽ ngã xuống
như chiếc bình quý giá”
Bạn ơi đừng tự lập làm thầy, đừng có tham vọng tự làm mục sư,
trưởng lão đầu nhất, thủ lĩnh dân của Chúa, vì chúng ta sẽ bị xét đoán gắt gao.
Nếu tuổi đời bạn còn trẻ, mà hành vi chăn bầy của bạn quá ghê tởm, khả thi bạn
sẽ bị Chúa tàn sát, và làm thịt trong cơn đại nạn chẳng sai.
Có người nguyền rũa tôi, mong tôi được phúc âm trở lại, là
tin Chúa trở lại. Những lời tôi nói trên đây là tôi trích dẫn lời Kinh thánh và
giải nghĩa đúng theo ý nghĩa trong đó mà thôi. Không phải là lời theo ý riêng của
tôi.
M.K. 16-12-2017