Khải Huyền 3:8 “Ta biết công việc ngươi, ngươi có ít năng lực, mà đã giữ Lời Ta, chẳng chối danh Ta; kìa, Ta để trước mặt ngươi một cái cửa mở ra, chẳng ai có thể đóng được” (Khải 3: 8).
Những lời khen ngợi này dành
cho cộng đồng Phi-la-đen-phi. Chúng ta có thể nghĩ: lời đó có tầm quan trọng đến
mức: "ngươi đã giữ Lời Ta và không từ chối Danh Ta"? Rốt cuộc, họ đã
không làm được những công việc lớn lao. Họ chỉ có "ít năng lực".
Những lời này của Chúa rất
quan trọng. Nếu mọi người xung quanh không coi Lời Kinh thánh là quan trọng,
thì chính họ là người đã giữ Lời đó. Nếu mọi người trên thế giới phỉ báng danh
Chúa Giê-su Christ, thì chính họ đã không phủ nhận danh xưng đó.
Trước mặt Đức Chúa Trời, cầu
nguyện cho lửa từ trời rơi xuống, như Ê-li đã làm, thì không vĩ đại bằng việc
giữ lấy lòng trung thành khi nhiều tín nhân khác đã trở nên bất trung.
Vào thời Ê-li, vẫn còn lại
7.000 người chưa tham gia “thánh chức” thờ lạy Ba-anh. Đức Chúa Trời phán về họ:
“Nhưng Ta đã để dành lại cho Ta trong Israel bảy ngàn người không có quì gối xuống
trước mặt Ba-anh, và môi họ chưa hôn nó” (1 Các vua 19:18). Câu họ đã “không có quỳ gối trước mặt
Ba-anh" đây dường như là những lời ít quan trọng. Nhưng Đức Chúa Trời
không thể coi điều gì là đẹp đẽ hơn những người này, bởi vì xung quanh họ toàn là
những người phải quỳ gối trước thần Ba-anh. Sự thật này quan trọng đối với Đức
Chúa Trời đến nỗi Ngài đã viết nó ra trong Lời của Ngài.
Bạn có quỳ gối trước Ba-anh ma môn hay loại
Ba-anh nào khác không?