Chúng con lầm lỗi rất nhiều,
Tội ô quá lớn là điều bại vong,
Tâm tư ngu dại, hư không,
Cuộc đời đắm đuối trong vòng tội ô.
Hồn con chúc tán vô bờ,
Đời đời danh Chúa tôn thờ nhất tâm,
Nẽo nguy xấu hỗ, sai lầm,
Chúa đưa chân thoát đường hầm chơi vơi.
Nào do việc nghĩa trong đời,
Do bàn tay của con người tạo ra,
Hồng ân tối thượng cứu
mà,
Jesus dư dật chan hòa
không thôi.
Do ân thương xót Chúa Trời,
Mọi hi vọng của đời tôi bắt đầu,
Báp-têm cùng với máu đào,
Hồn tôi được sạch tội sâu lâu ngày.
GIá mua sự chết của Ngài,
Thân treo cây gỗ cả ngày đớn đau,
Thánh Linh đổ xuống dồi dào,
Bô xương khô đã hít vào hơi Linh.
Từ vòng kẻ chết phục sinh,
Thiên ân xưng nghĩa tài tình biết bao,
Chúng ta diện kiến ngai cao,
Nhìn xem mặt Chúa xiết bao thỏa lòng.
Minh Khải 4-12-2014
(Nguồn: Isaac Watts, Tít 3:3-7)
“Vì trước kia chúng ta cũng ngu dại, bội nghịch, bị lừa dối,
làm mọi cho các thứ tư dục và thú vui, ăn ở trong sự hiểm độc, ganh gổ, đáng
ghét, và cũng ghen ghét lẫn nhau nữa. Nhưng đến khi lòng nhân từ của Đức Chúa Trời
là Cứu Chúa chúng ta, và tình thương yêu của Ngài đối với loài người được bày tỏ
ra, thì Ngài cứu chúng ta, không phải vì
việc công nghĩa mà chính chúng ta đã làm, bèn là theo sự thương xót Ngài, nhờ sự
tắm rửa của sự tái sanh và sự đổi mới của Thánh Linh, mà Ngài đã đổ trên chúng ta cách dồi dào bởi
Jêsus Christ, Cứu Chúa chúng ta, hầu cho
nhờ ân điển của Ngài chúng ta được xưng nghĩa, và y theo hi vọng mà được trở
nên kẻ thừa thọ sự sống đời đời”.