Rô-ma 16:23, Gai-út, là người tiếp
đãi tôi, cùng tiếp đãi cả Hội thánh, chào thăm anh em. Ê-rát, quan kho bạc
thành phố, và anh em là Qua-rơ-tu, cũng chào thăm anh em nữa”.
Tên của ông xuất hiện ở cuối thơ
Rô-ma. Trong chương cuối cùng này, chúng ta tìm thấy một danh
sách dài các tín đồ được chào thăm. Lời chào cuối cùng đến từ Anh Qua-rơ-tu. Chắc
hẳn Anh là một người tràn đầy tình yêu. "Anh Qua-rơ-tu" - đó là điều
duy nhất chúng ta nghe được từ anh ta. Các tên khác xuất hiện trong
Rô-ma 16 ít nhiều được biết đến. Tẹt-tiu người viết lá thư Rô ma thay cho Phao
lô. Gai út, chủ nhà của Phao-lô và toàn thể hội thánh tại Cô-rinh-tô, chắc chắn
là một người có ảnh hưởng. Ê-rát là quản trị viên thành phố.
Nhưng Qua-rơ-tu chỉ là một Cơ đốc
nhân giản dị, khiêm tốn, mà tên của anh chỉ được biết đến thông qua tình yêu
anh em của anh; mong muốn đảm bảo tình yêu của anh với các anh em ở Rome, người
mà anh ta có lẽ chưa từng thấy. Anh chỉ đòi một nơi khiêm tốn ở cuối bức thư của
Phao-lô, và anh được phép chào các anh em của mình ở Rô-ma như một người anh
em.
"Anh Qua-rơ-tu" bây giờ
đứng ở góc chót của lá thư. Đức Thánh Linh đã ban cho anh nơi
này. Và, qua nhiều thế kỷ, hàng triệu người có thể đã đọc đến tên của anh mà
không chú ý đến anh. Lần này, chúng ta không muốn bỏ qua anh ta.
Anh Qua-rơ-tu là một ví dụ về sự
khiêm tốn. Giê-rê-mi đã từng nói với Ba-rúc trong danh Chúa, "Còn ngươi,
ngươi còn tìm việc lớn cho mình hay sao? Chớ có tìm!" (45 :5). Đức
Chúa Trời muốn chúng ta hài lòng khi còn sống và chết cách vô danh. Đức Chúa Trời
có thể làm cho chúng ta thành vĩ đại, nhưng chúng ta không nên tìm kiếm những
điều lớn lao. Mặt khác, tình yêu nên đi qua khu vườn cuộc sống của chúng ta.
Chúng ta phải truyền bá tình yêu
xung quanh mình. Tình yêu, không chỉ trong vòng tròn nhỏ của riêng chúng ta, mà
ở mọi nơi, xa và rộng. Nói về tình yêu, lời lẽ không giúp ích gì nếu chúng ta không chứng
minh điều đó. "Hãy tỏ cho họ bằng chứng về tình thương yêu của anh em".
Phao-lô nói trong 2 Cô-rinh-tô 8:24 như vậy. Hãy tận hưởng thực tế rằng bạn là
thành viên của một gia đình vĩ đại của Đức Chúa Trời và rằng tất cả các thành
viên của gia đình này là con cái của một Cha và do đó được kết nối nhau bằng tình thương đến cuối cùng.
Lời chào dường như không dễ thấy ở
phần cuối của thơ tín tuyệt đẹp này cho người La Mã, làm cho chúng ta hiểu được
ý nghĩa của sự hiệp nhất của tín hữu và quyền lực thống nhất của phúc âm. Khi
Chúa Jêsus đến trái đất, sự căm ghét giữa các quốc gia đã diễn ra khủng khiếp.
Có một hận thù ghê tởm lớn của các chủng tộc, ngôn ngữ và cách thờ phượng. Sự
xa lánh nhau lớn hơn nhiều so với chúng ta có thể tưởng tượng.
Sau đó, phúc
âm đến và kết hiệp dân chúng của tất cả
các loại dân tộc và quốc gia, các giai cấp khác nhau cho một gia đình trong Christ
Jesus. Từ giây phút đó, ảnh hưởng của tình yêu anh em bắt đầu
lan tràn khắp thế giới. Đức Chúa Trời đã dạy con cái Ngài yêu thương nhau «Còn
luận đến tình kính mến anh em, thì chẳng cần ai viết cho anh em, vì chính anh
em đã được Đức Chúa Trời dạy rằng phải thương yêu lẫn nhau » (1 Tê 4 :
9). Chúa Jêsus đã ban cho các môn đệ của mình một “điều răn mới”: “như ta đã
thương yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy thương yêu lẫn nhau thể ấy”(Giăng
13:34). Trong Hê-bơ-rơ 13: 1 chép, "Hãy cứ giữ tính kính mến anh em!"
Tôi thấy anh em thánh đồ từng
quen biết nhau, ngày nay lại xa lánh nhau, chỉ yêu mến nhau theo tình yêu
thương bè đảng, tình yêu có chỉ đạo.
"Hỡi kẻ yêu dấu, chúng ta
hãy thương yêu lẫn nhau; vì sự thương yêu đến từ Đức Chúa Trời, hễ ai thương
yêu thì sanh bởi Đức Chúa Trời và nhận biết Đức Chúa Trời. Ai chẳng thương yêu
thì không nhận biết Đức Chúa Trời; vì Đức Chúa Trời là thương yêu " (1
Giăng 4: 7-8) ).
ST