Có một khía cạnh
quan trọng của cuộc sống trong Đấng Christ, đó là sức mạnh của Thánh Linh. Hầu
hết con người thừa nhận điều này nhưng nhiều người sẽ không thực sự biết những
gì họ thực sự thừa nhận. Được Thánh Linh dẫn dắt trái ngược với việc làm tù
nhân của tổ chức có nghĩa là gì? Tôi đưa cho bạn một ví dụ từ Kinh thánh về ngụ
ý của tôi.
Ê-xê-chi-ên 47:
9 "Bất cứ nơi nào mà sông ấy chảy đến thì mọi sinh vật, tức là sinh vật sống
động trong nước, đều sẽ được sống và ở đó sẽ có rất nhiều loài cá. Nước ấy chảy
đến đâu thì nước biển trở nên ngọt, và nơi nào sông ấy chảy đến thì mọi vật sẽ
sống ở đó". Ê-xê-chi-ên 47: 11 "Nhưng các đầm lầy của nó sẽ không trở
nên ngọt mà dùng làm ruộng muối".
Những gì chúng
ta thấy ở đây theo tầm nhìn của vị tiên tri là quyền năng của Đức Thánh Linh
tuôn ra, chảy ra, luôn luôn chuyển động, luôn luôn tươi mới, luôn luôn chữa
lành. Khi so sánh chúng ta thấy những gì xảy ra ở những nơi bùn lầy, ở những đầm
lầy mà nước không chảy tới. Chỗ đó bị ứ đọng và ở những nơi đó không có sự chữa
lành và dần dần chuyển sang ruộng muối và cuối cùng tất cả cuộc sống sẽ chết.
Đây là một sự khác biệt hoàn toàn. Về một mặt, chúng ta hoặc ở hai bên dòng
sông chảy, cây cối xanh tươi, giống như những cây theo Thi thiên 1:3: "Người
ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước, Sinh bông trái đúng mùa đúng tiết, Lá nó
cũng chẳng tàn héo". Mặt khác, chúng ta có những ao hồ nước đọng không đi
đến đâu và đang hấp hối hoặc đã chết. Không có sự sống ở những nơi bùn lầy,
không có sự sống ở đầm lầy. Đối với tôi, điều này đại diện cho các tổ chức Cơ Đốc
giáo, gồm cả siêu hội thánh khôi phục trên thế giới, hội thánh toàn cầu đỉnh
cao, và các hệ phái lớn nhỏ.
Trong mọi sự và
mọi lúc Đức Thánh Linh phải ưu việt. Nếu Ngài không đứng chỗ ưu việt thì hội
thánh hay tổ chức của bạn đang hấp hối. Khi một người sắp chết có thể trông anh
rất khỏe mạnh thì điều đó có đúng không? Tất cả phụ thuộc vào nơi anh ta đang đứng
ở đâu trong quá trình hấp hối. Ban đầu, có thể không có dấu hiệu bên ngoài,
nhưng theo thời gian anh ta bắt đầu mất sức và chết. Đối với các tổ chức quá
trình chết này có thể mất nhiều ngày, tháng, năm hoặc thậm chí cả thế kỷ.
Có rất nhiều
cách phân loại người nam và người nữ -- giai cấp thượng lưu, trung lưu và hạ
lưu; hạng giàu có, hay người nghèo; tôn giáo, hoài nghi và vô thần, ... và vân
vân. Nhưng theo tôi, sự phân loại duy nhất thực sự quan trọng là phân chia con
người ra hai loại: các đầy tớ của Thánh Linh và các tù nhân của tổ chức tôn
giáo. Sự phân loại đó cắt ngang tất cả các phân loại khác, thực sự là một vấn đề
cơ bản. Ý tưởng, nguồn cảm hứng, bắt nguồn từ thế giới nội tâm, thế giới của Thần
Linh ... Ý tưởng loài người tự thể hiện trong tổ chức tôn giáo, tổ chức sau đó
dần dần giết chết ý tưởng sinh ra tổ chức. Trong lĩnh vực tôn giáo, một tiên
tri, một người được cảm thúc sẽ nhìn thấy một tầm nhìn chân lý. Anh ấy thể hiện
tầm nhìn đó theo cách tốt nhất bằng lời nói. Dựa vào những gì các môn đệ của
ông hiểu về sứ điệp của các vị tiên tri mà một tổ chức, một hội thánh được xây
dựng. Một nửa thông điệp hiểu được đã được kết tinh thành tín điều. Không bao
lâu sau đó, mối quan tâm chính của hội thánh sẽ là tự duy trì bản thân như một
tổ chức suông.
Bạn nhìn thấy,
thời điểm mà tầm nhìn được chia sẻ và mọi người dừng lại dọc theo con đường và
xây dựng một cấu trúc hoặc một tổ chức để tôn vinh tầm nhìn chứ không chỉ đơn
giản là tiến lên phía trước theo tầm nhìn hiện tại để đến tầm nhìn tiếp theo,--
Sự chết bắt đầu quá trình của nó trong đầm lầy và những nơi ứ đọng mà nhiều người
trong chúng ta gọi là nhà thờ phượng. Tính ưu việt của Đức Thánh Linh, của Chúa
Jêsus ở giữa chúng ta, chỉ đơn giản là dòng chảy giữ cho chúng ta di chuyển và
mang lại sự sống cho tất cả mọi thứ mà nó chạm đến. Tầm nhìn của một con người
hay tổ chức chiếm đoạt tính ưu việt của Đấng Christ, dù sẵn sàng hay vô tình
thì cũng đã ở trong tiến trình hấp hối. Khi sự sống của Đức Thánh Linh tàn héo
trong sự nhóm họp, thì nó phải được thay thế dần dần bởi niềm đam mê của một
người hoặc một nhóm. Thay vì đi vào sự hiện diện của Chúa, người ta bắt đầu được
giải trí, cười giởn. Họ trở thành khán giả chứ không phải người tham gia và sự
chết bắt đầu từ từ. Trên khắp trái đất ngày nay, những nơi nhóm họp đang ở
trong giai đoạn hấp hối, có thể là những giai đoạn khác nhau, nhưng không có gì
khác hơn là sự chết. Ngoài việc làm một đầy tớ của Đức Thánh Linh và sự ưu việt
của Chúa Jêsus chỉ có sự chết, cho dù nó được che giấu và mang mặt nạ một cách
khéo léo. Đó là sự chết cho dù có bất kỳ tên nào khác. Chúng ta sẽ là tôi tớ của
Đức Thánh Linh hoặc chúng ta sẽ là tù nhân của siêu tổ chức tôn giáo, nhưng
chúng ta không thể là cả hai. Biến tướng của hội thánh anh em là một siêu tổ chức
tôn giáo hiện đại nhất.