Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

Những người tiên phong của lối đi thuộc thiên – 5




- Jordan - Sự thay đổi tình hình

Reading: Joshua 3:; 4:1-9.

Sự vượt qua Jordan, mà chúng ta đọc trong những câu này, là một bài thuyết trình tổng kết về những gì Chúa nói với chúng ta trong loạt bài nghiên cứu nầy. Điều khá rõ ràng đối với chúng ta, như chúng ta đọc nó, là nó đại diện cho một điểm sâu sắc quan trọng trong lịch sử của những người liên quan, kết quả của một quá trình dài được chuẩn bị lâu dài, khởi đầu của một giai đoạn mới và tuyệt vời của cuộc sống của họ. Hơn nữa, từ sự hỗ trợ dồi dào của Tân Ước, chúng ta thấy rằng đây là một đại diện của đời sống con cái Đức Chúa Trời và của các người sẽ là con cái Đức Chúa Trời trong thời đại chúng ta: đó là, Tân Ước tiếp lấy sự cố trong cuộc sống của Israel và tuyên bố rằng đó là một tiêu biểu, hoặc hình ảnh, ý nghĩa thực sự của nó, ý nghĩa tồn tạo của nó, ý nghĩa thuộc linh của nó liên quan đến cơ đốc nhân hoặc những người khao khát muốn trở thành cơ đốc nhân.


Vì vậy, mà chúng ta ngày nay, tại thời điểm hiện tại này và trong tình hình hiện nay của chúng ta, thực sự đang đứng ngay vào phần này của sách Joshua. Nó áp dụng đối với chúng ta. Chúng ta không được đọc chính chúng trở lại nhiều thế kỷ trước đây, chỉ với ý tưởng rằng một cái gì đó đã xảy ra sau đó trong cuộc đời của Israel-- mà họ đã đi qua vùng hoang dã vào đất Canaan. Chúng ta đang đọc lời đó vào ngày nay. Chúng ta mang điều đó về phía trước và nói, 'Điều đó không phải là khi đó, mà bây giờ, và đây là đó, hoặc làm thế nào nó được nên'. Điều tuyệt vời là điều đó có thể là bây giờ, ngay lúc này, theo kinh nghiệm. Khi Joshua nói, "hãy thánh hóa chính mình các ngươi: vì ngày mai Chúa sẽ làm điều kỳ diệu giữa vòng các bạn" – điều đó có thể là bây giờ, điều đó có thể được đưa ngay vào ngày nay. Vì vậy, chúng ta hãy nhìn vào nó, vì chúng ta đang theo dõi chặt chẽ tất cả những gì chúng ta đã được xem xét trong các chương này-- sự tiên phong của lối đi thuộc thiên

Đích điểm trước mắt trong sự chuyển đổi

Trước hết, chúng ta hãy nhớ lại mục tiêu, đối tượng trước mắt trong quá trình chuyển đổi này, sự vượt qua Jordan. Chúng ta được ban cho lời giải thích thuộc linh. Nó được thể hiện là một minh hoạ về cuộc sống trong sự sống lại và sự liên hiệp thuộc thiên với Christ. Đó là mục tiêu mà Đức Chúa Trời đã kêu gọi dân của Ngài. Đó chính xác là điều mà Chúa kêu gọi tất cả chúng ta, nhờ ân sủng của Ngài – sự liên hiệp phục sinh với Christ: sự liên hiệp với Christ trên lập trường của sự sống phục sinh. Và không chỉ vậy, nhưng liên hiệp với Christ trong cuộc sống thuộc thiên của Ngài, bởi Thánh Linh, sự hiệp nhất với Ngài ở nơi thuộc thiên, và tất cả những gì mà điều đó ngụ ý.

Đó là mục tiêu, đó là mức tối thiểu bất khả giảm hạ của ý muốn  Đức Chúa Trời cho dân Ngài. Nếu chúng ta không đến sự liên hiệp phục sinh với Chúa Giêsu, chúng ta đã không đến với bất kỳ sự liên hiệp nào cả. Điều đó nói rằng, vì tất cả các mục đích thực tế và giá trị, chúng ta biết không có gì thực sự có ý nghĩa về việc được "liên kết vào Chúa". Có rất nhiều người biết một cái gì đó về sự được hiệp nhất với Christ hằng sống, nhưng những người biết có lẽ rất ít, hầu như không đầy đủ, về sự liên hiệp thuộc thiên với Ngài và tất cả những gì có ngụ ý. Cho đến khi chúng ta đến đó, chúng ta nổi loạn với đối tượng sự cứu rỗi của chúng ta, không phải chúng ta đến sự hài lòng của Đức Chúa Trời cứu chúng ta. Chúng ta phải nhìn thấy điều đó có nghĩa là gì.

SỰ CHUYỂN TIẾP

(A) Vào thẩm quyền của Christ

Làm cho mục tiêu rõ ràng trước mắt chúng ta, chúng ta hãy xem xét chặt chẽ hơn vào quá trình chuyển đổi. Sự chuyển đổi này có hai khía cạnh. Trước tiên, nó đại diện cho một quá trình chuyển đổi từ quyền lực của bóng tối vào thẩm quyền của Christ. Tính đến thời điểm này, những người này vẫn thuộc thẩm quyền của bóng tối, bất kể rằng họ đã ra khỏi Ai Cập trải nhiều năm dài. Thực tế là, trong khi họ đã ra khỏi Ai Cập từ lâu, Ai Cập đã chỉ vừa ra khỏi họ. Có thể chúng ta được cứu khỏi thế giới theo một cách bề ngoài và không được cứu khỏi nó một cách bề trong.

Ai Cập đã giữ lại một sức mạnh bên trong họ suốt những năm qua trong vùng hoang dã. Thế hệ này đã liên tục được tìm thấy là muốn quay trở lại Ai Cập. "Phải chi chúng tôi chết bởi bàn tay của Chúa ở Ai Cập" (Xuất Hành 16: 3). "Ồ, chúng tôi đã ở lại tại Ai Cập!" Nó vẫn còn ở bên trong, nó vẫn có một sự bấu víu trên họ, họ vẫn có những giấc mơ và trí tưởng tượng về sự hài lòng ở đó. Họ đã không bước đến với sự giải phóng cách hoàn toàn và trọn vẹn mà giải quyết một lần đủ cả cho tất cả những điều mà hoàn toàn không là gì trong thế giới đó ở phia sau lưng, không có gì cả, chỉ suy nghĩ thực sự về nó là phản cảm, đáng ghét, những suy nghĩ thực sự về nó có nghĩa là tàn phá: họ đã không đến đó được.

Có điều đó, ngay cả trong các cơ đốc nhân, mà đôi khi, dưới sự căng thẳng và áp lực, làm cho họ bắt đầu suy nghĩ rằng họ sẽ tốt hơn nếu họ trở lại thế giới - họ sẽ có một thời gian tốt hơn. Nhưng Jordan nầy là việc giải quyết điều đó. Bất cứ điều gì nán lại và lẩn quất qua tất cả các năm nơi hoang dã đã được kết liễu tại Jordan. Quyền bính đó, quyền kiểm soát bên trong đó, cuối cùng đã bị phá vỡ tại Jordan. Đó là quá trình chuyển đổi, chuyển đổi hoàn toàn, từ quyền lực của bóng tối, nói theo cách tiêu biểu, đến thẩm quyền của Christ

Một lần nữa tôi sẽ nói điều gì đó mà tôi đã thường nói trước đây. Có một điều như vậy là có và biết Christ là Đấng Cứu Độ của bạn mà không biết Ngài là Chúa của bạn - đó là nói, chỉ vì sự cứu rỗi: như là Đấng Cứu Độ khỏi sự lên án, khỏi chờ đợi sự  phán xét, khỏi địa ngục, có lẽ Đấng Cứu Độ về một số các phước lành tích cực của vị trí đó: - ô, có thể còn nhiều hơn nữa biết bao và thực sự cho kiến ​​thức của chúng ta! Thật là khoảng cách quá dài từ cuộc xuất hành, đến cuộc bước vào, một không gian quá lớn giữa hai điều này. Biết bao nhiêu cơ đốc nhân, sau khi đã được cứu trong một thời gian dài, đi đến một cuộc hội đồng và làm cho Giêsu Christ trở nên là Chúa cho họ, khám phá không gian giữa hai điều đó quá xa, điều này có thể đã xảy ra từ lâu. Jordan không chỉ nói về việc chúng ta tìm kiếm Christ như là Đấng Cứu Độ của chúng ta khỏi sự xét đóan và sự chết, nhưng việc chúng ta tìm kiếm Ngài là Chúa - với tất cả những gì nó có nghĩa hầu Ngài là Chúa. Không phải cho đến khi Ngài là Chúa mà chúng ta bắt đầu khám phá ra sự phong phú, giàu có không thể hiểu thấu, đang ở trong Ngài, giống như sự giàu có của miền đất hứa.

 (B) Vào trong thành quả của cuộc sống trong Đức Linh

Jordan một lần nữa đại diện cho quá trình chuyển đổi từ sự tan hoang và khô khan của thiên nhiên vào sự phong phú của cuộc sống trong Thánh Linh. Họ đã sống rất nhiều trong chính bản thân, cuộc sống tự mình, đời sống tự nhiên, đã được tự khẳng định rất nhiều, lợi ích riêng của cá nhân của họ, lợi thế hay bất lợi đã chiếm một địa điểm lớn trên đường chân trời của họ. Nếu mọi thứ trong đường hướng mục đích của Đức Chúa Trời không dễ dàng, nhưng đi trái với thiên nhiên, họ đã đầy lời phàn nàn. Nếu mọi thứ diễn ra tốt đẹp, tất nhiên là khá tự nhiên, họ có đầy vui mừng. Điều đó là tự nhiên một trong hai cách. Đó là bản chất vui mừng bởi vì mọi thứ được dễ dàng. Điều đó tự nhiên tức giận bởi vì những điều gặp, đều khó khăn. Đó là cuộc sống của thiên nhiên và những gì là vùng đất hoang cằn cỗi cho họ, một vùng hoang dã bên ngoài và bên trong. Và bây giờ Jordan đặt một sự kết thúc cho điều đó và đại diện cho một quá trình chuyển đổi từ cuộc sống cằn cỗi hoang vắng đó, trong xác thịt, trong tự nhiên, đến một cuộc sống trong Thánh Linh.

Vì Người đó, người hiện nay đối mặt Joshua như là đại diện của Đức Chúa Trời, là, tôi tin rằng, không ai khác ngoài Thánh Linh, Linh của Đức Chúa Trời, Chủ Soái cơ đội của Chúa. - "Hoàng tử của cơ binh của Chúa" (Giô-suê 5:14), Ngài đã gọi chính Ngài. Khi những từ ngữ đó mà chúng ta thường trích dẫn, "Không phải bởi sức mạnh, cũng không phải bằng quyền năng, nhưng bởi Linh của Ta, Chúa các đạo binh phán vậy" (Zech. 4:6), được sử dụng bởi vị tiên tri, bạn biết rằng các từ ngữ theo nghĩa đen có , "Không phải là một quân đội ... nhưng bởi Linh của Ta". Và đây là Chủ soái của cơ binh của Chúa, Đức Linh, và từ thời gian này trở đi sẽ phụ trách-- và một tình huống khác sẽ nắm được là dường nào! Nó sẽ là cuộc sống trong Đức Linh. Vâng, sẽ có sự sinh hoa kết trái, không phải là một cuộc sống mà không có trợt té và những sai lầm - chúng đã xảy ra,-- nhưng cuộc sống được điều chỉnh cho Đức Linh. Đó là một cuộc sống tiến bộ, một cuộc sống mở rộng, một cuộc sống tiếp tực được làm giàu, một cuộc sống bước vào cơ nghiệp của họ. "Mỗi phước lành thuộc linh trong các nơi trên trời trong Christ" (Ê-phê-sô 1:3). Từ sự khô cằn của thiên nhiên đến sự sinh hoa kết trái của cuộc sống trong Đức Linh: đó là ý nghĩa quá trình chuyển đổi của Jordan.


Người Tiên Phong Vĩ Đại Đi Trước

Nhưng sau đó chúng ta đến với điểm đầu mối trung tâm của tất cả: Người tiên phong tuyệt vời --thời gian này được viết bằng văn bản với chữ viết hoa rất lớn – Người Tiên Phong tuyệt vời như là đại diện bởi cái hòm của Chúa cả trái đất. Một lần nữa, đây không phải là sự giải thích tưởng tượng. Tân Ước đảm bảo, bằng cách tuyên bố rõ ràng, giải thích rằng cái rương là một tiêu biểu của Chúa Giêsu. Chúng tôi sẽ không dừng lại để chứng minh từ Kinh Thánh, nhưng nó là như vậy. Hòm, sau đó tiêu biểu cho Christ. Việc chuyển đổi tuyệt vời sẽ được thực hiện. Làm thế nào nó sẽ được thực hiện? "Hòm giao ước của Chúa cả trái đất đi trước các bạn" (Giô-suê 3:11). "Sẽ có một không gian phân cách giữa bạn và nó khoảng 2000 cubits" (Giô-suê 3:4). Điều đó không có thể ước lượng chính xác những gì mà đo lường được, bởi vì có ba loại cubits trong Kinh Thánh, và chúng ta không biết chúng là loại nào (và ngay cả khi chúng tôi đã làm, chúng tôi không biết chính xác những gì đo lường được), nhưng số đo rất nhỏ nhất ở đây của cubit  sẽ thực hiện điều này là trên 1.000 bộ Anh, giữa cái hòm và  dân chúng.

Tại sao đó? Giữ cho không gian, không ở gần, giữ cho không gian hùng vĩ giữa bạn và nó, chúng ta sẽ nói, "giữa bạn và Ngài '? Tại sao có không gian tuyệt vời?
(A)  Sự vĩ đại của Christ trong sự chết

Liệu không nói, ở nơi đầu tiên, về sự vĩ đại của Christ trong sự chết? – vì có nói ở đây trong ngoặc đơn " Vả, trọn lúc mùa gặt, sông Giô-đanh tràn lên khỏi bờ" (Giô-suê 3:15), và đây là thời gian. " Sông Giô-đanh tràn lên khỏi bờ ": ngập lụt vượt ra ngoài dòng chảy của nó, lan tràn trong tất cả các hướng, và chúng ta biết rất rõ rằng nó nói về các dòng nước của sự chết và sự phán xét. Nó nói về thập giá của Chúa Giêsu. Ngài đứng ngay trong cơn lũ, sự ngập lụt áp đảo của sức mạnh sự chết: đứng ngay trong nó, ngay trong trung tâm của nó, ngay trong chiều sâu và chiều dài, chiều rộng đầy đủ của nó, bắt nguồn tất cả.

 Christ ở trong sự chết lớn lao biết bao! Sự chết không phải là điều nhỏ. Sự chết là một cơn lũ ngập tràn hùng mạnh. Ngài đã thăm dò độ sâu của nó, Ngài đã tiếp lấy mức độ của nó, và bằng cách chết, Ngài đã phá hủy sự chết. Ngài đã ở đó. Ngài đã đứng ngay vào sự chết: sự chết đã mất đi sức mạnh của nó: sự chết được ném trở lại: sự chết bị cấm di chuyển tiến lên. Sự mô tả đó là tuyệt vời. Trong khi một bên là bức tường vĩ đại của nước đứng lên, ở phía bên kia, nước phải chảy xuống Biển Chết, tất cả những gì nói về sự chết đã được sấy khô. Christ ở trong sự chết tuyệt vời biết bao! Không thể so sánh! Chỉ một mình Ngài trong đó. Không ai khác có thể làm điều đó.

(B) Sự độc chiếm của Christ trong sự chết:

Sau đó, có nói về  sự độc chiếm của Christ: không chỉ sự vĩ đại nhưng sự độc chiếm của Christ trong cái chết. "Không có cái khác tốt đủ '. Ô, sự phạm thượng khi nói về sự chết, ngay cả sự chết anh hùng nhất, của một người lính, hi sinh cuộc sống của mình cho đất nước của mình, so sánh với cái chết của Chúa Giêsu! Không. Bất kể có thể có tính anh hùng đến đâu - và có thể có một lượng tuyệt vời được vinh danh, có giá trị và đánh giá cao - tuy nhiên có thể là tính anh hùng và sự hy sinh của những con người, nó cũng không thể đến gần khoảng cách ' hai nghìn cubits” nầy. Có một không gian ở giữa. Đức Chúa Trời đã đặt khoảng không gian đó, và Ngài nói, "Điều này không vi phạm được: Ngài ở ngoài, không có gì có thể đến gần với công việc hùng mạnh này của Chúa Giêsu, không ai khác đã thực hiện điều đó, và không ai có thể làm điều đó, nó phải được Ngài thực hiện một mình ".

(B)  Sự cô đơn của Christ trong sự chết

Một mình. Nhìn vào sự cô đơn của hình ảnh đó - quên một lúc khi có những người Lê-vi mang hòm trên vai của họ: mô tả là nhằm mục đích không đem họ ra trước mắt họ tất cả mọi người, nhưng đem chiếc hòm này để mọi người nhìn thấy nó, --nhìn ngắm nó từ xa. Đó là một khoảng cách lớn. Nếu chỉ có 1.000 bộ Anh, đó là một khoảng cách để nhìn vào một đối tượng nhỏ như thế, đối tượng cô đơn, nhỏ bé ở cách xa đó. Ngài đã chết cô đơn biết dường nào. "Tất cả các môn đệ rời bỏ Ngài và chạy trốn" (Mt 26: 56). Ngài nói, "các ngươi ... sẽ bỏ Ta một mình" (Giăng 16:32), và họ đã làm. Và sau đó là sự đau nhói sâu xa nhất của tất cả các đau khổ. "Đức Chúa Trời của tôi ôi, Đức Chúa Trời của tôi ôi, tại sao Ngài đã bỏ con?" (Mt 27: 46). Sự cô đơn của Ngài trong sự chết được miêu tả bởi cái hòm tại đó. Này hãy ngắm xem Ngài: "Ðây là Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi của thế giới!" (John 1:29).

Tại sao có sự cô đơn nầy? Vâng, bạn sẽ thấy, có không đủ để trả cái giá của tội lỗi ": không có   sự đầy đủ lớn nào khác để mang tội lỗi của thế giới. Ngài là người duy nhất có thể làm điều đó, nó liên quan đến Ngài trong tình trạng hoàn toàn cô đơn. Ai có thể chịu nổi khi cảm biết bị Đức Chúa Trời từ bỏ hoàn toàn ? Cảm ơn Chúa, chúng ta cần không bao giờ biết điều đó. Chúng ta cần không bao giờ cho một thời điểm để có ý thức rằng Đức Chúa Trời đã bỏ rơi chúng ta. Điều đó không cần thiết, và thực sự chúng ta không thể tồn tại. Nhưng Ngài biết điều đó. Chính Ngài, Con Đức Chúa Trời đã trải qua điều đó. Đây là mức giá Ngài trả như Người Tiên Phong—Đấng Tiên Phong sự cứu rỗi của chúng ta, Đấng tiên Phong cơ nghiệp của chúng ta, Đấng Tiên Phong của sở hữu chúng ta mà đối với Đức Chúa Trời, đã kêu gọi chúng ta hiệp nhất với Christ. Người tiên Phong đã phải trả giá cho điều này cách hoàn toàn và cô đơn cuối cùng. Đó không phải một cái gì đó của tiếng thở dài, tiếng khóc trong Isaiah 53 sao? Ngài là Đấng cô đơn ở đó, bị thương vì các quá phạm của chúng ta, bị Đức Chúa Trời đánh đập và bị thương tích, hồn của Ngài được Đức Chúa Trời làm thành một của tế lễ cho tội lỗi, nhưng "Ngài sẽ thấy dòng giống của mình, Ngài kéo dài các ngày của mình", và từ trong nỗi cô đơn phải đến đó, một quần chúng hùng mạnh, những đứa trẻ của người thân của Ngài (Isa. 49:20).

Đồng nhất với Christ bằng đức tin và chứng ngôn

Điều tiếp theo, và từ ngữ cuối cùng cho thời điểm này, là đồng nhất với Ngài bởi đức tin và  chứng cớ. Không, chúng ta có thể không theo nghĩa đen và theo cách thực sự đi vào điều nầy. Cảm ơn Chúa, không cần thiết. Tôi có ngụ ý là chúng ta không được kêu gọi đi qua tất cả những gì mà Ngài đã trải qua, nhưng chúng ta được kêu gọi tiếp lấy một vị trí đức tin, xác nhận điều đó trong một cách rất thực tế. Không chỉ bước đi ở trong và thông qua nó như là các kinh nghiệm của chúng ta, nhưng để nhận ra rằng nó là duy nhất của chúng ta vì cớ Ngài, chỉ có những gì của chúng ta ở trong Ngài. Có một sự đồng nhất của cuộc sống với Ngài.

Và do đó, sự đồng nhất nầy bởi đức tin và chứng cớ được nhìn thấy trong điều răn của Đức Chúa Trời như những gì đã được thực hiện. Ra khỏi lòng sông Jordan, nơi tất cả những điều này đã được giao dịch bởi Đấng tiên Phong tuyệt vời của sự cứu chuộc, các viên đá đã được tiếp lấy,-- và hãy ghi nhận – bởi mười hai người đàn ông: "từ trong mỗi bộ tộc một người" (Joshua 4: 2). Trong thực tế, mỗi người của mỗi bộ tộc đều được đại diện ở đây. Đó là vấn đề cá nhân cho mỗi người. "Mỗi người ... một hòn đá". Đó là một giao dịch cá nhân, một chứng ngôn cá nhân, một sự đánh giá cá nhân về tất cả, tiếp lấy nó trên vai của chúng ta là đưa chúng ta vào tất cả những gì nó có ngụ ý, sự phó thác của chúng ta cho nó, sự phó thác của chúng ta cho sự chết của Chúa Giêsu, thực tế là trong Ngài chúng ta đã chết, việc chúng ta phó thác cho sự chôn cất của Ngài. "Chúng ta đã được chôn cất ... với Ngài" (Rom 6:4). Sau đó, chúng ta phó thác vào sự sống lại của Ngài. Những viên đá ở trong Jordan biểu hiệu sự liên hiệp của chúng ta với Ngài trong sự chết và chôn cất, những viên đá lấy ra khỏi Jordan và xây dựng một đài tưởng niệm ở phía bên kia sông, --là sự liên hiệp của chúng ta với Ngài trong sự sống lại.


Nhưng phải có một sự giao dịch thực tế, cá nhân, cá thể. "Mỗi người ... một hòn đá." Bạn có vác lấy đá trên vai của bạn cách cá nhân không? Bạn có chắc chắn làm điều này? Bạn biết làm thế nào sứ đồ Phaolô nói với bạn rằng chứng cớ được sinh ra, và nó rất quen thuộc " Vậy, chúng ta đã nhờ báp-têm trong sự chết của Ngài mà được đồng chôn với Ngài, hầu cho như Christ nhờ sự vinh hiển của Cha mà được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng phải bước đi trong đời sống mới thể ấy. "(Rô-ma 6:4). Đó là câu chuyện khá rõ ràng, rất đơn giản. Vâng, bởi báp têm chúng ta báo cáo rằng chúng ta đã vác đá trên vai của mình, chúng ta đã thực hiện trách nhiệm này của mình, chúng ta đã chắc chắn giao thác chính mình cho tất cả những điều này.

Hãy để tôi nói một lần nữa - đó không chỉ là được cứu khỏi sự chết, sự phán xét và địa ngục, nhưng được cứu cho--  không chỉ ra khỏi, nhưng cho đến -- tất cả những gì ở trong trái tim của Đức Chúa Trời; rằng nó không còn là những gì chúng ta sẽ nhận được, làm thế nào nó sẽ ảnh hưởng đến chúng ta: đó là chế độ độc tài cũ, các hoàn cảnh cá nhân không còn gì cả. Đó là những gì Chúa muốn, đó là những gì sẽ làm hài lòng và vinh danh Ngài. Đó là niềm đam mê của trái tim được giao thác như vậy, và khi Ngài đem chúng ta vượt qua về vấn đề đó, đem chúng ta vượt qua hàng rào của lợi ích cá nhân, quan tâm của thế giới, sự cai trị theo xác thịt, trên lập trường nơi mà nó là tất cả Chúa và những gì Ngài muốn, chúng ta sẽ tìm thấy miền đất chảy sữa và mật ong, chúng ta sẽ tìm thấy các sự phong phú của Christ, chúng ta sẽ bắt đầu bước vào một thiên đàng mở ra. Vì vậy, nhiều cuộc sống cơ đốc nhân và công việc của chúng ta thì hướng về mình. Cho đến khi nó được thay đổi từ bản ngã đến Chúa, cách đầy đủ và hoàn toàn, chúng ta sẽ không biết gì về đời sống thuộc thiên của sự viên mãn thuộc linh. Nhưng đó là những gì được đại diện ở đây.

Chúa có thể tìm thấy tất cả chúng ta thực hiện sự chuyển đổi này, sự tuyên bố này - "Mỗi người  ... một hòn đá": Jordan đó, với tất cả những gì nó ngụ ý, phải nằm trên vai của chúng ta.
 T. Austin-Sparks
-------------------------