1.Theo Bản Chất Con Người Bây Giờ Là
Một Tạo Vật Bị Lừa Dối:
Một vấn đề mà Kinh Thánh nói rõ ràng không thể nhầm
lẫn thông suốt là sự lừa dối của con người. Tất cả các phương pháp của Đức Chúa
Trời với con người đều có thực tế này phía sau. Kể từ sự sa ngã, nhân loại được
coi như là một dòng dõi bị lừa dối.
Không chỉ nhân loại bị lừa dối ban đầu trong Adam, nhưng bao giờhọ cũng bị tiến tới trong sự lừa dối
của mình đến độ sâu hơn. Thay vì thoát khỏi sự lừa dối này bởi những gì được
gọi là "sự soi sáng", tức là nền văn minh, văn hóa, giáo dục, vv ...,
những điều nầy chỉ làm cho sự lừa dối mạnh mẽ hơn. Điều này được nhìn thấy
trong thực tế là tại các quốc gia được "soi sáng 'và 'tiến bộ' nhất, vào giờ
cuối này của lịch sử thế giới, lại bị khóa trong sự kìm kẹp của một lực lượng
mà buộc họ sử dụng tất cả sự soi sáng của họ để sản xuất các phương tiện hủy
diệt lẫn nhau trên phạm vi như vậy và bằng nhiều cách của các quỉ và man rợ như
chưa bao giờ được biết đến. Hãy để chúng tôi giới thiệu ở đây một hay hai phân đoạn
Thánh Kinh.
" Vả, trong các loài thú đồng mà Giê-hô-va Đức Chúa
Trời đã làm nên, có con rắn là giống quỉ quyệt hơn hết. Rắn nói cùng người nữ
rằng: Mà chi! Đức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn trái
các cây trong vườn sao? " (Gen 3:1).
" Vả, Thánh Linh phán tỏ tường rằng, trong thời kỳ sau
rốt có kẻ sẽ bội đạo mà nghe theo các tà linh dẫn dụ và giáo lý của quỉ, " (1 Tim 4:1).
" Sự khôn ngoan đó không phải từ trên mà xuống đâu;
trái lại, nó thuộc đất, thuộc hồn, thuộc ma quỉ. " (James 3:15).
" Con rồng lớn bị quăng xuống, tức là con rắn xưa, gọi
là Ma quỉ và Sa-tan, đứa lừa dối cả thiên hạ nó bị quăng xuống đất, các sứ giả
của nó cũng cùng bị quăng xuống nữa”(Khải Huyền 12: 9).
" Quăng nó xuống vực sâu, đóng và niêm nó lại, hầu cho
nó không đi lừa dối các dân được nữa, " (Rev 20:3).
" Còn ma quỉ là đứa đã lừa dối chúng thì bị quăng xuống
hồ lửa lưu hoàng...." (Rev 20:10).
Trong những phân đoạn này, Satan được
xem là kẻ lừa dối, trước tiên với người phụ nữ và cuối cùng lừa bịp toàn bộ
trái đất có người ở. Lừa dối là phương pháp đầu tiên của hắn, và lừa dối là
trung tâm của sự sa ngã. Con người theo bản chất là một sinh vật bị lừa dối.
Lừa dối là lừa dối, và kẻ bị lừa dối không bao giờ biết điều đó cho đến khi anh
được soi sáng hoặc được giảỉ thoát. Nó giống như một căn bệnh. Có nhiều hình
thức của bệnh tâm thần gây cho những người bệnh rất đau khổ để tin vào những
điều nào đó mà đối với tâm trí lành mạnh thì cho là vô lý và không thể có. Thật
là vô ích để tranh luận với họ, và cố gắng thuyết phục họ là vô ích, về những
điều không có thật theo niềm tin của họ. Thật vậy, lắm lần phải xử sự cách độc
ác để chống lại họ. Nếu bạn phải sống với họ trong bất kỳ mức lượng hòa bình nào
và được ở cách hữu ích tất cả, bạn phải có thái độ đồng ý với họ và giải quyết tình
hình dọc theo một đường hướng khác. Nếu không, sẽ có cuộc đụng độ liên tục với
họ. Cách duy nhất để thay đổi các niềm xác tín của họ là phải chữa căn bệnh của
họ.
Với con người là như vậy. Anh tin rằng
nhiều điều với chính mình, khả năng của mình, tiềm năng, số phận về Đức
Chúa Trời và về thế giới, đều
là không đúng sự thật. Anh đã nhầm lẫn những thứ nào đó cho là những thứ khác,
nhưng anh không thể thấy rằng mình đang bị lừa dối. Thật là vô ích khi đưa các
vật thể trước mặt một người mù, và bảo anh ta xem chúng, và thật điên rồ khi
ngạc nhiên hay khó chịu vì anh ấy không làm như vậy được. Vì vậy, Kinh Thánh
nói, " Vả, người thuộc hồn không nhận được những sự thuộc Thánh
Linh của Đức Chúa Trời, bởi sự ấy là ngu dại cho người, người cũng chẳng có thể
biết được, vì phải phán đoán sự ấy cách thuộc linh:..." (1 Cor 2:14). Và một lần nữa, " Bởi
vì thần của đời nầy đã làm mù tâm tư của kẻ chẳng tin, để sự sáng chói của Tin
Lành vinh hiển của Đấng Christ, là hình tượng của Đức Chúa Trời, không chiếu
đến họ." (2 Cor 4:4).
2. Cơ Quan Của Sự Lừa Dối:
Bây giờ, khi chúng ta đi đến nguồn gốc
của tình trạng bị lừa dối này, chúng ta thấy rằng nó có nguồn gốc trong hồn. Kẻ
lừa dối tấn công hồn –các mong muốn, lý trí, và ý muốn--đã lôi kéo điều này ra
để làm một cơ sở của cuộc sống tách ra ngoài và độc lập với Đức Chúa
Trời. Động cơ là có những thứ
của ego (bản ngã), thay vì lệ thuộc vào Đức Chúa Trời. Sau khi thành công trong việc có được
con người tôn cao cái tôi (ego) độc lập và tính ưu việt, hắn chiếm được con người
ngay bây giờ như một công cụ phù hợp cho các mục đích của hắn. Con người đã
không còn phù hợp với các mục đích của Đức Chúa Trời, vì bản chất của anh đã
được thay đổi. Người này, đã thay đổi bằng cách đồng lõa với Satan, là một
người sai lầm, không phải một người thực sự theo tâm trí của Đức
Chúa Trời, và bây giờ phù hợp
với vương quốc giả mạo của Sa-tan.
Lịch sử của con người trong trạng thái
tự nhiên của mình là lịch sử của một lời nói dối, một bản chất giả tạo, kỳ vọng
sai lạc, một niềm hy vọng giả mạo, một niềm tin sai sự thật và giả tạo. Sự kết
thúc của người đó và thế giới đó là vỡ mộng đáng buồn và bi kịch. Bởi sự trợ
giúp của một linh đó, trong khi vẫn còn tồn tại, không còn ở nơi có thể sống
hiệp thông với Đức Chúa Trời, người nầy có cái nhìn thoáng qua hoặc cảm giác cách yếu ớt về một
cái gì đó nhiều hơn về ý định và mục đích trong chính mình hơn điều anh có thể
nắm bắt. Nó vượt quá tầm hiểu biết của anh ta, anh ta không thể đi vào sự tiếp
xúc thực sự với nó, và vì vậy cuộc sống chế nhạo anh, và anh tìm kiếm sự hài
lòng trong các sự lừa dối và những ảo tưởng khác và xa hơn nữa. Vì thế, anh là
một phần của cõi sáng tạo mà Lời Chúa nói là "khuất phục sự hư không"
(Rom 8:20). Lương tâm vẫn còn hoạt động nhiều hơn hoặc ít hơn, nhưng luôn luôn
buộc tội hoặc xin lỗi, không bao giờ phê duyệt.
3. Những phương pháp lừa bịp:
Như chúng tôi đã nói, sự lừa dối không
chỉ là một công việc ban đầu của kẻ thù trong hồn của con người, hắn thúc ép lợi
thế này, hoặc hành động trên lập trường thuận lợi này, và bất cứ khi nào hắn có
lập trường của bản chất nầy, hắn tìm cách theo đó đẩy mạnh sự cai trị và sức
mạnh của mình. Như chúng ta sẽ thấy, sự sống của hồn trong một người càng mạnh
mẽ hơn, sự nguy hiểm càng lớn hơn cho người đó, và lợi thế cáng lớn hơn cho
Satan và các quyền lực gian ác. Việc theo đuổi của tiến trình này thì có vô số
cách khác nhau, luôn luôn phù hợp với những người mà hắn đã làm. Với người bất
kỉnh hắn sử dụng một phương pháp, với người tôn giáo, người nhận biết Đức
Chúa Trời, thì dùng một cách
khác nữa. Với người thuộc linh hắn dùng đến các cách khác nữa, và đối với mọi
người, toàn bộ hệ thống sự lừa dối của hắn là giả mạo hệ thống sự thật của Đức
Chúa Trời.
Hắn giả mạo chính Đức Chúa
Trời. Hắn "cũng
tự mạo làm thiên sứ của sự sáng.
" (2 Cor 11:14). Hắn giả mạo Hội thánh của Đức Chúa Trời bằng "nhà hội của Satan" (Khải.
2:9). Hắn giả mạo các công việc của Đức Chúa Trời bằng "dấu kỳ phép lạ dối gạt"
(2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:9). Có sự sống giả, và có các "ân tứ" giả tạo
(như của Thánh Linh). Có quyền năng thần thượng (?) giả mạo. Có các sự hoán cải
giả tạo, các kinh nghiệm, sự hướng dẫn thuộc linh (?) giả tạo. Hắn sử dụng Thánh
Kinh trong một cách sai lạc để chống lại ý nghĩa của Đức Chúa Trời đặt trong Kinh thánh. Có sự thờ phượng
Đức Chúa Trời cách giả
tạo, giảng dạy giả mạo, “giáo lý của các quỉ ". Có một phép baptism giả mạo
của Đức Thánh Linh với "các thứ tiếng", vv Đối với những người biết
Lời Chúa, tất cả những điều này không phải là lạ, nhưng được vạch trần trong
đó.
Điểm chính là đây. Satan, là kẻ lừa
dối, không thể mang tất cả những điều đó đến trên con người từ bên ngoài. Trước
hết con người phải được cấu tạo để Satan có thể tìm thấy trong anh ta những
điều đáp ứng sự lừa dối của hắn. Về tất cả mọi sự, phải có một cái gì đó trong
con người làm cơ quan để hắn sử dụng. Trò chơi của Satan trên hồn của Adam, đã
thu hút hồn đó ra khỏi lập trường thủ tục vận hành của hồn. Hồn bị kéo căng
vượt quá mức lượng hợp pháp của nó, và Satan xâm phạm trên nó. Vì vậy, một liên
minh phát sinh giữa psuche (hồn) của con người và quyền lực của sự ác,
"các linh lừa dối". Các mục đính đã đạt được-- khả năng biết thiện và
ác,-- và Đức Chúa Trời thừa nhận điều này. "Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán
rằng: Nầy, về sự phân biệt điều thiện và điều ác, loài người đã thành một bực
như chúng ta" (Sáng
3:22). Nhưng với một giá lớn biết bao! Kiến thức tự nó không phải là xấu, mặc
dù sẽ là tốt cho con người nếu anh không biết một số điều. Đó là kiến thức xa
cách Đức Chúa Trời, đã làm con người thành một tù nhân, một tên nô
lệ, và đã làm anh thiệt mất kiến thức, đó
là sự sống đời đời. "Còn sự sống đời đời là nhận biết Cha, tức
là Chân Thần duy nhất, cùng Jêsus Christ mà Cha đã sai đến."
(Giăng 17:3). Cái giá là một "sự hiểu biết tối tăm" (Eph 4:18). Sứ đồ
Phaolô đã nói rằng
" Đức Chúa Trời, ....vui lòng bày tỏ Con của Ngài trong tôi," (Gal 1:15,16), cũng được đặt
trên hồ sơ mạc khải đó, được Chúa dự định để cấu tạo ông thành một công cụ, hầu
"để mở mắt họ, khiến họ xây khỏi tối tăm mà hướng về sự sáng,
khỏi quyền bính của Sa-tan mà hướng về Đức Chúa Trời,"(Công 26:18). Về điều ày, ông cho biết thêm: "
Vì Đức Chúa Trời là Đấng có phán: “Sự sáng phải từ sự tối tăm soi ra,” cũng đã
soi vào lòng chúng tôi, để khiến sự tri thức về vinh hiển của Đức Chúa Trời ở
nơi mặt Jêsus Christ từ chúng ta mà sáng chói ra. Đức Chúa Trời," (2 Cor 4 : 6).
Bất cứ khi nào Đức Chúa Trời trong Christ được tiết lộ trong con
người bề trong, sự lừa dối và quyền lực của Satan bị phá hủy, và con người được
tự do. Để chống lại sự soi sáng bên trong này, Satan hoạt động bằng mọi phương
tiện có thể tưởng tượng, mở cuộc tấn công để tiêu diệt các sứ giả giảng lời, để
thay thế cho lẽ thật cách đẹp mắt. Nhưng chúng ta hãy quay trở lại nguyên tắc.
Để mở rộng và củng cố công việc sự lừa
dối của mình và để xây dựng vương quốc đối nghịch và giả mạo của mình, Kẻ lừa
dối phải có được ego (cái tôi)-- hồn hay sự sống bản ngã. Ở đây có mối nguy
hiểm vĩ đại của các tín đồ nghiêng về phía sự sống bản ngã của mình, vì cơ hội
của hắn chống lại Đức Chúa Trời là vĩ đại nhất trong trường hợp của họ. Ở đây, cũng có lời giải
thích về rất nhiều thứ khác, như gọi là " thuyết duy linh 'hoặc' thông
linh học 'và chế độ độc tài, v.. v .
4. Nỗi nguy hiễm của tình trạng thuộc
hồn:
Nếu con cái Đức Chúa Trời dựa vào hồn trên bất kỳ hoặc tất cả
các mặt nào của nó—lí trí (trí tuệ), cảm xúc (cảm giác) hoặc ý muốn (ý chí) –họ sẽ là một con mồi sẵn sàng cho sự
lừa dối. Trước hết mọi sự, những người như vậy sẵn sàng là một mâu thuẫn cho
bản chất thiết yếu của họ cũng như bây giờ-- bởi sự tân sinh---thuộc linh. Thật
rõ ràng ngay từ đầu, họ đang bị nhốt và có một luật cho chính họ. Đường lối của
họ là đường đi, và họ không thấy lối nào khác. Với ánh sáng hơn nữa, họ rơi vào
tình trạng không thể được dạy dỗ, một phần lớn, càng kinh nghiệm hơn nữa, họ
hài lòng, về một tiến trình khác, mà họ không thể nhận thức về nó.
Các cơ đốc nhân mà sống trong tâm trí
của riêng của họ thường sẽ được tìm thấy bị bận rộn với một câu hỏi. Họ không
thể sống mà không có một câu hỏi hay một nan đề. Nếu một nan đề tan vỡ, họ sẽ
sớm có một nan đề khác. Vì vậy, họ đi quanh trong một vòng tròn, và trở lại
điểm khởi đầu của họ, khiến cho không có sự tiến bộ thuộc linh thần thượng thực
sự nào. Giống như các con ngựa trong vòng tròn, chúng đang bị roi đánh và điều
khiển, và không có sự mở rộng cho cuộc sống hoặc tầm nhìn. Hoặc họ quất roi
những người khác với những ý tưởng của họ và tìm cách chế phục tâm trí người khác
theo tâm trí riêng của mình. Nó có thể đưa đến kết quả trong một
số kết luận rất lạ, không lành mạnh và không đúng sự thật. Tại vị trí huyền bí về
lâu về dài ở một nơi nào đó --vì nó không có gì kém hơn-- một sự lừa dối sẽ
được tìm thấy, và sẽ được nhìn thấy bàn tay của Satan.
Cùng một điều là đúng sự thật liên quan
đến cuộc sống cơ đốc nhân về mặt cảm xúc của hồn. Bên này đòi hỏi kinh nghiệm,
bằng chứng, biểu hiện. Thật vậy toàn bộ lĩnh vực cuộc sống cảm xúc chi phối ở
đây. Nếu chúng ta tăng cường và dự án cho mặt tình cảm của chúng ta đầy đủ,
chúng ta có thể có bất kỳ kinh nghiệm đó là có thể. Toàn bộ thân thể và tâm trí
có thể được tham gia. Dây thanh âm hoặc sự rối loạn hệ thống thần kinh có thể
bị ảnh hưởng. Có thể có biến dạng khuôn mặt, sự cứng rắn, 'nhãn quan thứ hai’,
các khải tượng, các khả năng ngoại lệ, sức mạnh phi thường, đùa vui, sự ngây
ngất, v..v Tất cả những điều này, từ khởi đầu đơn giản, có thể đi xuyên qua sự
sống tâm lí hay lhuộc hồn như mở rộng và căng thẳng dọc theo đường hướng của sự
ham muốn mãnh liệt. Nếu điều này là đúng trong hai hướng này, nó sẽ dúng biết
dường nào về mặt ý chí. Một hồn thống trị, mạnh mẽ, quyết đoán, không ở dưới sự
cai trị của Thánh Linh, thì hồn là một mối đe dọa khủng khiếp đối với các mối
lưu tâm của Đức Chúa Trời.
Các quyết định sẽ được thực hiện, các
tiến trình được phỏng theo, mục tiêu được bảo đảm, vị trí được chiếm đóng,
trong danh nghĩa của lòng sùng kính Đức Chúa Trời, sẽ là các ngọn tháp Babel,
các kim tự tháp của Ai Cập, các ông Ishmaels của Áp-ram (Áp-ra-ham). Sẽ có một
lượng hối hận lớn lao bị ràng buộc với những thành tựu đạt được lúc cuối cùng,
và một sự mong muốn mà họ đã không bao giờ được. Kết quả sẽ là một cái gì đó
giả tạo, và nhiều người có thể được vướng mắc vào thảm kịch.
Nếu có một sự kết hợp của một sự sống
hồn mạnh mẽ với một bộ não cấp tính và giống như cây kim, sự nguy hiểm tối
thượng là nắm bắt ý nghĩa sâu sắc và ý nghĩa của lẽ thật thần thượng, do đó nó
có vẻ là sự mặc khải. Như vậy, thông qua hồn có một sự mặc khải bắt chước, mà
thực sự chỉ là cái nhìn tự nhiên sâu sắc.
Thông thường, khi hồn mạnh mẽ theo một
đường hướng, chúng ta sẽ tìm thấy nó mạnh mẽ theo những hướng khác, và do đó,
sự thèm khát một cảm giác về quyền năng sẽ không xa. Cái nhìn sắc bén nầy, sự nắm
bắt nhanh chóng hoặc cấp tính nầy về các sự vật, sẽ yêu cầu như bổ sung của nó
một cơ hội để tự thể hiện, và điều này trong sự tác thành của nó đem những
người khác vào dưới ảnh hưởng của nó. Sự thử nghiệm về mạc khải chân chính để
xem hoặc điều có liên quan bị đóng đinh cách rất hiển nhiên với một mong muốn
về quyền lực, ảnh hưởng, địa vị. Mà sao người đó có thể bị chống cự, bị đả
kích, cản trở, bị từ chối, mà không có trong một vài hình thức tìm kiếm thoát
ra, ngay cả lên trên đầu? Một yếu tố của sự thống trị cá nhân hoặc tự biện minh
sẽ phá hủy chức vụ, làm mất uy tín sự "mặc khải" của một người như
vậy. Ô, hiểm họa của việc nắm lấy lẽ thật thần thượng để sử dụng nó là dường
nào!
5. Sự Bảo vệ Thần thượng Chống lại Sự
Lừa Dối:
Đức Chúa Trời đã đặt mọi bảo vệ chống lại loại điều nầy
trong những gì thực sự là từ chính Ngài. Sự tương giao, sự phụ thuộc lẫn nhau, sự
liên quan, trong Hội thánh là Thân Thể của Ngài, không phải là đặc quyền duy
nhất chỉ hoặc các yếu tố phụ trong một đời sống cơ đốc nhân, chúng là các luật
cơ bản để bảo vệ các mối lưu tâm thần thượng thoát khỏi các sự nguy hiểm của sự
độc lập và sự thống trị cá nhân. Đây là lý do tại sao một người đang ở một vị
trí nghi ngờ được kêu gọi đến để "nghe Hội thánh " (Math. 18:17). Cuối
cùng, điều đó có nghĩa là nhường phán đoán riêng và cách của họ cho phán quyết
thuộc linh của một Hội thánh thuộc linh. Điều này lần lượt --cung cấp cho hội thánh
đang bước đi trong ánh sáng –chịu phục quyền làm đầu của Christ như Đầu trên
tất cả mọi thứ cho hội thánh, đó là Thân thể của Ngài (Eph 1:22, 23). "Và
lấy lòng kính sợ Christ mà thuận phục lẫn" (Eph 5:21) là một cái gì đó cất lập trường khỏi bàn chân của
Satan. Để phù hợp với nguyên tắc này, Thánh Linh không bao giờ làm một cá nhân
thành một giám mục duy nhất của một hội thánh. Các trưởng lão, không phải là một người cao tuổi, đã
thực hiện trong mọi thành phố và hội thánh. Đức Chúa Trời sẽ không có bất cứ ai làm chúa tể trên
tài sản của Ngài.
Điều này mở ra toàn bộ chủ đề về trật
tự thần thượng mà sẽ yêu cầu một độ lệch quá rộng rãi cho mục đích hiện tại của
chúng ta. Nhưng chúng ta hãy nhấn mạnh rằng luật của sự khuất phục lẫn nhau chỉ
là sự tác thành sự khuất phục của Christ với Cha của Ngài, dẫn đến việc vô hiệu
hóa đầy đủ và sự gây kinh ngạc với Satan trong trường hợp của Ngài. Tất cả
những cám dỗ của Satan với Christ đã được dự định để quyến rũ Ngài bằng cách
lừa dối, thậm chí trích dẫn Kinh Thánh. Nếu Christ đã khẳng định chính mình,
thay vì đề cập và trì hoãn với Chúa Cha, Satan đã chiến thắng. Thật là một lượng
lớn biết bao trong việc đến với Đức Chúa Trời!
Những gì chúng tôi đã nói chủ yếu là về
mặt tích cực. Hồn có thể thụ động, nhưng đây chỉ là một dạng khác của tình
trạng thuộc hồn. Có sự thụ động yếu đuối của hồn mà chỉ làm cho nó dễ dàng cho
Sa-tan chơi với những điều được liên quan, hoặc có nghĩa là, hoàn toàn tiêu
cực, họ kể là không có gì, và nó có thể là điều đó, sớm hay muộn, hắn sẽ nghiền
nát chúng ra khỏi sự tin tưởng đơn giản bằng cách sản xuất một mặc cảm tự ti.
Mặt khác, có sự thụ động tích cực hơn --nếu chúng ta có thể đặt hai từ ngữ đó lại
với nhau. Này là chủ ý làm cho tâm trí và ý muốn thành tiêu cực, đến nỗi, một
tình trạng theo tính cách đồng cốt được sản xuất. Không cần thiết nói những gì là
các kết quả của điều này theo hướng của sự lừa dối.
Khi tất cả mọi sự đã được nói về sự
nguy hiểm của sự sống hồn như vậy, chúng ta phải nhận ra rằng cuối cùng là sự
chết. Vết thương được thực hiện trong tâm trí, trong các dây thần kinh, trong
sự sống thuộc linh, trong công việc của Đức Chúa Trời. Sau đó, cần
thiết biết bao, khi thập giá nên làm công việc của nó trong mối quan hệ với
chính chúng ta cũng như các tội lỗi trong quá khứ của chúng ta! Một nguyên tắc kinh
khủng được thể hiện trong những lời của Phaolô biết bao: "Tôi đã bị đóng
đinh với Christ, và không còn là tôi nữa.
.." (Gal 2:20)!
Ý hướng tâm trí mạnh mẽ có thể được coi
là một tư tưởng đáng khen hay một điều tuyệt vời, nhưng để cho nó được công
nhận là một điều vô cùng nguy hiểm nếu người mà có nó lại không phải là một
người đàn ông hay người phụ nữ chịu đóng đinh, vì cho đến nay bản ngã ngã còn
có liên quan. "Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và nó là cực kỳ hư
hoại" (Giê-rê-mi 17:9).
6. Các Phong Trào Thuộc Hồn Trong Danh
Nghĩa Của Christ
Nhiều phong trào đã quét qua trái đất
này với Danh của Đấng Christ gắn liền với chúng. Họ tuyên bố sống cho Ngài, và
đám đông được cuốn vào mạng lưới của họ. Có 'những sự hoán cải' và các kinh
nghiệm. Có những tính năng siêu nhiên kết nối với họ. Nhưng họ có tính cách tâm
lý trong nền tảng của họ. Những người vật lý với các kinh nghiệm và quyền năng tâm
lí (thuộc hồn), ảnh hưởng bất thường theo tính cá nhân kỳ lạ, phía sau họ, một
tà giáo được phát triển bởi một số phương pháp được tiêu chuẩn hóa. Những
phương pháp này hay chiến thuật của hồn--được sử dụng để rút ra biểu hiện của
hồn trong các hình thức nhất định nào đó. Nó có thể là một hình thức tôn giáo
của tâm lý trị liệu hoặc phân tâm học, và nó có tác dụng đáng kể trên những
người đáp ứng với nó.
7. Sự Thử Nghiệm Không Thể Sai lầm:
Sự thử nghiệm không thể sai lầm về tất
cả những điều như vậy là về nơi nào họ đưa ra cho khía cạnh cơ bản đó của thập
giá của Christ, trong đó đặt con người theo bản chất sang một bên cách hoàn
toàn và không cung cấp cho anh ta một chỗ nào cả-- đó là, cái chết của người,
không chỉ là sự tha thứ những tội lỗi của anh ta. Hãy thử nghiệm lẽ thật này
trong các phong trào như vậy và họ sẽ sụp đổ, và tính phổ biến không còn nữa.
8. Sự Hiểu Biết Thuộc Linh:
Phao-lô cầu nguyện cho các thánh hầu họ
có thể được “dư dật hơn trong sự thông biết và sự nhận thức mọi bề"(Col 1:9).
Sự hiểu biết ngụ ý một cảm thức hay am
hiểu ý nghĩa đầy đủ hơn về những gì được biết, có khả năng áp dụng kiến thức đó
theo giá trị đầy đủ. Đó là vấn đề nhận biết theo trực giác hay nhận thức về bản
chất ẩn giấu và xu hướng của các sự vật, và khác với ấn tượng chỉ đơn thuần là
bề ngoài được thực hiện trên các giác quan mà kêu gọi đến các tư tưởng và lý luận.
Có thể có một cái gì đó về điều này,
như chúng ta đã thấy, ở những người thông minh tốt và nhanh chóng theo tự
nhiên, nhưng hiểu biết thuộc linh là một cái gì đó nhiều hơn. Đó là quan năng của
linh được đổi mới --một cái nhìn sâu sắc, nhận thức, ý thức, đánh giá mối quan
hệ với các vấn đề thần thượng--đó là công việc của Thánh Linh. Đó là quan năng mà
làm cho người sở hữu nó đảm bảo theo đường lối bề trong về những gì là của Đức
Chúa Trời và những gì không
phải là như vậy, khi chính những câu hỏi tốt đề ra và khi mọi thứ không bởi bất
kỳ phương tiện rõ ràng nào.
Sự 'biện biệt' hoặc 'phán quyết' này không
phải lúc nào cũng có thể được giải thích trước tiên hoặc đưa ra một lý do, nó
chỉ là có ở đó, và rất thực tế cho những người đã có nó. Sự hiểu biết thuộc linh
là một trong những điều quan trọng nhất trong sự trang bị của bất kỳ cơ đốc
nhân nào cho trách nhiệm. Để đặt bất cứ ai vào một vị trí trách nhiệm trong
những việc của Đức Chúa Trời, hoặc cho bất cứ ai có một vị trí như vậy, mà không có tư cách
này sẽ gây nguy hiểm cho công việc của Đức Chúa Trời và dễ dàng đặt tất cả mọi điều liên
quan vào một tình huống sai lầm và nguy hiểm.
Đôi điều gì đó là nhiều hơn so với ý nghĩa chỉ
tốt thông thường và sự phán đoán tự
nhiên là cần thiết trong những điều vĩnh cửu và thuộc linh. Đối tượng và mục
tiêu ưu việt của quan năng thuộc linh này là kiến thức về Đức
Chúa Trời, và điều không quan trọng là tri thức của con người về điều khác,
có lớn lao hay hoàn toàn như thế nào đi nữa, một yêu cầu không thể thiếu cho trách nhiệm trong công việc
thuộc linh là, anh biết Đức Chúa Trời trong một mức lượng vượt quá tất cả mọi
khả năng hoặc khả thi tự nhiên. Không có hiệu quả nào có thể thay thế cho sự
hiểu biết thuộc linh !
Phải có thể cho tất cả những người bị
ảnh hưởng bởi những gì đã được nói và thực hiện để tìm trong người nói và làm
việc theo một kiến thức cá
nhân, sinh động và chân thật về Đức Chúa Trời, một sự
hiểu biết thuộc
linh sâu sắc. Thật là ý nghĩa biết bao khi dân chúng được đưa vào ánh
đèn sân khấu của
một số hình thức công việc cơ đốc, nhưng nó không phải là đạo của Đấng Christ
theo La Mã chương 6!
Bất kỳ chuyển động nào tạo ra sự tự ý
thức bản ngã đều là sai lạc đường lối. Sự tự ý thức bản ngã, cho dù đó là bản
ngã xấu hoặc bản ngã tốt, bản ngã lớn hoặc bản ngã nhỏ, đều là điểm yếu đuối và
độc ác. Trong khi tất cả những gì chúng tôi viết ở đây là cần thiết, chúng tôi
tin rằng, để soi sáng một sự kiện lớn, nó không làm cho mọi người tự phân tích về
bản thân, bị chiếm hữu do phép nội quan.
Điều này có thể gây tử vong! Christ là sự
bận tâm an toàn và lành mạnh duy nhất của chúng ta, và Ngài là Đấng giải cứu
khỏi bản thân chúng ta. Một điều cơ bản và biến động phải diễn ra, vì vậy mà
chúng ta biết một luật được thành lập và một sự cai trị bên trong khi chúng ta
băng qua con đường từ Christ đến bản ngã trong
hồn của chúng ta. Đường lối đơn giản, khiêm tốn và vị tha là an toàn, vì
vậy chúng ta đừng ngăn chặn việc bước đi ra khi dựa vào Chúa, trong sự yếu đuối
có ý thức, vì sợ di chuyển trong hồn và không ở trong linh.
T.Austin-Sparks