Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

ĐẤNG CHRIST- SỰ KHÔN NGOAN CỦA ĐỨC CHUA! TRỜI-




Kinh thánh miêu tả nhiều phương diện của thân vị Đấng Christ.  1 Cor. 1: 24 chép, “song đối với những người được gọi, bất luận người Do-thái hay người Hi-lạp, thì Đấng Christ là quyền năng của Đức Chúa Trời và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời”. Rồi Giăng 1:1-2 cũng chép, “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời.  Ngôi Lời ấy ban đầu ở cùng Đức Chúa Trời.”
Có ba phương diện của Chúa như sau. Thứ nhất, Ngài là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, kín sâu ở trong Đức Chúa Trời, Ngài lên phương án mọi sự trong cả vũ trụ. Thứ hai, Ngài là Ngôi lời, là sự định nghĩa của Đức Chúa Trời. Vì Lời bên ngoài diễn tả cho sự khôn ngoan ẩn giấu ở bên trong. Thứ ba, Ngài là quyền năng của Đức Chúa Trời, Đấng thi hành và hoàn tất mọi phương án có trong sự khôn ngoan mà Lời đã giải bày ra.

Mời các bạn thưởng thức sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời đã lên phương án, đã sắp xếp, an bài mọi sự trong vũ trụ và trong các thời đại theo Châm ngôn chương 8 trong bài thơ sau đây..
Bạn hãy tin tưởng và phó thác đời sống mình cho Đấng Christ là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Ngài đang chăm sóc chi tiết nhỏ nhất của cả vũ trụ, huống chi là của đời bạn.

Châm. 8:1, 12, 29, 30 “Sự khôn ngoan há chẳng kêu lên sao? Sự thông sáng há không vang tiếng mình ra ư?-- Ta, là sự khôn ngoan, đồng ở với sự thông minh, Và tìm được sự hiểu biết và sự dẽ dặt.-- Và khi Ngài lập nên trái đất, Thì ta ở bên Ngài làm thợ cái…”

-
Khôn ngoan cất giọng rất cao,
Không ai nghe tiếng Ngài gào , bạn ơi,
Tiếng nầy Lời của Chúa Trời,
Sao không đáng được loài người lắng tai?

Kìa niềm vui thích của Ngài,
Trước khi vũ trụ nguyên khai ra đời;
Ngài là Con Đức Chúa Trời,
Trước khi vạn vật, con người hiện ra.

Trước khi mây gió bay qua,
Đất đai xuất hiện giữa mà đại dương,
Trước khi đồng ruộng lụt tuôn,
Bên tay hữu Chúa Ta luôn sống rồi.

Khi Ngài trang điểm bầu trời,
Định phân trời đất tuyệt vời phân minh,
Mặt trời theo lệnh qui trình,
Ngôi sao theo quĩ đạo mình được giao.

Khi Ngài tạo tác biển sâu,
Đặt nguồn của biển xiết bao lạ lùng,
Ta ban cho biển lệnh chung,
Không nên xâm phạm vào trong đất liền.

Khoảng không trống trải vô biên,
Ta treo trái đất vững yên, cân bằng,
Ta vui thấy chỗ tuyệt luân,
Cho loài người sống muôn phần thỏa vui.

Lập ra kế hoạch muôn đời,
Tâm tư bận rộn, Ta thời nhớ luôn,
Tạo người từ bụi đất thường;
Trước khi tội lỗi vấn vương nhân loài.

Các con ơi, nhớ lời nầy,
Khôn ngoan tiếp nhận, ân Ngài ban ra,
Phước cho người giữ đạo Ta,
Còn ai xa lánh sẽ mà chết thôi./.
Minh Khải—20-1-2015