-
Giữa giông
tố đau buồn, tăm tối,
Tia sáng
phương đông rọi đến rồi,
Buổi mai
phước hạnh tươi vui,
Chúa đang
đi đến rước tôi về nhà.
-
Giữa mừng
vui an hòa vinh hiển,
Ánh sáng từ
trời quyện lấy tôi,
Chúa trông
đợi đã lâu rồi,
Chờ tôi được
đến bên ngôi của Ngài.
-
Chúa dẫn
tôi đường dài gian khổ,
Qua sa mạc nắng
gió khô khan,
Kìa ngày rạng rỡ
vinh quang,
Chúa, tôi hội ngộ
huy hoàng biết bao.
-
Trong cõi
tình yêu dào, vinh bấy,
Ngài chờ đợi
tôi mấy thiên niên,
Lòng bàn
tay khắc tên riêng,
Nên Ngài
không thể lãng quên tôi rồi.
-
Ai đang đến
rước tôi như thế,
Trên đường
đồng vắng thế giới nầy,
Phải chăng là
chính Sao Mai,
Báo tin thời đại
không mây sáng ngời.
-
Ngài đã đến cứu
tôi thuở trước,
Thập tự thô sỉ nhục
đau thương,
Trong vinh
quang sẽ am tri,
Chúa tôi
sau trước không gì đổi thay.
-
Đoàn tụ vui
mừng đầy phước hạnh,
Bỏ qua đồng
hoang lạnh khổ nàn,
Lời vui “được
lắm!” hô vang,
Chúa tôi sẽ
nói sau cùng với tôi.
-
Chúa sẽ đi
bên tôi vào chốn
Lãnh vực đẹp
xinh tận trên cao,
Chúa cho
chia sẻ dồi dào,
Tình yêu
Cha thánh ngọt ngào vô chung.
-
Nơi không
bóng đêm cùng nhơ bẩn,
Vàng tình
anh không vẩn đục nào,
Sự thánh
khiết Chúa thanh cao,
Tôi cùng Chúa
bước vào vinh quang.
-
Kết giao bạn
đường hoàng vì Chúa,
Có chính
Ngài đứng giữa bạn thân,
Vinh quang
ân điển siêu quần,
Chúa Trời
bày tỏ đôi phần qua tôi.
-
Thuở trước
Ngài đến đồi nhục nhã,
Một mình
mang rủa sả con người,
Tôi qua sa mạc vắng
rồi,
Giẫm lên lối Chúa
một thời đi qua.
-
Trong vinh hiển
Chúa và tôi sống,
Sự mừng vui
sinh động chia phần,
Sống đời đời
với Chúa luôn,
Thuộc về
Ngài mãi, Ngài còn thuộc tôi.
Minh Khải cảm
tác-
(mùng 3 tết
Bính thân—10-2-20160
(Phỏng theo
English poem)