"Không có ngôn từ nào có thể
mô tả cách thế giới chịu đựng nỗi buồn nhiều là dường nào. Hầu hết các Thánh Vịnh
đều được viết ra trong vùng hoang dã. Hầu hết các Thư tín được viết ra trong
nhà tù. Những tư tưởng vĩ đại nhất của các nhà tư tưởng lớn nhất đã trải qua lửa
đỏ. Các nhà thơ vĩ đại nhất đã "học được trong sự đau khổ những gì mà họ
đã dạy trong bài hát".
Trong gông cùm, John Bunyan đã sống
trước một câu chuyện ngụ ngôn mà sau đó ông viết lại, và chúng ta có thể cảm ơn
nhà tù Bedford Anh Quốc về tác phẩm "Thiên lộ lịch trình. Hỡi Cơ Đốc nhân đau
khổ, xin Chúa an ủi bạn! Khi Đức Chúa Trời sắp sử dụng một người nào một cách
ưu việt, Ngài đặt anh ta vào lửa. "(George McDonald).
"Có sự an toàn với Đấng
Christ trong cơn bão, hơn là không có Đấng Christ trong vùng nước bình lặng.
Con sông sẽ mất bài hát của nó nếu bạn loại bỏ các tảng đá. Linh hồn tôi, than
ôi, cần những sự khó chịu này từ những thứ bên ngoài, để nó được ẩn náu trong Đức
Chúa Trời" (Henry Martyn)
"Chúng ta giữ niềm hi vọng nầy
như cái neo của linh hồn, vững vàng, chắc chắn và thấu vào phía trong màn, là
nơi Đức Chúa Jêsus, Đấng Tiên Phong, đã bước vào vì chúng ta" (Hê-bơ-rơ 6:
19-20).
Từ ngữ "Đấng Tiên Phong",
trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là một người chạy bộ mà đi trước, một người trinh
sát. Trong bối cảnh của Hêbơrơ 6, Người Tiên Phong là một chiếc thuyền nhỏ được
gửi từ một chiếc tàu lớn hơn mà không thể vào bến cảng vì thời tiết xấu. Con
thuyền nhỏ sẽ mang chiếc neo vượt qua các con sóng lớn và tiến vào vùng nước
yên tĩnh của bến cảng, do đó đảm bảo sự an toàn cho chiếc tàu lớn. Từ ngữ Người
Tiên Phong cũng giả định rằng những người khác sẽ theo sau.
Đây là một mô tả đẹp đẽ về Chúa Jêsus
đã đi vào sự hỗn loạn của thế giới này, khi lên tàu của chúng ta, Ngài lâm vào
một cơn bão và sau đó dẫn đường về với Chúa Cha. Ngài không những dẫn đường mà
còn giúp cho mỗi người và mọi người của chúng ta bước vào bến cảng của bình an
và tĩnh lặng trong khi ngay bên ngoài và xung quanh chúng ta có một cơn bão lớn.
Để đi theo Chúa Giêsu vào bến cảng,
là đến gần "Sự hiện diện phía sau tấm màn", sự hiện diện này là sự hiện
diện của Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus là chiếc neo của tâm hồn chúng ta, Ngài sẽ nắm
giữ chúng ta vững vàng và cứ ở tại nơi đó, ngay giữa cơn bão dữ dội nhất.
Tôi đã nói chuyện với một người
phụ nữ ngày hôm kia. Cô đã bị cuốn vào cơn bão cay đắng, giận dữ và không tha
thứ cho chồng mình về một cái gì đó dường như là một sự cố nhỏ và không đáng kể.
Những gì tôi nhìn thấy trong Đức Thánh Linh là một người phụ nữ bị làm nô lệ
cho sự sợ hãi, mất an toàn và những nỗi đau khổ trong quá khứ. Mỗi yếu tố nầy cung
cấp chất đốt cho nhau, chúng là ba chủ nô. Tên chủ nô đầu tiên là "quá khứ
đau khổ." Anh chồng đã đi ra ngoài, có sự bất an và sợ hãi khi liên kết cùng
chúng bạn để đánh đập người phụ nữ này một cách tàn nhẫn.
Lần kia, tôi xem một bộ phim.
Trong bộ phim, có một người đàn ông bị cáo buộc tội gian dối. Anh bị những người
dân giận dữ ở thành phố bắt nạt. Ba người nam bước tới, túm lấy người đàn ông
này, lột trần anh ta và bắt đầu đánh anh ta. Đám đông vui vẻ khi người đàn ông
bị trừng phạt và những người nam đó đã đánh anh ta một cách tàn bạo. Lúc đầu,
anh ta hét lên và cố gắng chạy thoát khỏi đám đông, và đám đông vui vẻ khi anh
ta bị kéo trở lại và tiếp tục bị đánh.
Rồi anh ta quỵ xuống trong im lặng,
nhưng ba người đàn ôngvẫn còn điên cuồng. Bây giờ đám đông lại im lặng khi những
người nam tiếp tục đánh nạn nhân của họ, mặc dù tất cả sự phản đối đã biến mất
và anh ta nằm im trên mặt đất bất động. Từng người trong đám đông biến mất và
người đàn ông bị đánh chết, không ai có thể nhận ra anh được. Những kẻ hành hạ
của anh ta không than phiền khi họ hoàn thành công việc làm của họ, không cảm
thấy có gì khi cuối cùng họ giết người.
Đây là một minh hoạ vẽ ra những
gì mà Satan và các công nhân của hắn làm cho những nạn nhân của chúng. Họ quất
nạn nhân của chúng bằng những sợi dây "không tha thứ, cay đắng, tức giận,
hận thù, giết người" vốn có trong tấm lòng và chúng sẽ quất mạnh các nạn
nhân của chúng cho đến khi không có gì còn lại và tất cả đã mất trong tâm hồn của
những nạn nhân.
Anh chị em ơi, nếu ngày hôm nay, thậm
chí bạn còn có những cảm xúc đó, hoặc có lẽ bạn đang bị cuốn vào cơn bão dữ dội
của sự hận thù, cay đắng và không tha thứ, bạn phải nhìn vào chiếc neo của linh
hồn bạn. Chúa đã đi trước bạn và vượt quá cơn giận dữ của bạn, vượt qua sự không
tha thứ của bạn, vượt xa nỗi tuyệt vọng của bạn, và Ngài đến bến cảng an toàn rồi.
Hãy nắm lấy đường dây (lời của Đức
Chúa Trời) và kéo nó tới (đáp ứng những gì bạn biết là đúng) và bạn sẽ thấy
mình một lần nữa được trở lại trong vùng biển yên tĩnh của Sự hiện diện của
Chúa. Bạn đã gần gũi Ngài. Đừng để cha của sự nói dối (Sa tan) thuyết phục bạn
rằng bạn vượt quá tầm tay của Đức Chúa Trời. Há Đức Chúa Trời không nói trong lời
của Ngài rằng: " Con sẽ đi đâu xa Thần Chúa? Con sẽ trốn đâu khỏi sự hiện
diện của Ngài?" (Thi Thiên 139: 7).
Một số người trong chúng ta đã đặt
giường nằm của mình trong địa ngục hoặc chúng ta biết ai đó đã làm vậy. Nếu họ
không biết Chúa Jêsus, thì Chúa Jêsus sẽ ném cho họ một sợi dây cứu sinh và kéo
họ ra khỏi cơn bão và bước vào trong vùng nước bình yên. Nếu họ biết Chúa Jêsus
rồi thì sợi dây đó đã được thiết lập rồi. Sự tha thứ là đường dẫn trực tiếp đến
Đức Chúa Trời Cha. Ngợi khen Đức Chúa Trời, Ngài gần gũi với mỗi người chúng
ta.