"Hãy hôn Con, kẻo Người nổi giận Và các ngươi sẽ bị hủy diệt trong đường lối
mình, Vì cơn thịnh nộ của Người sẽ nhanh chóng bùng lên. Phước cho những ai
nương náu mình nơi Người " Thi thiên 2:12
”Đức Chúa Jêsus phán: “Ngươi nhận xét đúng lắm.” Ngài quay lại
phía người đàn bà và phán với Si-môn: “Ngươi thấy người đàn bà nầy không? Ta
vào nhà của ngươi, ngươi không cho nước rửa chân; nhưng chị ấy đã lấy nước mắt
thấm ướt chân Ta, rồi lấy tóc mình mà lau. Ngươi không hôn Ta, nhưng từ khi Ta vào nhà của
ngươi, chị ấy luôn hôn chân Ta" (Lu ca 7: 42-45).
Xã hội Y sơ ra ên và xã hội Cơ Đốc Tây phương dùng cái hôn để
chào hỏi nhau và bày tỏ ý niệm nào đó. Gia cốp hôn Ra chên bày tỏ tình yêu. La
ban hôn Gia cốp bày tỏ sự cảm thông thương xót. Đa vít hôn Áp-sa lôm bày tỏ sự
tha thứ. Người Cha hôn con trai hoang đàng cũng ngụ ý đó.
Phao lô khuyên thánh đồ hội thánh đầu tiên hôn nhau bằng cái
hôn thánh. Điều đó không thể thực hiện trong các hội thánh Việt nam hiện nay.
Tác giả Thi thiên 2 kêu gọi dân thế giới hãy "hôn Con" là hôn Chúa
Jesus để được cứu rỗi. Cho nên Chúa nói
với Si-môn người Pha ri si: "Ta vào nhà của ngươi, ..Ngươi không hôn Ta,
nhưng từ khi Ta vào nhà của ngươi, chị ấy luôn hôn chân Ta". Hôn Chúa là
ngưỡng mộ, là tôn thờ, là yêu kính và là thờ phượng Ngài.
Bạn thấy, chúng ta nghĩ rằng nếu chúng ta đọc rất nhiều sách
về cuộc sống thuộc linh sâu nhiệm hơn, sách vở tốt đó cũng không làm cho chúng ta trở thành một thánh
đồ. Nhưng bạn ơi, ngay cả việc đọc Kinh Thánh cũng không làm bạn trở thành một
vị thánh đồ! Bạn phải ghi khắc điều nầy trong dòng máu của mình.
Vào ngày Chúa nhật các tôi tớ Chúa nói chung quá bận rộn sắp
xếp các chương trình sinh hoạt của hội thánh và chạy đi giảng sô tại địa phương
mình và các địa phương lân cận, vào cuối ngày, Chúa Jêsus Christ có thể nói với
ông, "Anh đã không cho tôi không nụ hôn nào" Tại sao vậy?".
Bởi vì tôi quá bận rộn
phục vụ Ngài, tôi đã quên thờ phượng Ngài, quên tỏ lòng kính mến, tôn thờ Ngài
cách cá nhân. Ưu tiên mà Đức Chúa Trời muốn trong cuộc sống của chúng ta là
chúng ta thờ phượng Ngài trong tâm linh.
Bạn có thể là một người thô lỗ, cay đắng, thô bạo, căng thẳng,
cứng đầu, ác cảm, gần như là loại người Cơ đốc nhân độc ác, tự làm cho mình chết,
nhưng bạn đối xử với Chúa ra sao? . Một vài người nói với tôi: "Tôi đoán
tôi đã phân phát ra nhiều tờ rơi phúc âm hơn bất cứ ai xung quanh đây! Tôi quá
bận rôn nhưng lạc mất Chúa".
Bạn bè tôi đã du lịch vòng quanh thế giới và đi khắp nước Việt
nam để gọi là hầu việc Chúa, nhưng điều đó không cho họ bất kỳ thế đứng nào với
Đức Chúa Trời. Cá nhân tôi đã viết một vài cuốn sách cũng khá hay, nó cũng không
cho tôi bất cứ uy tín nào với Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời tìm kiếm những người thờ phượng Ngài, tìm những
người hôn Con Ngài là Jesus Christ mỗi ngày. Một tôi tớ Chúa nói: "tôi
thích những gì ông John Wesley (Hội
thánh Giám lí) nói, "Hãy để con hôn bàn chân chảy máu của Chúa và rửa
chúng bằng nước mắt của con, Chúa ơi".
Ông Leonard Ravenhill kể chuyện: "Tiến sĩ Tozer hội Phước
Âm liên hiệp nói với tôi như một người đàn ông trưởng thành trong những năm sáu
mươi của ông rằng khi mà ông nằm trên tấm thảm trong một giờ, hai giờ, ba giờ,
bốn tiếng đồng hồ và không bao giờ thốt ra một lời cầu nguyện, và không bao giờ
thốt lên một lời ngợi khen nào. Ông nói, "Tôi bị mất hút trong sự tôn thờ,
tôi thấy Ngài trong vinh quang của Ngài, trong uy nghi của Ngài, với vẻ đẹp của
Ngài, tôi có thể nghe những thiên sứ đang kêu la,"Thánh thay, Thánh thay,
Thánh thay là Chúa". Và ông nói, "Tôi im lặng trong sự thờ lạy trước
mặt Ngài, tôi không có ngôn ngữ, tôi thiếu lời." Ông Leonard Ravenhill nói:
"theo tôi nghĩ, hơn bất cứ người nào mà tôi biết, và ông ấy có một số cuộc
gặp gỡ gần gũi nhất với Đức Chúa Trời."