Người công chính cũng được ví như cây bá hương
(tuyết tùng) cao lớn mọc trên núi Li-ban. Chúng ta hãy xem xét gợi ý minh họa về
Cơ Đốc nhân trong bức tranh này.
--Chiều cao vị trí của người ấy: Có thể “người
sẽ ở trên các nơi cao” (Ê-sai 33:16). “Những kẻ trông-cậy nơi Đức GIA-VÊ Thì
như núi Si-ôn, không thể bị dời, nhưng vẫn cứ ở đó mãi mãi”(Thi thiên 125: 1).
Nhờ ân sủng của Đức Chúa Trời, chúng ta đã được nâng đỡ và thiết lập giữa các vương
tử ngay cả với các vương tử của dân tộc Ngài.
--Sự tươi mát quanh năm của anh ấy: Cây tuyết
tùng của Li-ban là một cây luôn luôn xanh tươi, nó chỉ thay lá mới sau hai năm.
Thật là một bức tranh về vẻ đẹp thuộc linh của các thánh đồ, thể hiện trong niềm
vui và ân sủng khi anh ta bước đi trong sự ngay thẳng trước mặt Chúa!
--Gỗ tuyết tùng được ghi nhận về hương liệu
thơm tho của nó, và vì vậy người tín đồ nên là một hương vị ngọt ngào của Christ
cho Thiên Chúa. Khi anh ta ngồi thờ phượng trong bữa tiệc thánh của Chúa, lời
khen ngợi và sự tạ ơn dâng lên từ trái tim của anh ta đối với Thiên Chúa giống
như hương thơm của hương cam tùng (Nhã 1:12).
Chúng ta đọc rằng khi Chúa Giêsu ngồi vào bàn tiệc
ở Bê-tha-ni (Giăng 12), mùi dầu thơm mà Ma-ri xức dầu chân Ngài tràn ngập khắp
nhà; theo cách tương tự, những lời bày tỏ lòng biết ơn đối với Chúa vì tình yêu
và ân sủng của Ngài khi ban chính mình Ngài cho chúng ta, bốc lên cao, giống
như sinh tế của Nô-ê (Sáng 8: 20-21- Đức GIA-VÊ bèn ngửi mùi thơm dịu-dàng ấy)
mà chúng ta đọc, “các vật từ anh em, một mùi thơm, một tế-vật có thể chấp-nhận được,
rất hài lòng đối với Đức Chúa TRỜI” (Phil. 4:18). Trong sự thờ phượng, phục vụ
và hi sinh của mình, tín nhân nên là một hương thơm ngọt ngào trước mặt Chúa.
Cây tuyết tùng được nói đến như thể nó không thể
bị hủy hoại, vì nó chống lại tất cả các loài côn trùng làm thân cây nục nát.
Người Cơ Đốc, được vui hưởng mối tương giao với Đấng Christ, nhờ quyền năng của
Thánh Linh, có thể chống lại những cám dỗ, mà nếu anh ta có ý quy hàng, sẽ gây
ra sự suy giảm sinh lực thuộc linh của anh ta.