Tự điển Wikidepia ghi: “Loạn thị là một tật về mắt liên quan đến khúc xạ. Ở mắt bình thường, các tia hình ảnh sau khi đi qua giác mạc thì được hội tụ ở một điểm trên võng mạc. Nhưng ở mắt loạn thị, các tia hình ảnh lại được hội tụ ở nhiều điểm trên võng mạc khiến cho người loạn thị thấy hình ảnh nhòe, không rõ”.
Trong cuộc đời mình, tôi gặp rất nhiều con người danh giá trong hội thánh mắc bệnh loạn thị thuộc linh mãn tính. Nhiều lần gặp gỡ cách nhau khoảng mấy chục năm, nhưng tôi nhận thấy họ vẫn còn mang chứng loạn thị ấy, không thay đổi. Virus loạn thị nầy cũng lây lan hàng ngàn, hàng vạn người khác. Những lần tranh luận nhau về Kinh thánh chỉ đem lại sự li biệt mà thôi.
Tục ngữ Việt Nam có câu “trông gà hóa cuốc”, đó là câu nói rất đúng cho bệnh loạn thị thuộc linh. Người Bắc gọi là cuốc, người Nam gọi là quốc.
--Tái sinh và đời sống đắc thắng. Vì Epheso 5:5 chép “Vì anh em biết rõ ràng điều nầy: vô luận kẻ gian dâm, kẻ ô uế, kẻ tham lam, là kẻ thờ hình tượng, đều không có cơ nghiệp gì trong nước của Đấng Christ và của Đức Chúa Trời”, nên một nhà nữ lãnh đạo dân Chúa nói: “đất không thể có hai loại giống, tin Chúa rồi mà còn gian dâm, ô uế, tham lam, là thờ hình tượng, như vậy người đó chưa tái sanh”. Lời của vị nầy làm hàng trăm người lay động đức tin về sự cứu rỗi chắc chăn, và còn ảnh hưởng tác hại đến nay trên nhiều người.
--Vào lạc viên hay vào thiên đàng. Vì 2 Cor 12: bản Việt văn dịch sai là “lên lạc viên”- thực ra nên địch “vào lạc viên”, và Epheso 4:9 nói Chúa dẫn đoàn phu tù lên cao, nên đa số tín đồ nói rằng sau khi chết tín đồ lên thiên đàng. Thực ra lạc viên vẫn còn trong âm phủ, dưới đất. Công vụ 2 nói vua Đa vít không có lên trời và Khải 6 nói các thánh tử đạo còn ở dưới bàn thờ, dưới lòng trái đất. Chưa có thân thể phục sinh, tín đồ không lên thiên đàng được.
--Vương quốc đời nầy và vương quốc đời sau- Trong đời nầy, sau khi tin Chúa tín nhận vào lãnh vực sự sống của Chúa (Giăng 3:3,5), và sự cai trị của Chúa cũng có ở trong tâm linh và tấm lòng người đó. Sau khi Chúa tái lâm, tín đồ đắc thắng được vào lãnh vực sự sống đời đời (Mathio 7:13-14—into life), tín đồ xác thịt vào sự hư nát là bị quăng vào chỗ khóc lóc, nghiến răng.
--Ân điển và luật pháp- luật lễ nghi và luật luân lí- Ân điển là Đức Chúa Trời trong Đấng Christ cho chúng ta vui hưởng, tiếp nhận Ngài, ứng đủ cho mọi nhu cầu chúng ta suốt cõi đời đời. Trong luật của Môi se có phần luật về lễ nghi như giữ ngày sa bát, cắt bì, dâng của lễ và các luật lệ về luân lí, như cấm sát nhân, cấm đồn huyễn…Tín đồ Tân ước hoàn toàn lệ thuộc ân điển, không còn phục dưới các luật lệ về lễ nghi—chỉ tuân theo các luật lệ về luân lí. Theo Mathio và các thơ tín, Chúa Giê-su và các sứ đồ, gia tăng tiêu chuẩn đạo đức của các luật luân lí Cựu ước ấy lên rất cao. Thí dụ ngày xưa cấm tà dâm, hôm nay Chúa nói động lòng ham muốn phụ nữ thì bị kết tội là ngoại tình rồi; ngày xưa cấm thờ hình tượng cụ thể, Colose 3:5 nói tham lam là thờ thần thượng rồi. Tín đồ Tân ước không còn vâng giữ luật lệ về lễ nghi nữa, và không dựa vào việc làm vâng giữ luật pháp bằng sức riêng để được xưng nghĩa.
--Cựu ước và Tân ước- Heb 8:13 Gal. 4. Chúa đã bãi bỏ Cựu ước. Cựu ước được ví sánh như A ga, vợ bé của Áp-ra-ham, còn Sa ra là Tân ước. Tín nhân Tân ước nên hiểu mình là người tự do, kẻ thừa kế, con cái của Jerusalem thuộc thiên. Ai không sống theo đặc quyền đó thì như Ích ma ên sinh ra làm nô lệ, là vất vả vâng giữ luật pháp Cựu Ước—Mà Galati 3 nói kẻ nào vâng giữ Cựu ước sẽ bị rủa sả. An Sang Hong, Hàn quốc, tối tăm dựa vào Galati 4:29 để tổ chức hội thánh đức chúa trời mẹ, tà giáo. Bạn phải sống cuộc đời như Y sác, người thừa kế- đó là tín đồ Tân ước đúng ý nghĩa.
--Israel thuộc thể và Israel thuộc linh- Israel là tuyển dân thuộc thể của Chúa trong thời Cựu ước. Nhưng vì họ chối bỏ Đấng Mê-si-a nên hiện nay Chúa không còn nhìn nhận họ là tuyển dân nữa, kể từ năm 70 S.C (Ô sê 1:8). Đạo Cao Đài mạo nhận dân Việt nam là tuyển dân của Chúa thời kì mạt vận nầy. Mới đây hội Tân Thiên thiên địa Hàn quốc cũng cho mình là tuyển dân 12 chi phái. Epheso 3:6, Galati 6:16, “Ấy là dân Ngoại bang (các dân tộc) ở trong Christ Jêsus nhờ Tin Lành mà được đồng thừa thọ, đồng thân thể, và đồng dự lời hứa”. Chúng ta từ các dân tộc nhờ Chúa Giê-su được đem vào thay thế dân Israel. Có hai lời hứa cho dân Israel: đất đai và Đấng Mê si a. Ngày nay đất đai chúng ta hưởng là Đấng Christ. Chúng ta định cư, như cây cối châm rễ trong Ngài. Galati 3:14 nói ân phước Chúa đã hứa cho Áp-ra-ham ngày xưa là Thánh Linh tín đồ nhận lãnh hôm nay. Sau khi tái lâm, Chúa sẽ tiếp nhận Israel trở lại, để họ làm tuyển dân thuộc thể của Ngài giữa các dân tộc trong nước 1000 năm trên đất.
--Ngày sa bát của Israel và ngày sa bát của hội thánh-- Math 11:28, Heb 4—Ngày sa bát của dân Israel là một điều luật bắt buộc, vì bất tuân mà Israel xưa đã bị lưu đày 70 năm qua Babylon. Trong thiên hi niên họ sẽ còn tuân giữ luật ấy. Các luật lệ lễ nghi không cột trói Cơ Đốc nhân, nên ngày nay Chúa là ngày sa bát, là sự nghỉ ngơi thuộc linh của chúng ta, và chúng ta còn chờ đợi sự nghỉ ngơi sa bát là 1000 năm an nghỉ trong vương quốc, một ngày sa bát ứng cho 1000 năm nghỉ ngơi.
-- Vương quốc ngàn năm và thiên đàng- Người ăn cướp trên thâp giá xin Chúa cho anh vào vương quốc, nhưng đâu dễ vào vương quốc. Anh chỉ được vào Lạc viên. Vương quốc là lãnh vực cai trị của Đức Chúa Trời từ cõi đời đời quá khứ đến cõi đời đời tương lai. Nước của Đấng Christ chỉ có 2000 năm Tân ước và 1000 năm bình an. Thiên đàng là chỗ ở của Đức Chúa Trời, là cõi thuộc linh, bao trùm vạn vật, chớ không giới hạn ở một nơi nào, dù Kinh thánh thường nói đó là từng trời thứ ba.
--Thiên đàng và thành thánh- Rất nhiều tín đồ không biết thành thánh Jerusalem mới là gì. Rất nhiều giảng sư nói rằng thành thánh như một chung cư vĩ đại, xây bằng ngọc, vàng, trân châu, bay lượn trong không gian như một hành tinh, và mỗi tín đồ được một căn hộ trong đó. Trong Hội Anh Em, có nhiều kẻ tin rằng Thành thánh sẽ từ trời xuống trái đất mới, tọa lạc cách cụ thể như một cái thành vật chất. Thực ra thành thánh là một quần chúng dân Chúa, được miêu tả như một thành phố. Họ sống trước ngai Chúa trên trời, và xuống trái đất mới làm công tác.
--Nhà của Đức Chúa Trời Cha và chỗ ở trên thiên đàng-Giăng 2, 14, Khải 7:9-16—Trong Giăng 2, Chúa Giê-su nói Nhà Của Cha là thân thể vật lí của Ngài, Nhà của Cha trong Giăng 14 không phải là chỗ ở trên thiên đàng cho tín đồ, mà cũng là Thân Thể hữu cơ của Đấng Christ phục sinh, mỗi chỗ ở trong đó là một tín đồ, một chi thể. Khải thị 7 mô tả, trong cõi đời đời, chúng ta ở trước ngai Đức Chúa Trời. Dường như Lu ca 16:9 chép về “các trại đời đời” là chỗ ở của tín đồ trên thiên đàng.
- Con hằng hữu và con của con người- Hội CN ĐGHV cứ vin vào chữ “Con” mà chối bỏ thần tánh (divinity) và thần vị (deity) của Chúa Giê-su. Trong Thần Cách (Godhead), Đấng Christ là Con hằng hữu- Ba trong Một, Một trong Ba. Con hằng Hữu và Đức Chúa Cha cũng ngang hàng nhau. Dùng chữ “Con” để ngụ ý Con là biểu hiện của Cha. Sau khi lâm thế, Chúa Giê-su là con của con người, nên về nhân tánh Ngài thấp hơn Cha. Nhưng khi đang là con người, Chúa nói: “Chẳng ai cất mạng sống ta đi, nhưng ta tự bỏ. Ta có quyền bỏ đi, cũng có quyền lấy lại”. Lời đó là lời của Con Hằng hữu nói. Nhân tính của Giê-su gồm có tâm linh, và thân thể vô tội của Ngài. Sau khi sống lại, nhân tính Ngài trở thành Con Hăng hữu, “nhơn sự từ kẻ chết sống lại đã được chứng minh cách có quyền là Con Đức Chúa Trời, tức là Jêsus Christ, Chúa chúng ta” (Rô 1:4).
Kẻ loạn thị mới cho rằng “Con” thấp hơn “Cha”, vì Ngài phán : “Ta với Cha là một” (Giăng 10:30).
Bát-xi-lai 16-11-2019