Mathio 6: 10, “Ý Cha được nên ở đất như trời”.
Giăng 8:44 “Các ngươi ra từ cha các ngươi là ma quỉ, và các ngươi muốn làm theo tư dục của cha các ngươi. Từ ban đầu nó là kẻ giết người, chẳng đứng trong lẽ thật, vì trong nó không có lẽ thật đâu. Khi nó nói dối, thì tự mình nó nói, vì nó vốn là kẻ nói dối, cũng là cha của sự ấy.”
Con người sa ngã. Sự sa ngã nầy gây tổn hại nặng nề cho ý muốn tự do của con người. Trong vũ trụ, vào ngày A-đam chưa sa ngã, có thể nói rằng có hai ý muốn lớn chống đối nhau. Về một mặt, có ý muốn thánh khiết, tốt lành của Đức Chúa Trời, mặt khác có ý muốn nhơ bẩn, phản loạn của satan. Giữa hai ý muốn nầy, có ý muốn tự trị, độc lập, tự do của con người, do Đức Chúa Trời ban cho con người khi người được Ngài sáng tạo. Khi con người nghe lời ma quỉ và bất phục Đức Chúa Trời, dường như con người đáp lại với ý muốn của Đức Chúa Trời bằng một tiếng “không” đời đời và đáp lại với ý muốn của ma quỉ bằng một tiếng “vâng” đời đời. Ý muốn của con người đã trở thành nô lệ của ma quỉ tiếp sau sự sa ngã, vì vậy người ấy đã vận dụng ý muốn của mình để chọn ý muốn của ma quỉ. Mọi hoạt động của người ấy đều thuận phục ý muốn của ma quỉ. Chừng nào con người còn chưa phá đổ sự đầu hàng khởi đầu nầy, thì ý muốn con người vẫn còn bị ma quỉ cột trói.
Giăng 8:44 “Các ngươi ra từ cha các ngươi là ma quỉ, và các ngươi muốn làm theo tư dục của cha các ngươi. Từ ban đầu nó là kẻ giết người, chẳng đứng trong lẽ thật, vì trong nó không có lẽ thật đâu. Khi nó nói dối, thì tự mình nó nói, vì nó vốn là kẻ nói dối, cũng là cha của sự ấy.”
Con người sa ngã. Sự sa ngã nầy gây tổn hại nặng nề cho ý muốn tự do của con người. Trong vũ trụ, vào ngày A-đam chưa sa ngã, có thể nói rằng có hai ý muốn lớn chống đối nhau. Về một mặt, có ý muốn thánh khiết, tốt lành của Đức Chúa Trời, mặt khác có ý muốn nhơ bẩn, phản loạn của satan. Giữa hai ý muốn nầy, có ý muốn tự trị, độc lập, tự do của con người, do Đức Chúa Trời ban cho con người khi người được Ngài sáng tạo. Khi con người nghe lời ma quỉ và bất phục Đức Chúa Trời, dường như con người đáp lại với ý muốn của Đức Chúa Trời bằng một tiếng “không” đời đời và đáp lại với ý muốn của ma quỉ bằng một tiếng “vâng” đời đời. Ý muốn của con người đã trở thành nô lệ của ma quỉ tiếp sau sự sa ngã, vì vậy người ấy đã vận dụng ý muốn của mình để chọn ý muốn của ma quỉ. Mọi hoạt động của người ấy đều thuận phục ý muốn của ma quỉ. Chừng nào con người còn chưa phá đổ sự đầu hàng khởi đầu nầy, thì ý muốn con người vẫn còn bị ma quỉ cột trói.
Trong sự sa ngã của con người, vị trí và tình trạng của con người hoàn toàn trở nên thuộc xác thịt. Xác thịt nầy hư hoại đến cực điểm. Do đó, ý muốn con người, giống như các quan năng khác, bị xác thịt kiểm soát. Do ở trong tình trạng tối tăm nầy, không điều gì ra từ ý muốn của con người có thể làm vui lòng Đức Chúa Trời. Cho dù con người muốn tìm kiếm Đức Chúa Trời đi nữa, thì hoạt động của người ấy vẫn còn ở trong lãnh vực của xác thịt; chúng không có giá trị thuộc linh. Khi còn ở trong tình trạng nầy, con người có thể phục vụ Đức Chúa Trời theo nhiều cách theo ý riêng của mình, nhưng mọi điều nầy chỉ là các phương cách giống nhự thờ phượng “tự áp đặt” mà Phao-lô nói (Colose 2:23) và là điều không thể chấp nhận.