Tôi tin sứ đồ Giăng rất quen thuộc sách Giê rê mi, nên khi đọc Giê 2:2, “GIA-VÊ nói như vầy: "Ta nhớ về ngươi sự hết lòng của tuổi thanh-xuân của ngươi, Tình yêu trong thời hứa-hôn, Việc ngươi đi theo Ta trong vùng hoang-vu, Băng qua đất không gieo-trồng được“, ông tiêu hóa lời ấy và viết ra Khải huyền 2:4, “Nhưng, Ta có điều trách con vì con đã mất tình yêu ban đầu”.
Ông đọc Giê rê mi 5:14 “Đức GIA-VÊ, Đức Chúa TRỜI vạn-quân phán
như vầy: ",…Này, Ta đang khiến các lời Ta thành lửa trong miệng của ngươi Và
dân nầy thành củi, và nó sẽ đốt cháy chúng hết” --và chuyển hóa ra câu nói ở Khải huyền 11: 4-5, “Đây là hai cây ô-liu và hai
giá đèn đứng trước mặt Chúa Tể thế giới.
Nếu có ai muốn hại họ thì lửa từ miệng họ
lòe ra đốt chết các kẻ thù nghịch”..
Ông lại đọc Giê rê mi 51:7
“Ba-by-lôn vốn là một cái chén vàng trong tay Đức Giê-hô-va, làm cho say
cả đất; các nước đã uống rượu nó, vì đó mà trở nên điên cuồng” . Sứ đồ
Giăng vay mượn câu nầy và diễn giải cùng áp dụng như sau: “Thiên sứ ấy
đưa tôi đi trong tâm linh vào một đồng hoang, cho tôi thấy một người nữ cưỡi trên một con thú đỏ
sậm, mang đầy những danh hiệu phạm thượng,
con thú ấy có bảy đầu và mười sừng. Người nữ mặc áo tím và đỏ sậm trang sức bằng
vàng, ngọc quí và ngọc trai, tay cầm một
cái chén vàng đựng đầy những điều ghê tởm và dâm uế của mình. Trên trán nàng có ghi một tên: Huyền Nhiệm, Ba-by-lôn
vĩ đại, mẹ của các kỹ nữ và những điều ghê tởm trên thế giới“ (Khải
17:3-4).
Phải chăng Giăng là người ăn cắp lời Chúa mà Giê rê mi đã nói?
Tác giả Thi thiên 19 là vua Đa vít, được Chúa cảm thúc viết về
sự vận hành của mặt trời và các ngôi sao, “Các tầng trời đang kể về sự
vinh-quang của Đức Chúa TRỜI; Và khoảng rộng mở ra của chúng đang tuyên-bố việc
làm các bàn tay Ngài. Ngày qua ngày tuôn ra bài nói, Và đêm lại đêm tiết-lộ kiến-thức.
Chẳng có một bài nói nào, cũng chẳng có các lời gì; Tiếng nói chúng không nghe
được. Âm-thanh chúng đã đi ra qua tất cả trái đất, Và lời phát biểu của chúng đến
chỗ tận-cùng của thế gian. Trong chúng Ngài đã đặt một cái lều cho mặt trời, Nó
như chàng rễ đi ra khỏi phòng của hắn; Nó mừng-rỡ như một người mạnh chạy cuộc
đua của hắn. Nó mọc lên từ một đầu này của
các tầng trời, Và đường vòng của nó đến một đầu kia của chúng; Và chẳng có cái
gì tránh khỏi sức nóng của nó”.
Phải chăng Phao lô đã ăn cắp lời của vua Đa vít khi ông mượn
những ý tưởng của Đa vít và áp dụng cho lãnh vực các bàn chân đẹp rao phúc âm?
Phao lô viết; “Làm sao
họ có thể truyền giảng nếu họ không được sai đi? Như Kinh Thánh có chép: “Bàn chân của người truyền
giảng Phúc Âm xinh đẹp biết bao!” Nhưng
không phải tất cả mọi người đều vâng theo Phúc Âm. Vì Ê-sai có nói: Lạy Chúa!
Ai chịu tin lời rao truyền của chúng con?” Vậy, có đức tin là do nghe, và nghe
là khi Lời Chúa Cứu Thế được truyền giảng.
Nhưng tôi xin hỏi: Họ chưa nghe sao? Không, họ đã nghe rồi, như Kinh Thánh có nói: “Tiếng chúng vang ra khắp đất
Và lời chúng vang đến tận cùng trần gian.”
Câu: “Tiếng chúng vang
ra khắp đất Và lời chúng vang đến tận cùng trần gian” trích dẫn ý tưởng từ Thi
thiên 19, áp dụng cho các sứ giả hôm nay.
Sáng Thế kí gieo trồng những tư tưởng, khải thị, hình ảnh, từ
ngữ của Chúa để làm nền tảng cho cả bộ Kinh thánh. Mọi sách tiếp theo sau trong
bộ Kinh thánh đều vay mượn trong Sáng thế kí, và dựa vào các sách viết ra trước.
Không có sách nào là không vay mượn và dựa vào các sách đi trước mà sáng tác
ngoài dòng chảy của sự khải thị thần thượng.
Châm ngôn 9 nói đến những
người giảng thuê, không có sự học hỏi, nghiên cứu, tìm kiếm bài giảng từ Chúa
qua sự đọc kinh thánh, hay đọc bài giảng, nghe lời giảng người khác, rồi tiêu
hóa ra một bài mới, mà lại bê nguyên si bài giảng của ai đó để giảng lại.
Lời sinh lời, ánh sáng phát sinh ánh sáng mới, khải thị làm gia
tăng khải thị mới. Lời Kinh thánh có tính chất sinh hóa đến vô cùng, không bao
giờ cạn kiệt sức mạnh sinh sản. Có nhiều người chỉ giảng một vài câu kinh thánh
quen thuộc ra nhiều bài giảng, có những ý tưởng khác nhau, trong quá trình nhiều
năm một cách lạ lùng.
Lời kinh thánh không
phải là giáo điều chết, hay là giáo lý đóng khuôn, nó có năng lực sinh sản đến
vô cùng.
Có nhiều người lười biếng, không mở lòng đọc Kinh thánh tìm
kiếm ánh sáng, mà chỉ bê nguyên si bài giảng của người khác. Có một loại giáo hội
mạo danh Philadenphia, nghe lệnh của giáo chủ chỉ giảng y trang bài soạn sẵng của
tổ chức mình. Kẻ khác giảng bài của tổng quản nhiệm. Những kẻ đó mắc vào sự lên
án của Chúa rồi: “Vậy nên Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ
tiên tri ăn cắp lẫn nhau về lời của ta”
*Giê rê mi 23:30).
Hodos 11-1-2021