Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2022

HAI CĂN BỆNH PHÁT LỘ TRỄ CỦA VUA DAVID-


Vua David cầu nguyện, “Kìa, con đã được sinh ra đời trong sự gian-ác, Và trong tội-lỗi mẹ của con đã hoài-thai con”. Rô ma 5:19, --“Vì như qua sự bất tuân của một người nhiều người đã bị làm thành tội nhân”, cũng xác nhận rằng mỗi chúng ta đã được cấu tạo, được hình thành là một tội nhân từ trong lòng mẹ mình, nên sau khi chúng ta ra đời, chúng ta tự động, tự phát phạm tội, vì mình đã là tội nhân bẩm sinh, chớ không phải phạm tôi để trở thành tội nhân.
Đã là con người có bản chất tội lỗi và bản năng phạm tôi bẩm sinh, tôi thấy David hai lần ủ bệnh, hai lần nuôi dưỡng tội lỗi, và về sau hai căn bệnh tội lỗi đó phát bệnh nặng và đã phá hại đời sống ông lúc tuổi về già.
1/ Tôi Ngoại Tình:
Sáng thế kí 4: 6-7, “Đức Giê-hô-va phán hỏi Ca-in rằng: Cớ sao ngươi giận, và cớ sao nét mặt ngươi gằm xuống? Nếu ngươi làm lành, há chẳng ngước mặt lên sao? Còn như chẳng làm lành, thì tội lỗi rình đợi trước cửa, thèm ngươi lắm; nhưng ngươi phải quản trị nó”
Gia cơ 1: 14-15, “Nhưng mỗi người bị cám-dỗ khi hắn bị lôi kéo đi và bị quyến-rũ bởi chính tham muốn của hắn. Rồi, khi dục-vọng đã cưu-mang, nó sinh ra tội; và khi tội đã thành toàn, nó gây ra sự chết”.
Ê- sai 59:5, “Họ ấp trứng hổ mang… ai ăn những trứng đó sẽ chết, và nếu một cái trứng giập ra, sẽ nở thành rắn”.
Khi David đánh hạ Gô li át, ông mới chừng 15 tuổi đầu, nhưng ông bày tỏ là một con người ham thích phụ nữ, khi ông hai ba lần hỏi quân lính về phần thưởng mà vua Sau lơ có thể ban thưởng cho ai chiến thắng Gô li át, “Nếu ai giết được hắn, thì vua sẽ ban thưởng nhiều của cải, gả con gái mình cho người đó, và miễn xâu thuế cho nhà cha người ấy trong Israel”.
Mấy năm sau, dù ông đã có hai vợ, mà một là công chúa , ông cũng tức thì cưới quả phụ A bi ga in, khi chồng nàng, là Na banh, vừa chết, vì người đẹp đó đã chinh phục trái tim ông khi hai người mới gặp nhau lần đầu tiên.
Nam ham thích nữ là tự nhiên, vì có như thế mới lập gia đình. Nhưng David ham muốn thái quá.
Bản chất tội lỗi, ai trong chúng ta cũng có, nhưng tội lỗi mà chúng ta ấp ủ, và hướng đi của bản năng tội lỗi mỗi chúng ta đều khác nhau. Kẻ thì ấp ủ tội ham tiền, người thì nuôi dưỡng tội ham danh vọng, địa vị, còn David thì hoài bảo về phụ nữ. Đó là lí do, Kinh thánh thường chép về việc David cưới thêm vợ, thêm nàng hầu, thê thiếp… Tác giả Kinh thánh dường như nhấn mạnh việc đó khi chép, “Sau khi Đa-vít từ Hếp-rôn đến, thì còn cưới thêm những hầu và vợ ở Giê-ru-sa-lem” (2 Sa mu ên 5:13).
Tội tham dục phụ nữ được nuôi dưỡng trong David trong 45 năm mới trở thành căn bệnh bộc phát khi ông cướp Bát sê ba và cố ý giết chồng nàng để phi tang tội lỗi. “Tội đã thành toàn, nó gây ra sự chết”. “Họ ấp trứng hổ mang.. cái trứng giập ra, sẽ nở thành con rắn”. Đang khi ai ấp trứng rắn hổ-mang, kẻ nào ăn trứng cũng chết. Dù trứng ấp lâu năm chưa nở, nếu ai ăn phải cũng chết. Có nhiều người được Chúa giải cứu, khi họ được tỉnh thức tiêu hủy trứng rắn độc, trứng tội lỗi, trước khi trứng nở ra con rắn.
Bạn ơi, đừng vội cười tuổi già David mà còn tham dục. Tôi chỉ hỏi, trong cuộc đời của bạn đã từng có ấp trứng gì? Nuôi dưỡng tội gì? Ham tiền, ham danh hay ham gái? Có kẻ hoài vọng làm sứ đồ, làm giáo sư Đông nam á, theo như chính miệng họ nói ra cách công khai. Đừng nói rằng bạn không có nuôi dưỡng và ấp trứng gì cả? Có kẻ ấp ủ trứng Ma môn, nên tìm đủ cách lợi dụng hội thánh và hễ có dịp là vơ vét kho thánh của Chúa.
2/ Kiêu Ngạo:
Cậu bé David đã chiến thắng Gô li át vào năm cậu chừng 15 tuổi. Từ ngày đó David đã trở thành đầu đề bài hát của các phụ nữ Israel trong nhiều thành phố, “Và xảy ra khi họ đang đến, khi Đa-vít trở về sau khi giết chết tên Phi-li-tin ấy, các người nữ đi ra từ tất cả các thành Israel, vừa hát vừa nhảy múa, để đón vua Sau-lơ, với các trống cơm, với sự vui-mừng, và với các nhạc-cụ. Và các người nữ ấy hát trong khi họ nhảy-múa, rằng: "Sau-lơ đã giết hàng ngàn của ngài, Và Đa-vít hàng chục ngàn của chàng."
Thậm chí trong đất Phi li tin, kẻ thù của Israel cũng nhận biết như vậy, “Các tôi tớ của A-kích hỏi rằng: Có phải đó là Đa-vít, vua của xứ ấy chăng? Há chẳng phải về người nầy mà bọn nữ có nói trong khi múa hát rằng: “Sau-lơ giết hàng ngàn, Còn Đa-vít giết hàng vạn?”
David đã sống trong vinh quang, sống giữ vinh dự, giữa những tiếng khen ngợi gần như của toàn dân Israel, nhất là giới phụ nữ. Lời ngợi khen của loài người đã ướp vào bản ngã ông suốt 45 năm, nên đến ngày kia, ông trở thành con người kiêu ngạo. Quả trứng kiêu ngạo đã được đẻ ra sau chiến thắng trên Gô lia át, và nếu bạn dó xem kinh thánh, bạn sẽ thấy trong suốt 45 năm đó, David luôn luôn thành công, chiến thắng, và có rất nhiều người khen ông không ngớt, đến nỗi ông đi đến chỗ tự mãn, tự hào và tự kiêu, nên ông bảo Giô áp đi khắp xứ điều tra quân số. Ông muốn nắm được con số chính xác về quân đội và lấy làm hãnh diện cùng lên mặt- Điều đó tỏ ra ông dần dần từ bỏ sự nhờ cậy Chúa mà từ từ nhờ vào sức mạnh của quân đội mình.
Sau bài học đó, lúc về già ông mới viết cách chân thành, “Kẻ nầy nhờ cậy xe cộ, kẻ khác nhờ cậy ngựa, Nhưng chúng tôi nhờ cậy danh Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời chúng tôi” (Thi 20:7)..
Lời khen của dân Chúa đã sinh ra một cái trứng kiêu ngạo trong lòng David, sau 45 năm, trứng ấy nở ra con rắn, như Kinh thánh chép, “Sa-tan dấy lên muốn làm hại cho Israel, bèn giục Đa-vít lấy số Israel” (! Sử 21:1).
2 Sa mu ên 24:1 chứng minh thêm về con rắn, là sa tan trong cái trứng kiêu ngạo có trong lòng David suốt 45 năm như sau: “Bấy giờ cơn giận của Đức GIA-VÊ lại bừng bừng chống Y-sơ-ra-ên, và nó kích-thích Đa-vít để nói chống lại họ: "Đi, hãy đếm Y-sơ-ra-ên và Giu-đa."
Bản truyền thống dịch chữ “nó” là “Ngài”, ngụ ý Đức Gia vê. Nhưng Kinh thánh nói rằng Chúa không bao giờ cám dỗ ai, cho nên chữ “nó” ở đây ám chỉ con rắn, là sa tan trong 1 Sử kí 21:1. Con rắn kiêu ngạo đã giết đi 70. 000 người dân vô tội.
Tóm lại Đa vít đã hả hê, hết mức vui sướng, cứ sống trong lời ngợi khen của loài người, đặc biệt là từ thế giới của người nữ, dó đó ông đã ấp ủ và nuôi dưỡng hai cái trứng: tà dâm và kiêu ngạo. Sau 45 năm, tức là vào khoảng 10 năm trước khi ông qua đời năm 70 tuổi, hai con rắn độc, tà dâm và kiêu ngạo đã nở ra. Hai cơn bệnh tội lỗi mà ông đã nuôi lâu năm như vậy, đã khiến ông ngã bệnh trầm trọng, suýt bỏ mạng và mất ngai vàng.
Phi lê môn—