Miền đất tốt lành, tức xứ Canaan
(Phục 8:7-10), là hình bóng về Đấng Christ tổng bao hàm, Đấng là tất cả trong
tất cả và là mọi sự đối với chúng ta. Lễ vượt qua, Mana, đền tạm với các vật
dụng của nó, và tất cả các của lễ đều là hình bóng mô tả các phương diện về
Đấng Christ. Chỉ miền đất Canaan mới là hình
bóng đấy đủ, hình bóng trọn vẹn và tổng bao hàm về Đấng Christ. Trong cựu uớc
không có hình bóng nào khác ngoài miền đất tốt lành, cho thấy rằng Đấng Christ
là Đấng tổng bao hàm. Do đó, miền đất tốt lành là hình bóng tột bực về Christ,
được tìm thấy trong Kinh thánh.
Trong kinh thánh, miền đất nầy là một hình
ảnh tượng trưng, một tiêu biểu về Đấng Christ. Miền đất được lộ ra từ nước sự
chết vào ngày thứ ba (Sáng 1:9-10, 13) là hình bóng về Đấng Christ phục sinh,
Đấng đã ra khỏi sự chết vào ngày thứ ba. Sau đó nhiều loại sự sống khác nhau,
bao gồm sự sống thực vật, động vật và con người mới ra từ đất nầy (Sáng
1:11-12, 24-25). Điều nầy ngụ ý rằng Đấng Christ là nguồn mọi loại sự sống. Mọi
sự Đức Chúa Trời chuẩn bị cho loài người đều tập trung vào đất nầy. Ý định của
Đức Chúa Trời được khải thị trong kinh thánh cựu uớc là Christ phải là Miền Đất
của chúng ta. Là Miền Đất Tốt lành, Miền Đất ra từ nước sự chết, Miền Đất được
nâng lên cao và bao phủ bởi nước sự chết, Đấng Christ được mô tả bởi Miền đất
tốt lành.
Miền đất nầy là tợong tâm của cựu uớc. Vì lí
do đó, Chúa nhiều lần nói về miền đất nầy. Ngài đã kêu gọi Abraham buớc ra và
nói với ông rằng Ngài sẽ đưa ông vào trong một miền đất, là miền đất Canaan (Sáng 12:1). Nói theo hình bóng thì trung tâm của
kế hoạch Đức Chúa Trời là miền đất tốt lành cùng với đền thờ và thành phố trong
đó.
Trong sách Colose, Paul dùng ý tưởng về miền
đất tổng bao hàm. Trong Col. 1:12, ông nói về ‘phần hưởng
của các thánh đồ’. Phần hưởng nầy là Đấng Christ tổng bao hàm để chúng ta vui
hưởng. Từ ngữ Hi lạp dịch là “phần hưởng”trong câu nầy cũng có thể dịch là
‘phần được chia’, hàm ý về sự phân chia. Khi Paul viết thư nầy cho người
Colose, chắc chắn trong ý tưởng ông có bức tranh về việc phân chia miền đất tốt
lành cho dân Israel
(Giô suê 14:1). Ông đã dùng từ ngữ ‘phân chia’ với ký thuật của cựu ước về miền
đất tốt lành, để làm nền tảng. Đức Chúa Trời đã ban cho tuyển dân Ngài, tức con
cái Israel ,
miền đất tốt lành làm sản nghiệp để họ vui hưởng. Trong thơ Colose, Đấng Christ
được khải thị là phần hưởng, tức phần được phân chia của chúng ta. Như miền đất
Canaan là mọi sự đối với con cái Israel, thì Đấng Christ, thực tại của hình
bóng về miền đất tốt lành, cũng là mọi sự đối với chúng ta.
Miền đất tốt lành cung ứng bất cứ điều gì
con cái Israel
cần: nước, lúa mì, lúa mạch, nho, cây vả, cây lụu, cây oliu, động vật, sữa, mật
ong, đá, sắt, đồng. Tất cả những điều nầy, hầu hết được đề cập trong Phục
truyền 8:7-10, đều là tiêu biểu về Đấng Christ. Ngài là nước chảy ra từ thung
lũng và đồi núi. Ngài là lúa mì tượng trưng cho Đấng Christ nhục hoá và đóng
đinh, và lúa mạch tượng trưng cho Đấng Christ phục sinh. Nho tượng trưng cho
Đấng Christ là Đấng hi sinh làm vui thoả
Đức Chúa Trời và con người; cây vả tượng trưng cho sự ngọt ngào và thoả
mãn của Christ là nguồn cung ứng sự sống của chúng ta; lựu tượng trưng cho sự
dư dật và vẻ đẹp sự sống của Đấng Christ; cây oliu tượng trưng cho Christ là
Nguời đầy dẫy Đức Linh và được xức dầu Đức Linh là dầu vui vẻ, hớn hở; sự sống
động vật tượng trưng cho Christ với sự sống cứu chuộc của Ngài; sữa và mật ong
tượng trưng cho Christ trong sự giàu có và ngọt ngào của Ngài; đá, sắt và đồng
tượng trưng cho Christ là các vật liệu để xây dựng và chiến đấu.
Trong Công vụ 28:15, Paul đề cập đến Đấng
Christ tổng bao hàm là cơ nghiệp của chúng ta. Kết quả của việc chúng ta được
mở mắt và được chuyển dời từ quyền lực Satan sang Đức Chúa Trời; đó là không
chỉ chúng ta được tha thứ các tội lỗi, mà còn nhận lãnh cơ nghiệp thần thượng.
Cơ nghiệp nầy là chính Đức Chúa Trời tam nhất với mọi sự Ngài có, mọi sự Ngài
đã thực hiện và mọi sự Ngài sẽ thực hiện cho dân được chuộc của Ngài. Đức Chúa
Trời tam nhất nầy được hoá thân trong Đấng Christ tổng bao hàm (Col. 2:9), Đấng
là phần được chia cho các thánh đồ làm cơ nghiệp. Thánh Linh, Đấng đã được ban
cho các thánh đồ, là tiền vị, ấn chứng, của đặt cọc và là sự bảo đảm của cơ
nghiệp thần thượng nầy (La mã 8:23, Eph 1:13-14), là điều ngày nay chúng ta
đang dự phần và vui hưởng như tiền vị, và sẽ dự phần và vui hưởng cách trọn vẹn
trong thời đại sắp đến cũng như đến đời đời (1 Peter 1:4). Miền đất tốt lành,
thực sự là tiêu biểu về Đấng Christ tổng bao hàm. Đấng Christ, tức sự hoá thân
của Đức Chúa Trời tam nhất đã trải qua tiến trình, đã được ban cho chúng ta làm
cơ nghiệp./.
W.L