Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

Một Lời Cho Các Thánh Đồ Còn Sót Lại-



Tôi muốn truyền đạt cho các thánh đồ một lời Chúa ban cho tôi trước đây.  Tôi cầu nguyện rằng lời này sẽ mang lại cho bạn sự hòa bình và sự hiểu biết. Sẽ dễ dàng hơn nhiều khi chúng ta nhận ra những gì chúng ta đang chịu đựng. Mong đôi mắt của bạn được mở ra để xem Chúa đang sử dụng bạn như thế nào. Đây là bức tranh lớn hơn và nó ảnh hưởng đến tất cả các thánh đồ còn sót lại trên khắp thế giới. Nguyện Chúa ban phước anh chị em của tôi, bạn không đơn độc trong trận chiến.

Trong Giô-suê chương bốn, chúng ta thấy những con dân Israel ra khỏi nơi hoang dã, băng qua dòng sông Jordan, vào vùng đất hứa. Đó là một sự kiện rất có ý nghĩa, nó cũng quan trọng như một ngày trong lịch của người Do Thái. Nó giống như Lễ Vượt Qua và được ghi nhớ như vậy. Đây thực sự là một loại lễ Vượt qua khác khi họ ra khỏi nơi hoang vu và bốn mươi năm hoang dã lang thang, vào miền đất hứa.  Trong 1 Cô 10: 1-4, sứ đồ Phao-lô ví cuộc hành trình của Israel ra khỏi Ai Cập và vào nơi hoang dã như phép báp têm của chúng ta trên biển và trong đám mây.


Tất cả họ đã ăn thịt thuộc linh (ma-na) và uống nước thuộc linh từ Vầng Đá (Chúa Giê-su) Tuy nhiên, phép báp têm của chúng ta không phải là kết thúc của mọi thứ, đó là khởi đầu của mọi thứ. Dân Y-sơ-ra-ên đã sống bốn mươi năm đầu tiên của họ nơi hoang dã. Bây giờ thời gian giữa lúc Chúa lên trời và trở lại như thời gian những rắc rối của chúng ta. Một thời gian thử nghiệm và thử thách. Trong thời gian này, chúng ta thấy ai có nền tảng vững chắc và ai không. Ai sẽ đứng trong nhiều ngày xấu xa và ai sẽ gục ngã? Thịt và gân đã được thêm vào trên những xương khô trong thung lũng.

Vào cuối cuộc lang thang hoang dã, đã đến lúc đi qua để vào vùng đất hứa. Tôi muốn đề nghị với các thánh đồ rằng chúng ta đã đến gần cuối cuộc lang thang hoang dã. Chúa ở trước cửa miền đất hứa của chúng ta, và Ngài cho chúng ta vào, đi qua sông và đi vào sự nghỉ ngơi của Ngài. Để các thánh vượt qua, dòng sông đang hoành hành phải dừng lại. Một bên chúng ta có nơi hoang dã, nơi tất cả những người kêu danh của Chúa Giêsu cư trú. Nơi hoang dã này là một nơi tách biệt. Nó thử thách và kiểm tra các thánh đồ về lòng trung thành và tước bỏ mọi thứ ho có  cho đến khi chỉ còn lại Chúa mà thôi. Thời gian của những thử thách và hoạn nạn sẽ sớm đạt đến đỉnh cao và vì vậy đã đến lúc các thầy tế lễ chiếm lấy vị trí của họ ở giữa dòng sông, và họ đang nắm giữ vinh quang của Đức Chúa Trời.

Dòng sông biểu thị cho sức mạnh của thế giới này, nó là một rào cản ngăn cách nơi hoang dã với vùng đất đượm sữa và mật ong. Các thánh đồ còn sót lại thấy mình ở giữa một dòng sông nắm giữ sức mạnh của bóng tối, được đại diện bởi dòng sông. Họ không thể di chuyển khỏi nơi này cho đến khi chính Chúa chỉ đạo họ. Các thầy tế lễ không thể di chuyển cho đến khi con cái của  Đức Chúa Trời đã vượt qua xong. Sự hiện diện của Đức Chúa Trời ở giữa dòng sông ngăn chặn hoàn cảnh của cuộc sống áp đảo các thánh đồ khi họ băng qua phía bên kia. Sự hiện diện của Ngài làm gián đoạn các công việc của bóng tối, ánh sáng của Ngài, vinh quang hiển nhiên của Ngài cho phép chung ta vượt qua an toàn và lời hứa của Ngài, là Ngài sẽ ở với chúng ta khi chúng ta đi qua vùng nước mạnh nầy.

Khi hòm giao ước được dời đi thì nước lũ sẽ quay trở lại không suy giảm. Không có sự qua sông khi các thầy tế lễ và sự hiện diện của  Đức Chúa Trời được gỡ bỏ.Từ thế giới đến nơi hoang dã đến miền đất hứa, Chúa làm một con đường. Ngài dời núi và chia đôi biển rộng, mở và ngăn dòng chảy của những dòng sông hùng vĩ. Tất cả những điều này là rào cản. Núi, sông và đại dương, tất cả đều cúi đầu trước Chúa Giêsu. Chính Ngài là người cho chúng ta lối thoát này. Không có lực lượng nào có thể chống lại  Đức Chúa Trời của chúng ta. Chính lối thoát cho con cái của Ngài trở thành phương tiện phán xét cho kẻ thù của Ngài. Sức mạnh của quân đội Ai Cập đã phát hiện ra điều này. Khi Chúa giơ tay lên, biển trở lại và nhấn chìm kẻ thù của Ngài. Khi sự hiện diện của Đức Chúa Trời được đem ra khỏi Jordan, dòng nước quay trở lại và khiến dòng sông trở nên bế tắc.

Anh em ơi, bạn đại diện cho sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Bằng cách giương cao vinh quang của Đức Chúa Trời giữa lòng sông, bạn đang vẫy gọi và chỉ đạo những người vẫn còn mòn mỏi trong hoang địa. Hầu hết Cơ Đốc nhân sống trong một sa mạc hoang dã rộng lớn.  Đức Chúa Trời đang kêu gọi tất cả những người được mang Danh của Ngài. Ngài cảnh báo rằng sẽ sớm có sự hiện diện của  Đức Chúa Trời lìa khỏi nơi hoang dã và Cơ Đốc giáo này. Bây giờ là lúc để vượt qua trước khi các thầy tế lễ nắm giữ sự hiện diện của  Đức Chúa Trời được lệnh phải ra khỏi dòng sông và nước của thế giới này trở lại với một lực lượng lớn.

Có hai di tích cho việc đi qua này. Một được nhìn thấy, cái kia không nhìn thấy. Chúng được kết nối mật thiết với một nơi, chính là nơi các thầy tế lễ đứng với vinh quang của Đức Chúa Trời xung quanh. "hãy ra lệnh cho họ, nói: 'Hãy nhặt lên cho chính các ngươi 12 hòn đá từ chỗ này ra từ chính giữa sông Giô-đanh, từ chỗ các bàn chân những thầy tế-lễ đang đứng vững, và vác chúng qua với các ngươi, và đặt chúng xuống trong chỗ trọ nơi các ngươi sẽ trọ đêm nay" (Giô suê 4: 3) Và sau đó một lần nữa trong câu 9. "Rồi Giô-suê dựng lên 12 hòn đá giữa sông Giô-đanh ở chỗ nơi những bàn chân của các thầy tế-lễ đã khiêng cái rương giao-ước đã đứng; và chúng ở đó cho đến ngày nay. Vì các thầy tế-lễ khiêng rương đang đứng chính giữa sông Giô-đanh, cho đến khi mọi sự được hoàn-tất mà Đức GIA-VÊ đã truyền cho Giô-suê nói với dân, theo mọi điều mà Môi-se đã truyền cho Giô-suê. Và dân chúng lật-đật và vượt qua" (Giô suê 4: 9 -10)

Gửi anh chị em của tôi trong chức tư tế hoàng gia, bạn có thể thấy hai tượng đài không? Một ở Ghinh-ganh được nhìn thấy và tôn vinh và Đức Chúa Trời được dâng hiến tất cả vinh quang, còn cái kia không thấy, nhưng được Đức Chúa Trời đánh dấu, được Đức Chúa Trời biết đến. Phần lớn công việc của dân sót  không được nhìn thấy, không được loài người hoan nghênh,  nhưng được Đức Chúa Trời đánh dấu. Chúa thấy công việc của bạn. Chúa thấy nỗi thống khổ của bạn. Ngài biết, Ngài biết. Chúa đã đánh dấu bạn trên trán bằng một cái sừng mực. Điều đó được thực hiện trong bí mật, một ngày nào đó Chúa sẽ ban thưởng công khai. Ngài đang sử dụng bạn để phát huy vinh quang của Ngài, để duy trì sự hiện diện của Ngài trong một ngày và thời đại, nơi mà bóng tối thô thiển đã bao phủ vùng đất như một dòng sông hùng vĩ.

Hỡi Các thánh đồ còn sót lại, vị trí của bạn ở giữa Jordan cho đến khi Chúa ra lệnh cho bạn làm điều khác. Chúa đang sử dụng bạn như một điểm đánh dấu, một dấu hiệu nếu bạn thích, dọc theo con đường hẹp dẫn từ cái chết đến cuộc sống. Khi băng qua, mọi người đổ xô tiến lên trong khi các thầy tế đứng vững giữa dòng sông, một cuộc vượt qua sông chỉ có thể có vì họ nắm giữ vinh quang và sự hiện diện của  Đức Chúa Trời. Rất ít người nắm giữ vinh quang, phần lớn vội vã, vì không muốn bị cuốn đi. Chúng ta bước đi theo sự kêu gọi của chúng ta. Giữ vững, đứng vững, không di chuyển. Chúa sẽ chỉ dẫn bạn. Chúa sẽ nói với bạn khi nào. Hãy tiếp tục nâng cao Danh của Chúa Giêsu.