Không lạ gì khi các tác giả tìm nguồn cảm hứng nơi những người đi trước họ, cũng thế, không lấy làm ngạc nhiên khi biết rằng Bill và Gloria Gaither1 nhận ra sự đồng cảm ở một Annie Johnson Flint can đảm. Gloria nói: "Các bài hát của Annie luôn nhìn cuộc sống từ viễn cảnh đời đời, thấy sự việc trong ngữ cảnh rộng hơn – bức tranh lớn. Chúng ta đang hát và yêu thích nghệ thuật của cô!"
Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015
NGÀI BAN CHO THÊM ƠN
Không lạ gì khi các tác giả tìm nguồn cảm hứng nơi những người đi trước họ, cũng thế, không lấy làm ngạc nhiên khi biết rằng Bill và Gloria Gaither1 nhận ra sự đồng cảm ở một Annie Johnson Flint can đảm. Gloria nói: "Các bài hát của Annie luôn nhìn cuộc sống từ viễn cảnh đời đời, thấy sự việc trong ngữ cảnh rộng hơn – bức tranh lớn. Chúng ta đang hát và yêu thích nghệ thuật của cô!"
CHUYỆN VỀ M.E. BARBER (6-10)
Phần Sáu
"Những trái táo vàng trong
những bức tranh bạc"
(Châm. 25:11)
Khoảng năm 1922, hầu như ngày thứ
bảy nào Watchman Nee, cùng với một số người trẻ đã được Chúa dấy lên cùng với
anh, cũng đến với cô Barber để nhận được sự giúp đỡ. Tuy nhiên, không bao lâu hầu
hết họ đều e ngại, không muốn đi nữa, bởi vì cô đã khiển trách họ cách gay gắt.
Sự khiển trách của cô làm cho họ buồn
phiền. Một anh em nọ cảm thấy rằng cách cư xử của cô là quá đáng. Nhưng sau khi
chịu xử lý như thế, tất cả đều cảm thấy rằng họ nhận được nhiều sự giúp đỡ.
Vào lúc đó, có bảy anh em trẻ thường
xuyên nhóm họp tại Phúc Châu vào mỗi ngày thứ sáu để tương giao về vấn đề hội
thánh. Tuy nhiên, hầu như luôn xảy ra sự tranh cãi giữa anh Nee với một anh em
dẫn dắt khác lớn hơn anh năm tuổi. Đôi
lúc anh Nee đã nổi nóng, nhưng2 không muốn xin lỗi, bèn đến với cô Barber để
kêu ca và yêu cầu cô phân xử sự tình. Song le, cô Barber đã khiển trách anh
Nee, rằng: "Kinh Thánh nói người nhỏ tuổi phải vâng phục người lớn tuổi
hơn. Anh phải tuân theo anh ấy."
CHUYỆN VỀ M.E. BARBER (1-5)
Phần Một
"Như không được biết đến"
(2 Côr. 6:9)1
M.E. Barber ít được biết đến,
không những trong thế giới nói chung mà còn ở giữa hầu hết các Cơ Đốc nhân. Một
số người nhận thấy tên cô2 xuất hiện trên trang3 "Những dòng suối trong sa
mạc" (Streams in the desert"), nhưng tất cả chỉ có vậy. Cô là người
Anh, nhưng chúng ta không thể tìm thấy tên
trong quyển "Tự điển Tiểu sử các Danh nhân của quốc gia" (The
Dictionary of National Biography). Cô là một nhà truyền giáo, nhưng không giống
như David Livingston hay Hudson Taylor, những người đã hoàn thành những công việc
lớn lao. Phạm vi công tác của cô không rộng lớn, hầu như hạn hẹp trong một làng
quê hẻo lánh ở một góc của Trung Quốc. Cô không giống như John Wesley, người đã
có thể nói rằng "Toàn thể giới là giáo xứ của tôi". Cô đã viết một số bài thánh ca, nhưng không
giống như các bài thánh ca được viết bởi Charles Wesley hoặc Isaac Watts, có thể
được tìm thấy trong hầu hết các quyển thánh ca Cơ Đốc giáo. Cô yêu Chúa và trưởng
thành trong đời sống thuộc linh, nhưng không giống như Madame Guyon hay Andrew
Murray là những người đã để lại nhiều nhiều văn phẩm tồn tại đến hiện nay.
Dường như cô là là một khách lữ hành cô đơn, lặng
lẻ xuất hiện trên đất. Cô sinh năm 1866 ở Peasehall, County Suffolk, Anh Quốc,
con gái của Louis Barber (thợ làm và sửa chữa bánh xe của xe kéo, xe bò), được
Chúa cất đi ở tuổi 63; trong cuộc đời ngắn ngủi, hai lần được Chúa kêu gọi đi đến
Trung Quốc, cô đã từ bỏ quê nhà, một thân một mình du hành trên con đường hằng
ngàn dặm tới một đất nước lạc hậu.
Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015
LỜI CẦU NGUYỆN CỦA NGƯỜI TÍN ĐỒ GẶP HOẠN NẠN-
Nghe con cầu nguyện, Chúa ơi,
Đáp lời nhanh chóng kẻo đời con tiêu,
Từ ngai ân điển cao siêu,
Xin nghe lời khẩn con kêu Chúa hoài.
-
Tháng năm con giống khói đen,
Tan vào không khí bay lên bầu trời,
Sức con khô cạn lâu rồi,
Lòng con tan vỡ, đắm sâu, ôi chán chường.
TÌNH TRẠNG ĐÚNG ĐẮN CỦA LINH--2
YÊN LẶNG
“Trang sức người ẩn mật trong lòng theo tính
không hư hoại của linh nhu mì và yên lặng, là điều quý giá theo cách nhìn của
Đức Chúa Trời” (1 Pet 3:4)
Mặc dù lời này được nói cho các chị em, nhưng
nói về mặt thuộc linh, các anh em cũng cần một sự dạy dỗ như vậy.
“Khao khát ở yên lặng” (1 Thes 4:11) là trách
nhiệm của mỗi tín đồ. Ngày nay thật sự có quá nhiều cuộc nói chuyện giữ vòng
các tín đồ. Đôi khi, các lời chưa nói còn nhiều hơn các lời đã nói ra. Chỉ cần
có các ý tưởng bối rối và các sự phát ngôn ba hoa là đủ để khiến linh chúng ta
lang thang ngoài sự kiểm soát của ý muốn. “Một linh không được kiểm soát”
thường khiến con người hạnh động theo xác thịt. Khi linh của một tín đồ bị mất
kiểm soát, người ấy rất khó giữ mình khỏi phạm tội. Một linh lầm lạc thường dẫn
đến cách cư xử sai trật.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)