Trong Kinh thánh, thường thường hai người được đặt cạnh nhau, những người có cách cư xử khá khác nhau trong những hoàn cảnh tương tự hoặc trong những vấn đề tương tự. Hành động của người nầy làm sáng tỏ những việc làm của người kia để chỉ đường cho chúng ta, Những ví dụ từng cặp hai người như vậy phục vụ như các tấm biển chỉ dẫn của Lời Kinh thánh làm cho dễ hiểu và gây ấn tượng cho cuộc sống của chúng ta. Do đó, hôm nay chúng tôi muốn đề cập một trong những cặp bất bình đẳng này, từ sách Ru-tơ về Ọt-ba và Ru-tơ, trước mắt chúng ta. Đây không phải là một sự suy gẫm về lịch sử hay lời tiên tri về dân Israel, mà chỉ nói về sự kết hợp đơn giản của hai người này.
Hai phụ nữ trẻ này có cùng nguồn gốc. Cả hai đều thuộc về dân thờ thần tượng, Mô-áp, kẻ thù của Israel. Nhưng ân sủng của Đức Chúa Trời đã đến với họ. Họ đã tiếp xúc với gia đình Ê-li-mê-léc của Bết-lê-hem, xứ Giu đa và qua gia đình nầy, họ đã nghe nhiều về Đức Chúa Trời của Israel hằng sống và chân thật, Đấng tạo ra trời và đất. Đến mức độ nào đó thì ánh sáng chân lý này đã chạm đến tấm lòng và lương tâm của họ, chúng ta không biết.
Điều nầy sớm xuất hiện. Không chỉ Ê-li-mê-léc, mà cả hai đứa con trai, chồng của hai cô cũng chết và để Na-ô-mi và hai cô gái trẻ ở lại một mình. Bây giờ họ sẽ quay lưng với Na-ô-mi và Đức Chúa Trời của mẹ chồng và trở về cuộc sống cũ của họ, khi mối quan hệ vợ chồng bị tan rã chăng?
Không, ngay khi mẹ chồng cô rời khỏi nhà để trở về Bết-lê-hem, Ọt-ba và Ru-tơ- bám lấy mẹ chồng và đi cùng bà. Và khi Na-ô-mi bảo hai người trở về nhà mẹ mình, họ lên tiếng và khóc. Họ nói với bà: “Chúng con sẽ đi với mẹ trở về quê hương của mẹ”.
Điều nầy không cảm động sao? Chắc chắn rồi, nhưng chỉ điều đó thôi thì không đủ chứng minh rằng ân sủng đã thay đổi tấm lòng hai con dâu nầy. Sự tham gia này có thể chỉ là sức mạnh của các mối quan hệ con người.
Ngay cả ngày nay, trong hàng ngũ Cơ Đốc nhân, có rất nhiều tín đồ đã nhận được một nền giáo dục Cơ Đốc giáo. Họ biết một số lẽ thật của phúc âm. Họ bị thu hút vào giới các tín đồ và thậm chí có thể kể mình là tín nhân. Sự gắn bó của họ với gia đình cha mẹ Cơ Đốc nhân hoặc với những người bạn Cơ Đốc trung thành thậm chí có thể khiến họ đi một chặng đường dài trên con đường ẩn dật khỏi thế giới và các hệ thống tôn giáo. Nhưng điều đó thì không đủ. Sớm muộn gì họ cũng phải đối mặt với những quyết định được đưa ra ánh sáng, cho dù họ có mối quan hệ cá nhân với Chúa, cho dù họ tìm kiếm và theo Ngài, hay họ quan tâm đến con người và mọi thứ trên trái đất này.
Na-ô-mi muốn làm mọi sự sáng tỏ hoàn toàn. Bà cố gắng giải thích cho những người phụ nữ trẻ những gì họ có thể mong đợi từ chính gia đình bà trên con đường họ đã đi theo cho đến nay ở nước ngoài. Trên hết, bà muốn làm cho hai người nhận ra rằng họ không thể thực hiện mong muốn tự nhiên của họ về một gia đình của riêng họ, cho chính ngôi nhà của họ.
Có bao nhiêu phụ nữ trẻ đã đi lạc trong thời điểm quan trọng này! Cho đến lúc đó, họ bước đi với con cái Chúa, cảm thấy thoải mái trong vòng tròn của mình, có thể trải nghiệm tác dụng của Chúa và nếm thử lời tốt lành của Chúa trong hội chúng, đó là "dự phần Đức Thánh Linh" (Hê. 6: 4-6). Thậm chí, có thể họ đã được cứu, nhưng họ đã bỏ bê sự thân mật của mình với Chúa. Trong trường hợp các khuynh hướng và ham muốn tự nhiên khác sẽ thắng thế. Và nếu những sự vui hưởng đó không thành hiện thực trên con đường hẹp mà họ đã đi, họ bắt đầu đi những con đường khác, rộng hơn, mà họ có thể, vô thức, hi vọng sẽ đưa mình đến mục tiêu này.
Ọt-ba là một phụ nữ trẻ thuộc loại này. Nghe lời của Na-ô-mi, cả hai cất giọng và khóc lần nữa. Và rồi Ọt ba ôm cổ hôn mẹ chồng và từ giả bà - nụ hôn tạm biệt. Thật khó để cô ấy từ bỏ Na-ô-mi và tất cả những gì cô ấy đã tiếp nhận và có kinh nghiệm liên quan đến chính mình; những giọt nước mắt chứng minh điều đó. Nhưng thần tượng kia trong lòng cô còn mạnh mẽ hơn nữa. Sau khi đưa ra quyết định quan trọng nhất của cuộc đời mình, cô không chọn Đức Jehovah, Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật cho mình, mà đi theo trái tim tự nhiên của cô để theo "thần của cô", là thần ở Mô-áp. Nó phơi bày ảnh hưởng của những con quỷ đứng đằng sau cô. Tội nghiệp cho Ọt-ba!
Khi Satan, vua của thế giới này, muốn quyến rũ những người trẻ lớn lên trong một ngôi nhà Cơ Đốc giáo, dưới ảnh hưởng của Lời và Đức Thánh Linh, hắn thấy họ là những người đẹp nhất và cao quý nhất trên thế giới. Nhưng khi họ cho phép mình bị những thứ này hoặc thần khác lôi kéo đi, họ bước trên một con đường dẫn họ ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của những điều thần thượng, và càng ngày càng bị trói buộc “theo kẻ cầm quyền chốn không trung, là thần hiện đang hành động trong những con cái không vâng phục (Epheso 2:2). Và con đường này sẽ kết thúc ở đâu? -
Ví dụ của Ru-tơ tươi mới và truyền cảm hứng biết bao! Nó cho thấy năng lượng của đức tin. Cô quyết tâm đi cùng Na-ô-mi, bất kể cô trả giá gì. Nhưng không phải tình yêu lớn hơn dành cho mẹ chồng khiến cô phải làm như vậy. Bà ấy không phải là người cho cô bước theo. Thay vào đó, cô tìm kiếm nơi trú ẩn dưới đôi cánh của Đức Chúa Trời Israel (Ru 2:12). Đó là vì Chúa. Để gần gũi hơn với Ngài, cô sẵn sàng đặt ngay cả những yêu sách mạnh mẽ nhất của thiên nhiên ra sau lưng hay thậm chí là hi sinh!
Nó cho chúng ta một ví dụ đẹp về ứng dụng Lời Chúa, "nhưng trước tiên hãy tìm kiếm vương quốc của Đức Chúa Trời và sự công bình của Người"sao? Nếu chúng ta đặt Chúa và lợi ích của Ngài lên hàng đầu trong lòng mình, thì chính Ngài chấp nhận lợi ích của chúng ta: "Tất cả những điều này", liên quan đến cuộc sống của bạn trên trái đất, "sẽ được thêm cho ngươi," Ngài bảo đảm với chúng ta, và thêm vào lời "Cha Thiên Thượng của bạn biết rằng ngươi cần tất cả những điều này" (Mathio 6: 32-33). "Chúa quan tâm đến anh em" Lời hứa quý giá!
Ru-tơ trung thành tiến lên trên con đường đức tin. Sự vâng phục đơn giản đối với Lời Chúa, trong đó Na-ô-mi có kinh nghiệm hướng dẫn cô, dấu chân từng bước của họ được ghi lại ở đây. Với sự siêng năng và tận tụy tuyệt vời, cô hoàn thành dịch vụ nhỏ bé cho mẹ chồng, người mà cô nhận là người có nhiệm vụ chăm sóc cô, do Chúa đặt ra. Mắt cô hướng về Chúa, cô sẽ không để lạc mất Ngài. “Việc hiếu nghĩa của con làm lần nầy còn lớn hơn lần trước vì con chẳng chạy theo những gã trai trẻ, vô luận nghèo hay giàu“(Ru 3:10). - Hoa trái của ân sủng, mà Đức Chúa Trời có thể sinh ra từ một trái tim, tất cả đều chăm chú vào Ngài!
Chúa cho phép cô gặp Bô-ô, hãy đọc lại câu chuyện gặp anh. Và bây giờ thật thú vị khi theo dõi cuộc đối thoại giữa những biểu hiện của sự vâng phục đức tin của cô ấy và những biểu hiện của ân sủng và lòng tốt vô hạn của Bô-ô. Ru tơ muốn phủ phục Đức Chúa Trời trong thân vị của người đàn ông tin kính này, một hình bóng của Chúa Jesus chúng ta.
Ngay khi cô ở đó, anh đã chú ý đến cô và được thông báo rõ về việc cô đi đến Israel, về công việc và sự siêng năng của cô, về cách cô tôn vinh và cống hiến hết mình cho mẹ chồng. Mỗi hành động của cô ấy bày tỏ đức tin mạnh dạn hơn và anh thưởng cho cô những phước lành bất ngờ. Càng tiến xa trong lĩnh vực ân sủng, cô càng đến gặp anh, để trong ý thức về sự không xứng đáng của mình, cô hoàn toàn bị áp đảo (Ru 2:13). Rốt cuộc, một phụ nữ Mô áp đáng thương, thậm chí còn được dẫn vào nhà của Bô-ô, theo sắc lệnh thần thượng, và tìm thấy trong mình phước lành cao nhất.
Và một điều nữa: Qua kinh nghiệm của người phụ nữ trẻ có khả năng, Na-ô-mi, có thể là, người chị cả trong đức tin, người đã đưa ra tuyên bố khi đến Bết-lê-hem: "Đấng toàn túc khiến tôi rất cay đắng" (Ru 1:20) trong đức tin tươi mới. Bà nói: "Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho Bô-ô vì Ngài không ngớt làm ơn cho người sống và kẻ chết!” (Ru 2:20). Ô-bết, con trai của Ru-tơ, trở thành một "người có quyền chuộc lại sản nghiệp ", một "người an ủi tâm hồn" và là "người nuôi dưỡng bà (Na-ô-mi lúc về già " (Ru 4: 14-15).
Nếu chúng ta khảo sát tất cả những điều này, chúng ta cũng có thể hỏi lại: làm thế nào Ru-tơ tìm thấy phước lành cho mình và cho những người khác?-- Bằng cách tìm kiếm một mình Chúa, đi theo Ngài một cách kiên định trên con đường đức tin và vâng phục.
Ngày nay, trong thời kỳ Giáo hội của Đấng Christ, mọi tín hữu được ban phước "trong Đấng Christ" với "mọi phước lành thuộc linh trên thiên đàng" vào ngày tân sinh (Eph.1;3). Sự đầy đủ thuộc linh của những phước lành này cũng được vinh hóa và nên vĩ đại không thể tin được như chính Chúa. Người tín đồ cần gắn bó theo Chúa (Công 11:23) và trong quyền năng của Thánh Linh sống trong anh ta, để đi theo con đường đức tin trung thành trong Lời, đạt được một sự tăng trưởng đức tin trong Lời, vui hưởng những phước lành này. Sự giàu có của ân sủng Chúa Chúa Trời trong Đấng Christ ngày càng áp đảo anh ta, và trong mối quan hệ không thể cắt đứt với Chúa Jesus, trong tình yêu của trái tim anh ta vượt qua mọi suy nghĩ, trái tim tìm thấy một "sự bình an" tuyệt vời.
Đối với một tín đồ như vậy, phước lành trần gian đứng hàng thứ hai. Ngay cả khi anh ta bị từ chối, anh ta có một cuộc sống giàu có, hạnh phúc và sẽ là một phước lành cho người khác và là một người " nuôi dưỡng" nhiều hồn người.
22-9-2019