-
"Bấy giờ có nạn đói-kém trong xứ, thêm vào nạn đói trước kia đã xảy ra trong những ngày của Áp-ra-ham. Vì vậy, Y-sác đi tới Ghê-ra, đến cùng A-bi-mê-léc vua dân Phi-li-tin"(Sáng thế ký 26: 1 -TKTC).
--Câu chuyện lặp lại
Đôi khi người ta có ấn tượng rằng lịch sử được lặp lại - ngay cả trong dân Chúa. Trong Sáng thế ký 12, Áp-ra-ham đã nghe tiếng gọi của Chúa và ngoan ngoãn cùng tin cậy Ngài bước ra khỏi U-rơ, xứ Canh-đê để cuối cùng đến Ca-na-an. Khi đó, đức tin của ông được Chúa thử thách. Nạn đói khiến ông phải suy nghĩ phải làm gì. Ông rời khỏi miền đất hứa và tiếp tục di chuyển về phía nam cho đến khi cuối cùng ông đến Ai Cập. Ai Cập là một bức tranh của thế giới, được Sa-tan cai trị, kẻ thù của Đức Chúa Trời và ông bị “giam cầm” trong sự trói buộc của tội lỗi nói dối.
Khi đó, bài học buồn nhất trong cuộc đời của Áp-ra-ham bắt đầu. Ông phủ nhận vợ mình trước mặt vua Ai Cập và nhờ đó mang lại sự giàu có lớn khi trở lại vùng đất Ca-na-an. Điều này sau đó gây ra tranh chấp giữa những người chăn cừu của ông và những người chăn cừu của Lót, cháu ông.
Trong cuộc đời của Y-sác cũng vậy, đức tin bị nạn đói thử nghiệm và một lần nữa câu hỏi được đặt ra là Y-sác sẽ phản ứng như thế nào. Ông cũng lên đường về phía nam, nhưng không đi xuống Ai Cập, mà tìm kiếm sự giúp đỡ trong thời kỳ nạn đói ở khu vực của người Phi-li-tin, ở Ghê-ra.
Mặc dù Y-sác không xuống Ai Cập, nhưng lỗi lầm của cha ông là lặp đi lặp lại trong cuộc đời ông. Ông cũng chuyển đến Ghê-ra trong Sáng thế ký 20: 1 để tìm sự giúp đỡ từ vua Phi-li-tin, là A-bi-mê-léc.
Người Phi-li-tin ("dân giang hồ-- wanderers") xuất thân từ ông Cham và di cư từ lãnh thổ Ai Cập đến phía tây nam của vùng đất Ca-na-an (Sáng 10: 6, 13, 14) để định cư ở đó, họ không giống người Israel. Họ không phải là người được cứu chuộc! (Xuất 15). Theo nghĩa Tân Ước, họ tượng trưng những người có một lời xưng nhận Cơ Đốc giáo hoặc "bám vào một hình-thức tin-kính, mặc dầu chúng đã phủ-nhận quyền-năng của nó" (2 Tim 3.5). Do đó, lãnh thổ của người Phi-li-tin tượng trưng cho tín đồ có danh nghĩa Cơ Đốc, tuy nhiên, không có sự sống thực sự từ Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời kiểm tra đức tin của chúng ta - hết lần này đến lần khác-- và chắc chắn rằng chúng ta là con cái Ngài, là những gì Ngài muốn đạt được. Do đó, chúng ta không bao giờ có thể chạy trốn khỏi các bài kiểm tra niềm tin của Ngài. Đức Chúa Trời muốn làm cho đức tin của chúng ta ngày càng trưởng thành. Ngài muốn chúng ta phát triển và phát huy những điều tốt nhất do Ngài đã đặt vào trong chúng ta. Mặt khác, ma quỷ cố gắng làm chúng ta phạm tội và muốn phơi bày điều xấu xa trong chúng ta, để Chúa không nhận được bất kỳ danh dự nào từ chúng ta và chúng ta tuyệt vọng trong đức tin mình (xem Gia-cơ 1).
--Nạn đói
Chúng ta phản ứng như thế nào khi nạn đói lan rộng trong cuộc sống của mình? Có lẽ chúng ta cầu nguyện và Chúa ngưng trả lời những lời cầu nguyện của chúng ta? Có lẽ chúng ta sẽ trải qua một đợt hạn hán thuộc linh? Câu chuyện riêng của mỗi chúng tôi không thể cho bày tỏ cách chi tiết lý do của nạn đói đó là gì, nhưng Lời Chúa trình bày nhiều nạn đói khác và cho chúng ta thấy nguyên nhân cũng như các phản ứng đối với chúng.
Có phải tội lỗi nắm giữ bàn tay ban phước của Chúa trong cuộc sống của chúng ta không? (2 Sa-mu-ên 21:1-- Bấy giờ, có một nạn đói trong 3 năm trong các ngày của Đa-vít, năm này sang năm khác; và Đa-vít tìm-kiếm sự hiện-diện của Đức GIA-VÊ. Và Đức GIA-VÊ nói: "Ấy là vì Sau-lơ và nhà đẫm máu của nó, bởi vì nó đã giết dân Ga-ba-ôn"). Hay Chúa Jêsus không còn ngồi trên ngai vàng của tấm lòng chúng ta và chúng ta đã trở thành những người tôn thờ thần tượng theo nghĩa nào đó? Cũng có thể có một nạn đói trong hội thánh/ hội chúng – như ở Ru-tơ 1, --chúng ta được biết rằng có một nạn đói ở Bết-lê-hem, là "nhà bánh mì". Ngày nay các loại hội thánh không đói ấn bản Kinh thánh, không đói văn tự bài giảng, không đói bài giảng đa dạng trên mạng, nhưng đói lời hằng sống hiện hành có xức dầu của Chúa.
--Một hình mẫu xấu
Chúng ta cũng nên tự hỏi những gì mà mình là những người cha sẽ truyền lại cho con cái của mình?. Các con học được gì từ chúng tôi, các con thấy gì trong đời sống đức tin của chúng tôi? Chúng ta có phải là tấm gương cho con cái mình không, hay con cái chúng ta cũng thấy nhiều thất bại và tội lỗi của chúng ta có thể lan truyền trong cuộc sống của chúng nó? Thật tuyệt vời cho con cháu chúng ta nếu chúng có thể quan sát một cuộc sống ở đỉnh cao của đức tin!
Ca-lép là một người cha đã theo Chúa suốt cuộc đời vì Dân 14:24 chép: “Nhưng tôi tớ Ca-lép của Ta, vì nó đã có một linh khác và đã theo Ta trọn-vẹn, Ta sẽ đem nó vào trong đất nơi nó đã vào, và dòng-dõi nó sẽ chiếm đất đó làm của riêng”. Con cái của ông có thể quan sát điều này trong cuộc sống hàng ngày của ông. Con gái ông. là cô Ạc-sa đã trải nghiệm tấm gương tích cực của cha mình bằng cách thừa hưởng nguồn nước từ cha mình ban cho (Thẩm phán 1:15). Ông đã cho cô lời của Đức Chúa Trời bằng cách sống theo Lời đó trước.
Gương xấu của Áp-ra-ham tái tạo trong Y-sác, gương tốt của Ca-lép tái hiện trong Ạc-sa. Bạn là Áp-ra-ham hay Ca lép trong sự việc nêu gương cuộc đời mình cho con cái?