Thứ Năm, 26 tháng 9, 2019

Tín Đồ Ngủ Gà Ngủ Gật-


Gióp 14:12 TKTC “Như thế loài người nằm xuống và không dậy. Cho đến khi các tầng trời không còn nữa, Họ sẽ không thức dậy cũng chẳng bị đánh-thức ra khỏi giấc ngủ của họ”.
Thi thiên 4:8, “Trong sự bình-an, con sẽ cả nằm xuống lẫn ngủ, Vì chỉ một mình Chúa, Đức GIA-VÊ ôi, khiến cho con ở trong sự an-toàn".
Phi-líp 1:23, “Nhưng tôi bị ép mạnh từ cả hai phía, có ước-ao ra đi và ở với Christ, vì tốt hơn nhiều”.
Rô-ma 13:11, “Và điều này, biết thời-điểm, rằng ấy là tới giờ rồi để anh em thức-dậy từ giấc ngủ; vì bây giờ sự cứu-rỗi gần chúng ta hơn khi chúng ta mới tin”.

-
Giấc ngủ, một hành động sáng tạo khôn ngoan của Đấng Tạo hóa, là một quá trình huyền nhiệm phục hồi cho toàn bộ cơ cấu sinh vật. Điều nầy chưa được khoa học khám phá đầy đủ. Khi ngủ, loài động vật thường rơi vào trạng thái yên tĩnh đến nỗi ý thức bị loại bỏ một phần. Trong Kinh thánh, giấc ngủ, ngoài nghĩa đen là ngủ nghĩ, nó thường được dùng làm ẩn dụ trong việc mô tả các trạng thái khác nhau của con người.
Từ ngữ “ngủ” trong Kinh thánh có ba ý nghĩa mà tín đồ thiếu nhận thức thuộc linh sẽ dễ lẫn lộn. Thứ nhất, ngủ là chết, là qua đời, thứ hai : ngủ là ngủ nghỉ và thứ ba là ngủ mê, ngủ là yếu đuối thuộc linh, là đắm chìm trong trạng thái lạnh nhạt với Chúa, chễnh mãng hầu việc Ngài.
Ngay cả trong Cựu Ước, sự chết của cơ thể được mô tả là giấc ngủ và khi hấp hối là đang thiu thiu sắp ngủ (Gióp 14:12, Thi 13: 4, Giê 27:39). Tuy nhiên, không thể kết luận rằng Kinh Thánh có dạy cái gọi là "giấc ngủ linh hồn". Tà giáo Sa bát dạy về giấc ngủ của linh hồn sau khi tín đồ chết.
Như được thể hiện trong Lu-ca 16:23, và theo Phil 1:23, Khải 6:9 cùng các đoạn khác, linh hồn con người không ngủ sau khi chết, nhưng sở hữu một ý thức tỉnh táo, chỉ có cơ thể nằm trong mộ phần được coi là "ngủ" (Dân 20: 29). Khi Chúa Jêsus đến với công việc làm tín đồ cất lên, xác thể của tất cả các thánh đồ đã chết sẽ được phục sinh trong vinh quang (1 Cô-rinh-tô 15:51, 1 Tê 4:13; 5: 10). Kết hợp với linh và hồn, mà đã sống trong Paradise (Lạc viên), chúng ta được cất lên không trung để gặp Chúa, rồi được vĩnh viễn ở với Ngài trong nhà của Chúa Cha trên thiên đàng.
Giấc ngủ cũng là một hình ảnh của quán tính thuộc linh. Thay vì thức canh cùng với Chúa của mình, các môn đồ bị giấc ngủ xâm chiếm vào những thời khắc quan trọng, như lúc có sự tôn vinh Ngài trên núi hóa hình và trong vườn Ghết-sê-ma-nê (Lu-ca 9:32, 22:45). Mười trinh nữ trong dụ ngôn đã ngủ thiếp đi (đã chết) trong khi chờ đợi chàng rể đến quá trễ (Math 25: 5). Trong Rô-ma 13:11; Ê-phê-sô 5:14 và 1 Tê 5:6, các tín hữu được cảnh báo về giấc ngủ thuộc linh hoặc được yêu cầu thức dậy khỏi giấc ngủ. Giấc ngủ thuộc linh là một trạng thái của tấm lòng không xứng đáng với một Cơ đốc nhân.
Người tín đồ ngủ gà ngủ gật là một bức tranh về sự thiếu hụt hoạt động thuộc linh, không phù hợp với "những người con của ban ngày". Qua sự tân sinh, chúng ta đã thoát khỏi bóng tối của màn đêm dưới ánh sáng ban ngày và được cho là "những người con của ban ngày" và là những đứa con của những câu nói “HÃY THỨC, HỠI KẺ NGỦ, VÀ HÃY DẬY TỪ NGƯỜI CHẾT và Christ sẽ chiếu sáng trên ngươi”(Ê-phê 5:14)! Một Cơ đốc nhân đang ngủ gà ngủ gật thuộc linh là một Cơ đốc nhân thế tục, nằm chung giữa vòng những người chết thuộc linh (người vô tín) và khó có thể phân biệt được về mặt bên ngoài với họ. Không phải ngẫu nhiên mà trong thời cổ đại giấc ngủ được gọi là "anh em sinh đôi của sự chết".
1 Tê sa 5:6, “vậy thì chúng ta chớ ngủ như những kẻ còn lại ngủ, nhưng chúng ta hãy cảnh-giác và hãy tỉnh-táo”. "Những kẻ còn lại" trong 1 Tê sa 5: 6 có nghĩa là những người không tin, những người mà không giống với chúng ta, và ở đây, giấc ngủ giống như một bức tranh về khoảng cách xa với Chúa.-
Trước ngày sắp công bố hiệp ước hòa bình Trung Đông, bạn có đang ngủ gà ngủ gật hay ngủ say chung với khối người vô tín ngày nay đang sống quanh bạn chăng??