--HỎI:
Theo như con nghe và hiểu được rằng những người chúng ta vốn là từ thiên đàng bị đày xuống trần gian vì chúng ta có người đã phạm tội ở trên rồi nên Chúa đành phải bỏ một số con hư để cứu những đứa con của ĐCT.
--ĐÁP:
Theo 1 Giăng 4:17b, “vì Ngài thể nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế giới nầy”.
Thân thể vô tội của Chúa Giê-su, theo thời gian lịch sử loài người thì mới ra đời khoảng năm 4. T.C, nhưng theo thì hiện tại hằng hữu của Đức Chúa Trời, Chúa Giê-su đã có mặt bên cạnh Đấng tam nhất trước khi vạn vật được sáng tạo. Col. 1: 15 chép, “Chính Ngài là hình ảnh của Đức Chúa Trời vô hình, là Đấng sinh ra trước tất cả mọi loài thọ tạo”. Chúa Giê-su tự làm chứng, “Đức Giê-hô-va đã có Ta từ buổi ban đầu theo cách của Ngài, Từ thuở xa xưa, trước mọi công trình của Ngài. Ta đã được lập nên từ trước vô cùng, Từ ban đầu, trước khi có địa cầu-Khi Ngài thiết lập các tầng trời, Và đặt khung vòm trên mặt vực sâu, thì có Ta ở đó. Và khi Ngài lập nền móng địa cầu, Thì ta ở bên Ngài như người thợ cả”. (Châm 8: 22-23, 27, 29). Ta là nhân tánh của Chúa Giê-su, là Đấng Christ trong xác phàm nhân, Đấng Christ tiền nhục hóa.
Đó là lý do bản dịch bài Tín Điều Các Sứ Đồ ghi “Ngài được thai dựng bởi Thánh Linh, sanh bởi nữ đồng trinh Mari”. Bản dịch năm 1925 hay 1934 ghi cách thô lỗ và sai với nguyên văn bản tiếng Anh là “được đầu thai bởi Đức Thánh Linh”.
Kinh thánh không dạy về sự đầu thai chuyển kiếp, nhưng thân thể hằng sống của Chúa Giê-su đã được Đức Chúa Trời sáng tạo trước buổi sáng thế. Ngài đã giáng sinh vào dạ con của Ma-ri, vả ra đời vào khoảng năm 4 T.C. Giăng 3: 13 chép, “Chưa hề có ai lên trời, trừ ra Đấng từ trời xuống, ấy là Con người vốn ở trên trời”.
Epheso 2: 10 theo tiếng Hi lạp là, For we are his workmanship (masterpiece), created in Christ Jesus for good works, which God afore prepared that we should walk in them- “Vì chúng ta là kiệt tác của Ngài, đã được sáng tạo trong Christ Jêsus để làm các việc lành mà Đức Chúa Trời đã chuẩn bị trước cho chúng ta bước đi trong chúng nó”.
Trong Đấng Christ, trước sáng thế, Đức Chúa Trời đã sáng tạo xong toàn bộ hội chúng cả cựu và tân ước rồi. Những người đó đã được ghi tên đầy đủ vào sách sự sống rồi. Động từ “được sáng tạo” dùng thì quá khứ hoàn tất, thể bị động. Theo Sáng thế ký 2: 7, khi Chúa nắn hình A-đam từ khối đất sét, Ngài nắn theo hình mẫu là thân thể Chúa Giê-su, đă tồn tại trước khi A-đam có mặt (Sáng 1: 26-27).--nắn theo hình dạng của Chúa Giê-su hằng hữu.
Vào cõi thời gian, anh em được sinh ra làm người Việt nam chẳng hạn, anh em không đầu thai đâu. Thân thể của mỗi chúng ta được di truyền từ A-đam, nhưng về tâm linh, khi chúng ta tin Chúa: “Đức Chúa Jêsus đáp: “Thật, Ta bảo thật ngươi, nếu một người không được sinh lại, thì không thể thấy vương quốc Đức Chúa Trời.”
Chữ “sinh lại” thì bản Nhuận chánh Việt Nam năm 1956 dịch là “sinh từ trên”. Theo nguyên văn Hi lạp chữ “lại” là anothen, có nghĩa là: “from above, from the beginning-- từ trên cao, từ ban đầu”. Đó là lý do các nhà thần học đưa ra giáo lý tín nhân từ thượng giới đầu thai xuống trái đất. Thật ra khi chúng ta tin và tiếp nhận Chúa, thì Đức Thánh Linh đem phần chúng ta đã là gì trong Đấng Christ trước sáng thế vào tâm linh chúng ta, và Đấng Christ, sự sống Đức Chúa Trời cũng tràn vào tâm linh ấy…không phải đầu thai, nhưng dễ bị hiểu lầm là đầu thai, vì “Nếu một người không nhờ nước và Thánh Linh mà sinh ra thì không thể vào vương quốc Đức Chúa Trời--Điều gì do xác thịt sinh ra là xác thịt, điều gì bởi Thánh Linh sinh ra là linh” (Giăng 3: 5, 6). Ngày đó Đấng Christ mang theo chúng ta gì, là kiệt tác trong Ngài trước sáng thế, sinh vào, giáng sinh vào tâm linh mỗi chúng ta là tín nhân chân thật.
Đó là lý do Phi-líp 3: 20 chép, “Nhưng chúng ta là công dân trên trời”. Danh từ politeuma (citizenship) có thể dịch là: quyền công dân, hay quốc tịch. Quốc tịch của mọi tín nhân Cựu và Tân ước đã được đăng ký trên trời trước buổi sáng thế.
Phao lô giải thích về trường hợp Áp-ra-ham,“Tất cả những người ấy …, xưng mình là kiều dân và lữ khách trên đất… họ đang đi tìm một quê hương….Nhưng họ mong ước một quê hương tốt hơn, tức là quê hương trên trời, ” (Heb 11: 13-16).
Chữ “quê hương” đây là patris theo tiếng Hi lạp, còn tiếng Anh dịch là father land, quê cha đất tổ, nguyên quán, quê quán. Ông Áp-raham ra đời tại U-rơ, xứ Canh đê, vùng Lưỡng hà. Từ ngày gặp Đức Chúa Trời vinh hiển (Công 7: 2), ông thoát ly xã hội bái vật giáo, làm lữ khách, kiều dân, và một lòng hằng mong ước trở lại quê hương yêu dấu trên trời, vì nơi đăng ký hộ khẩu của ông là ở đó trước buổi sáng thế.
Bạn không từ trời đầu thai xuống trần gian, nhưng Đấng Christ đem kiệt tác của bạn, đem bạn là gì trong Ngài trước sáng thế và giáng sinh vào tâm linh bạn trong giờ bạn tin Chúa, đó là sự sinh ra từ trên cao. Hiện nay bạn là lữ khách, là kiều dân của trần gian nầy, đang trở về quê hương yêu dấu của minh trên thiên đàng. Bạn không lên thiên đàng mà trở lại thiên đàng, vì trước buổi sáng thế, Chúa đã sáng tạo bạn trong Đấng Christ hoàn tất ở đó rồi.
MK. 27-10-2024