Lê-vi-a-than được đề cập trong sách Gióp chương
41 là gì?
Trong phần này của sách Gióp, có một bản ghi
chép về việc Đức Chúa Trời tra hỏi vị tộc trưởng xứ Út-xơ. Gióp đã chỉ trích Đức
Giê-hô-va, cho rằng Chúa đã ngược đãi ông (vì thực tế, ông đã phải chịu nhiều
đau khổ). Chúa đặt câu hỏi mạnh mẽ cho nhà hiền triết cổ đại này trong một nỗ lực
để chứng minh cho ông ta thế nào một “người thông thái” như ông đã biết rất ít về các hoạt động của bầu trời ảnh
hưởng trên trái đất.
Vấn đề được đưa ra là: “Gióp ơi, vì con biết rất
ít về môi trường của hành tinh này, con khó có thể có tư cách xét đoán Đấng, mà
đã tạo nên toàn bộ vũ trụ, cùng với những sinh vật lạ lùng và khó hiểu ở trong
đó”.
Liên quan đến những điều kỳ diệu của thế giới
được tạo ra, đề cập đến một sinh vật khổng lồ được tạo ra bằng đất (Bê-hê-mốt)
trong chương 40 từ câu 10 trở đi…. Sau đó, trong chương 41, một sinh vật biển
đáng sợ được giới thiệu; nó được gọi là “lê-vi-a-than”.
Việc nhận dạng chính xác về “lê-vi-a-than” được
che khuất. Rõ ràng nó là một loại sinh vật dưới nước của thế giới cổ xưa. Một số
tác giả đã cho rằng đó là một con cá voi, hoặc có lẽ là một con cá heo to lớn -
mặc dù những con vật này dường như không phù hợp với mô tả được cung cấp trong
văn bản.
Các ghi chú bên lề trong một số bản dịch Kinh
Thánh (ASV, RSV) suy đoán rằng sinh vật này là một con cá sấu - có lẽ là một chủng
loại rất lớn thời xa xưa, khi đó các sinh vật trên trái đất lớn hơn cách đáng kể
so với hiện tại.
Một số người, không bị các giả định tiến hóa đe
dọa, dám cho rằng lê-vi-a-than có thể là
một số loài khủng long cổ đại -- hiện đã tuyệt chủng. Cũng có thể là con thằn lằn
sấm to lớn khủng khiếp. Tất nhiên, các nhà tiến hóa (và những người dưới quyền
của họ) cho rằng khủng long đã tuyệt chủng khoảng 65 triệu năm trước khi con
người đến trái đất; do đó, khả năng này, theo họ, phải được bác bỏ vì không
đáng để xem xét.
Nhiều nhà giải nghĩa kinh thánh có khuynh hướng
xác định lê-vi-a-than là một thực thể huyền thoại nghiêm khắc. Trong một số bối
cảnh trong Cựu Ước, sinh vật có thể là biểu tượng cho các lực lượng chống Đức Chúa
Trời- Thí dụ xem Thi. 74:14 “Chúa đã chà-nát đầu những con quái-vật biển (lê-vi-a-than);
Chúa đã ban nó làm thức-ăn cho các sinh-vật vùng hoang vu”; Ê-sai 27:1 “Trong
ngày đó, Đức GIA-VÊ sẽ phạt Lê-vi-a-than con rắn trốn-chạy ấy, Với lưỡi gươm khủng-khiếp
và lớn và mạnh của Ngài, Tức là Lê-vi-a-than con rắn xoắn; Và Ngài sẽ giết con
rồng ấy trong biển”.
Liên quan đến đoạn văn sau này, Giáo sư Howard
Vos đã lưu ý:
“Nhà tiên tri Cựu ước đã đề cập đến hình ảnh
thơ ca mà dân của ông biết đến giống như các tác giả Cơ Đốc Tân ước ám chỉ thần
thoại La mã -Hi-lạp mà không khuyến khích niềm tin vào các vị thần ngoại giáo”.
Cách sử dụng như vậy không được chuyển vào sách
Gióp chương 41. Mô tả trong phần này của Thánh kinh chắc chắn coi lê-vi-a-than như một “con quái vật”
biển thực sự, một sinh vật mà người thời
xưa khá quen thuộc. Một lần nữa, điểm chính được đưa ra là không ai có thể khống
chế được sinh vật này.
Và như vậy, như đã đề xuất ở trên, bài học
chính là: vì con người, dù được bắt nguồn từ bàn tay Đấng tạo Hóa—lại không thể
thống trị được sinh vật này -- và là một con người yếu ớt, đáng thương (đặc biệt
là ông Gióp), thì không thể ở vào tư thế nào để xét đoán hoạt động của Đức Chúa
Trời liên quan đến cư dân trên trái đất. Nhiều người ngày nay thật rất cần học
bài học này!
- Wayne
Jackson