Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019

CHÚA GỌI TÍN ĐỒ VÀO THIÊN ĐÀNG HAY VÀO VƯƠNG QUỐC?



-
Tôi vẫn còn nhớ bài hát của trẻ em Công giáo hát khi tôi còn thơ ấu:
“Thiên đàng, địa ngục hai bên,
Ai tin thì nhờ, ai dại thì sa;
Đêm nằm nhớ Chúa, tưởng Cha….
Đến khi gần chết được lên thiên đàng”.
-
Tôi ngạc nhiên vì hội thánh Tin lành Cải chánh cũng có bài hát tương tự cho thiếu nhi hát:
“Duy một cửa vô thiên đàng mà chia hai phía rất khác,
Phía trong với phía ngoài,
Bạn đứng bên phía nao?...”
Hai bài hát trên được sáng tác theo truyền thống của loài người. Cá nhân tôi đã đọc kinh thánh nhiều lần và nghiên cứu Lời Chúa khá nhiều, nhưng tôi chưa thấy một câu kinh thánh nào chép Chúa kêu gọi tín đồ lên thiên đàng, hay sau khi chết tín đồ sẽ lên thiên đàng tức thì. Có một nhà giảng tin lành nổi tiếng trên thế giới, ông bào rằng ngày kia ông sẽ lên thiên đàng và chơi đánh golf ở đó.

-
Tôi tin sự thực hữu của thiên đàng, là chỗ ở của Chúa và thiên sứ thánh. Nhưng không có câu kinh thánh nào chép chúng ta được Chúa gọi lên thiên đàng. Chỉ có câu “Đức Chúa TRỜI, là Đấng gọi anh em vào trong chính vương-quốc và vinh-quang của Ngài” (1 Tê 2:12).
Đa số dân Chúa và cả các mục tử lại ngộ nhận vương quốc ở đây là thiên quốc, tức là thiên đàng.
Giăng Báp tít và Chúa Giê-su khởi đầu chức vụ của mình bằng lời giảng “Hãy ăn năn vì nước trời (vương quốc) đã đến gần”. Nước trời hay vương quốc Đức Chúa Trời là lãnh vực trị vì thuộc linh của Chúa ngay hôm nay. Sau khi ăn năn tội lỗi và tiếp nhận Chúa Giê-su vào lòng, tín nhân được chuyển từ vương quốc sa-tan vào vương quốc của Chúa tức thì. Cô-lô-se 1:13 giải thích , “Vì Ngài đã giải-phóng chúng ta khỏi quyền-lực của sự tối-tăm, và đã chuyển chúng ta đến vương-quốc của Con Trai của tình thương của Ngài”.
-
Hiện nay những tín nhân còn sống đều đang sống trong vương quốc thuộc linh, vô hình, tức sống dưới sự trị vì của Chúa. Những công dân nào sống tuân thủ hiến pháp của vương quốc, là bài giảng trên núi của Chúa (Mathio 5-7), thì những người đó sẽ bước vào vương quốc hữu hình của Đấng Christ trong 1000 năm trên trái đất cũ nầy.
Những tôi tớ có 5 ta lâng, và 2 ta lâng (Mathio 25) sẽ được Chúa ban thưởng quyền cai trị trong vương quốc ấy. Lu ca 19 khải thị có những đầy tớ trung tín, Chúa sẽ cho cai trị 5 thành hay 2 thành. Nhưng người chôn ta lâng xuống đất, và người gói nén bạc trong cái khăn, những hạng loại tôi tớ nầy bị Chúa chê trách và sẽ bị quăng vào nơi kỉ luật là khóc lóc và nghiến răng. Có lẽ họ bị kỉ luật đến 1000 năm chăng ?
Đa số dân Chúa trong Công giáo tin vào ngục luyện tội, còn anh em Cải chánh thì bác bỏ nơi đến khóc lóc và nghiến răng của tín đồ xác thịt, cho nên họ phản biện rằng người một ta lâng, người gói nén bạc trong cái khăn, hay 5 nữ đồng trinh dại, không có dầu,  đều là những người vô tín.
Nhưng bạn nên nhớ rằng những người vô tín không thể ứng hầu trước tòa án Đấng Christ để cãi cọ với Ngài được đâu. Kinh thánh không bao giờ gọi người vô tín là “tôi tớ”, và những người ngoại đó không hề gọi Giê-su là “Chúa “ hay “Chủ” bao giờ. Người vô tín không được gọi là trinh nữ , có đèn, có dầu đâu.
-
1 Tê 2:12 còn chép thêm, “Đấng gọi anh em vào trong chính vương-quốc và vinh-quang của Ngài”.
Sau thời kì vương quốc 1000 năm, tín nhân sẽ bước vào cõi vinh quang sống đến đời đời. Đó là thiên đàng. Những tín nhân bị kỉ luật nơi khóc lóc nhiến rang, thì sau 1000 năm đó, họ sẽ được vào vinh quang đoàn tụ với những công dân nước 1000 năm.
Còn có nhiều tín đồ không tin hội thánh vinh hiển tương lai  sẽ sống trên thiên đàng. Nhưng kinh thánh quả quyết: “Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia, Chúa là nơi ở của chúng con” (Thi thiên 90:1). Đời nầy là cõi vĩnh củu quá khứ, và đời kia là cõi vĩnh cửu tương lai. Hê-bơ-rơ 2:10 chép, “Ngài—..đưa nhiều con trai  tới vinh-quang”. Theo nguyên văn Hi lạp, chữ “tới” là into, nghĩa là “vào”, như 1 Tê 2:12 chép, “vào trong chính vương-quốc và vinh-quang của Ngài”.
Nhiều tín đồ nói rằng Khải huyền 21 chép thành thánh (hội thánh vinh hiển) xuống trái đất mới, cho nên họ tin rằng tín đồ không ở trên thiên đàng trong cõi đời đời mà phải ở trên trái đất mới. Còn nhiều người khác lại lí luận rằng thành thánh Jerusalem mới là một thành phố bằng vàng, ngọc châu, đá quý vật chất hiện thực. Thành phố đó như ngọn núi lớn tọa lạc trên trái đất mới, và mọi tín đồ đều có một căn hộ trong tòa lâu dài khổng lồ nầy. Bạn có tin như vậy không?
-
Tôi tin rằng sau nước ngàn năm, toàn bộ hội thánh vinh hiển, là thành thánh, cư trú trong Đức Chúa Trời, tức là ở trên thiên đàng, cũng là ở trong vinh quang đến đời đời. Vì Phi-líp 3:21 nói chúng ta có quốc tịch trên thiên đàng. Và Khải huyền 7:15 và  22:3-4 chép, “Vì lý-do này, họ ở trước ngai của Đức Chúa TRỜI; và họ phục-vụ Ngài ngày và đêm trong đền-thờ  của Ngài; ---ngai của Đức Chúa TRỜI và của Chiên Con sẽ ở trong đó, và các kẻ nô-lệ của Ngài sẽ phục-vụ Ngài; và  họ  sẽ  thấy  mặt  của  Ngài,    danh Ngài sẽ ở trên trán của họ”.
Quốc tịch thiên đàng bày tỏ nơi chúng ta được đăng kí thường trú đến vĩnh viễn là thiên đàng. Nhưng nơi làm công tác đời đời của chúng ta là trái đất mới. Chúng ta làm tôi tớ thờ phượng trước ngai Đức Chúa Trời trên thiên đàng, nhưng chúng ta làm vua trên trái đất mới, cai trị các dân tộc hồi sinh (Khải 21:24). Người ở trong thành thánh trên thiên đàng đều là con của Đức Chúa Trời, họ có thể xuống cõi vật chất là trái đất mới. Nhưng các dân trên trái đất mới chỉ gặp con cái của Chúa, từ thiên đàng xuống, chứ họ không được lên thiên đàng là linh giới, siêu nhiên.
--Kết luận:
Tóm lại Chúa gọi chúng ta vào vương quốc và vào vinh quang của Ngài. Có thể nói trong cõi vĩnh hằng, nơi thường trú của chúng ta là cõi vinh quang, và nơi chúng ta hầu việc Chúa là trái đất mới.
BXL 17-7-2019