Hê-bơ-rơ 12:22-24, “Nhưng anh em đã đến núi Si-ôn, đến thành
của Đức Chúa Trời hằng sống, là Giê-ru-sa-lem trên trời, đến muôn vàn thiên sứ,
đến tổng hội và Hội thánh của những con
đầu lòng được ghi tên trên trời, đến Đức Chúa Trời là Quan án của mọi người, đến
các linh của người nghĩa được trọn vẹn, đến Jêsus là Đấng trung bảo của giao ước mới,
và đến huyết rảy ra, là huyết nói tốt hơn huyết của A-bên vậy”.
Người hầu việc Chúa sân ngoài,
Mừng vui, thỏa mãn, vui vầy thánh dân,
Nhóm cùng hội thánh ngoài sân,
Tưng bừng lễ hội thiết thân tình người;
Người chăn hội thánh tươi cười,
Cho rằng bầy của mình thời trổi lên,
Vừa đông số lượng, nhiều tiền,
Đây là hội thánh thượng thiên tuyệt vời;
Ánh quang nguyệt nhật sáng soi,
Thiêng liêng, nhưng lại giống đời mà thôi!
Hội dân nơi thánh ít người,
Người hầu việc chỗ ấy thời khó thay!
Bàn bày bánh vẫn dẫy đầy,
Chơn đèn bảy ngọn đêm ngày sáng choang;
Vào đây hầu việc đường hoàng,
Đều là tư tế thiên đàng chính quy.
Không phân giáo phẩm chi li,
Mọi người là tớ có gì hơn nhau?
Mọi người huynh đệ tri giao,
Không ai thầy cả ngồi cao hơn người.
Hai ba người sẻ chia lời,
Đặc quyền chủ tế muôn đời bỏ đi;
Ánh quang đèn thánh diệu kỳ,
Sáng soi hội thánh kiên trì đơn côi.
Hội dân đông đảo lắm lời,
Chê bai, kết án hội người tách ra.
Hê-bơ-rơ nói rõ mà:
Hội thì con trưởng, hội là đoàn đông,
Đoàn dân lễ hội từng bừng,
Đoàn người con trưởng không ngừng biệt riêng;
Vào nơi chí thánh thường xuyên,
Kiếm tìm chỉ đạo thuộc thiên ngọt ngào.
Bạn ơi, bạn thuộc hội nào?
Hội thì thế tục, hội sau thuộc trời.
Hội nầy đắc thắng tuyệt vời,
Hội kia sa bại theo đời hư không;
Bạn ơi, hãy nhớ nằm lòng,
Tín đồ đắc thắng mới hòng được chi,
Chúa đem đến nước quyền uy,
Những ai đắc thắng Chúa thì cho vô.
Minh Khải- 26-10-2014