Kìa
thành vinh diệu sáng tươi,
Ngai
vàng, vinh hiển Chúa Trời nơi đây,
Thiên
dân vui biết thành nầy,
Dù
qua bao nỗi đắng cay dương trần,
Không
còn khổ nhọc, sầu than,
Không
còn gánh nặng khổ nàn đè vai;
Không
còn than đói khát hoài,
Trái
tim đau nhức từ nay tận cùng.
Chiên
Con Ánh Sáng lạ lùng,
Trong
thành không có mịt mùng đêm thâu;
Thiên
dân vui biết thành cao,
Dù
qua nguy khốn, khổ sầu thế gian;
Không
còn than thở, kinh hoàng,
Không
còn buồn bã, lệ tràn Chúa lau;
Không
còn tuyệt vọng quá lâu,
Không
còn phạm tội khi vào nơi đây.
Yêu
Ngài, gìn giữ Lời Ngài,
Sẽ
vào thành phố sống hoài nhà Cha;
Thiên
dân vui biết thành mà,
Nỗi
buồn cô độc đã qua trên đường,
Không
còn bệnh tật, đau thương,
Không
còn li biệt người thương ta rày;
Không
còn quì cạnh quan tài,
Không
còn chết chóc, khóc ngày biệt li.
Annie
Johson Flint
M.K
lược dịch 25-5-2014
Khải
thị 21:4; 22:3-5, “Ngài sẽ lau ráo mọi giọt lệ khỏi mắt họ, sự chết không
còn nữa, cũng chẳng có tang chế, hoặc kêu khóc, hoặc đau đớn nữa; vì những sự
đầu tiên đã qua rồi.- Chẳng
còn có sự nguyền rủa nữa, nhưng ở trong thành có ngai của Đức Chúa Trời và
Chiên Con, các đầy tớ Ngài sẽ phụng sự Ngài, được thấy mặt Ngài và danh Ngài sẽ
ở trên trán của họ. Đêm không còn có nữa; họ không cần ánh sáng đèn hay ánh
sáng mặt trời, vì Chúa là Đức Chúa Trời sẽ sáng toả họ, và họ sẽ làm vua cho
đến đời đời vô cùng”.