Sau khi giới thiệu sự
việc này về vai trò lãnh đạo một cách tổng quát, bây giờ chúng ta tiến hành xem
xét chặt chẽ hơn để học hỏi từ ví dụ Kinh Thánh các nguyên tắc cơ bản để có các
nét đặc sắc phân định rõ ràng.
Trước khi đến ví dụ tuyệt
vời đầu tiên của chúng ta, chúng ta hãy nhấn mạnh hai yếu tố phổ biến trong vai
trò lãnh đạo thuộc linh.
Một là sự kiện về hành
động tối thượng quyền của Đức Chúa Trời. Trong việc Ngài lựa chọn những con người
cho trách nhiệm đặc biệt, Đức Chúa Trời hành động trong quyền tuyệt đối và độc
lập theo tối thượng quyền của Ngài. Không ai được phép đặt câu hỏi về hành động
của Ngài, phán quyết của Ngài, lý do của Ngài.Tối thượng quyền không thể đoán
trước. Đức Chúa Trời không phải trả lời với bất cứ ai, cũng không chịu trách
nhiệm với bất cứ ai. Tư tưởng và cách thức của Ngài không thể dò thấu, và trong
sự khôn ngoan của Ngài, Ngài chờ đợi lâu dài cho sự biện minh các hành động của
Ngài. Nhưng nó luôn luôn chứng minh là đúng vào lúc cuối cùng.
Yếu tố thứ hai là Đức
Chúa Trời liên kết chính mình với chiếc bình - một chiếc bình con người, và
liên kết chiếc bình đó với Ngài cho một mục đích đặc biệt. Đây là ý nghĩa của
việc xức dầu trong cả Cựu và Tân Ước. Xức dầu là việc trong đó Đức Chúa Trời giao
thác chính mình Ngài cho chiếc bình luôn luôn liên quan đến mục đích, và người ta
không thể chạm vào chiếc bình đó hoặc tranh chấp công việc của chiếc bình đó mà
không- sớm hay muộn, bị sự can thiệp đột ngột hoặc bị máy nghiền nát chậm chạp của
Đức Chúa Trời – khi liên hệ với Đức Chúa Trời.
Tại đây chúng ta bị cấm
đánh giá dụng cụ của Đức Chúa Trời theo lập trường con người của mình ngoài Đức
Chúa Trời. Chúng ta có thể nghĩ rằng họ cung cấp lập trường cho sự phán đoán bất
lợi, nhưng nếu Đức Chúa Trời sử dụng họ và ở với họ, thì sẽ chỉ mang chúng ta
vào một cuộc tranh cãi về phía của Đức Chúa Trời với chúng ta, nếu chúng ta chạm
kẻ được xức dầu của Ngài, bằng lời nói và hành động. Kinh Thánh có nhiều trường
hợp về điều này. Dù chiếc bình vẫn còn trong sự nhu mì, Đức Chúa Trời sẽ chịu
trách nhiệm về những khiếm khuyết của nó, và cho sự biện minh của nó.
Sau khi nói điều đó,
bây giờ chúng ta có thể tiến đến ví dụ đầu tiên của vai trò lãnh đạo trong Kinh
Thánh. Trong khi nguyên tắc vai trò lãnh đạo đang hành động từ đầu, vai trò lãnh
đạo chỉ có biểu hiện đầy đủ khi có một
dân cần và được chuẩn bị cho vai trò đó. Sự biểu hiện đầy đủ nầy về nguyên tắc,
trước tiên xuất hiện trong Moses.
Moses - người đầu tiên
trong các nhà lãnh đạo lớn của Kinh Thánh
Những gì chúng ta đã
nói về tối thượng quyền của Đức Chúa Trời thì không thể nhầm lẫn trong trường hợp
của Môi-se. Từ khi sinh ra và quyền sinh sống của ông được bảo quản, phải thông
qua lịch sử của ông, tất cả các bằng chứng về ông là "một chiếc bình lựa
chọn" rất rõ ràng. Ông ở nơi ông ở vì Đức Chúa Trời đã làm việc đó. Ngay cả
khi, từ trong sự đồng cảm và cơn thịnh nộ, ông thử đảm nhận vị trí của nhà giải
phóng, điều đó tiêu cực, bởi vì điều này chỉ có được như vậy hoàn toàn từ Đức
Chúa Trời.
Sự nhẫn nại của Môi-se
là một sự việc được ghi nhận trong Kinh Thánh, nhưng sự nhẫn nại đó, khi thuộc
về chúng ta, đã được hỗ trợ lớn lao bởi kiến thức sau này của ông rằng ông đã ở
nơi ông ở vì Đức Chúa Trời đã thực hiện điều đó, và nó không phải là lựa chọn của
ông. Thật quan trọng biết bao khi các Cơ Đốc nhân, và đặc biệt là các nhà lãnh
đạo Cơ Đốc phải ở trong một vị trí để nói một cách dứt khoát rằng họ biết Đấng
Christ chân thật biết bao khi Ngài nói: "Chẳng phải
các ngươi đã lựa
chọn Ta, bèn là Ta đã lựa chọn và lập
các ngươi"
*Giăng 15:16). Nền tảng này "là một hành động của Đức Chúa Trời" là Đấng
duy nhất hỗ trợ trọng lượng kinh khủng của trách nhiệm và yêu cầu vai trò lãnh
đạo phải có kinh nghiệm.
Điều thứ hai tỏ bày rất
rõ ràng là làm cho vai trò lãnh đạo có kiến thức và kinh nghiệm trực tiếp, nhờ
đó chúng ta dẫn dắt người khác.
Môi-se đã có bốn mươi
năm ở Ai Cập, khi Pharaoh có thời gian phức tạp về Joseph và hoàn toàn thay đổi
từ sự yêu chuộng đến sự thù địch. Ông sinh ra trong sự thù địch và lòng thù hận
đó, và đã nhờ mẹ cùng chị mà được cứu thoát bởi thiên hựu riêng. Ông biết cung
điện và căng thẳng của nó. Ông sống trong bầu không khí sợ hãi và hận thù trộn
lẫn. Hàng ngày ông thấy các điều kiện của dân tộc mình. Như với Joseph, "sắt
truyền vào hồn của ông". Thật không có nghi ngờ, bối cảnh đã đóng góp rất nhiều cho sự miễn cưỡng
sau này của ông quay trở lại và nỗ lực của ông tìm một lối thoát sự kêu gọi khi
làm như vậy.
Cách của Đức Chúa Trời
thì không sai người thiếu kinh nghiệm vào trách nhiệm lãnh đạo. Những người như
vậy thực sự có khuyết tật và điểm yếu nghiêm trọng. Một phần của việc đào tạo bất
kỳ nhà lãnh đạo nào cũng phải là một kiến thức trực tiếp về thế giới và các lực
lượng thù địch của nó, và một cuộc sống với Đức Chúa Trời ở giữa chúng.
Nhiều tôi tớ của Đức
Chúa Trời đã biết ơn cách sâu sắc trong những năm sau đó, trong tối thượng quyền
và sự biết trước của Đức Chúa Trời, ông đã có thời gian trong điều kiện chống lại
điều Đức Chúa Trời phản ứng thông qua ông. Điều này có thể áp dụng đối với các
khía cạnh và các giai đoạn khác nhau của cuộc sống. Đức Chúa Trời đặt các tôi tớ
Ngài trong các tình huống mà không phải là ý muốn cuối cùng của Ngài dành cho họ,
và thời gian sẽ đến khi họ phản ứng chống lại những gì tại một thời gian dường
như hoàn toàn của Đức Chúa Trời. Kỳ lạ là có thể cùng một lúc để tin rằng vị
trí hoàn toàn của Đức Chúa Trời, và sau đó phát hiện ra rằng đó chỉ là ý muốn dự
phòng của Đức Chúa Trời để làm đủ điều kiện cho một cái gì đó hoàn toàn khác. Các
tôi tớ như vậy của Đức Chúa Trời tiếp lấy cho họ, thông qua cuộc sống một kiến
thức rất thực tế bên trong mà làm cho họ có thể nói, "chúng tôi cũng tin, cho nên chúng tôi cũng nói " (2 Cor. 4:13). Chúng ta khó có thể nói hết được tầm quan trọng và giá trị
các yếu tố này trong vai trò lãnh đạo.
Yếu tố thứ ba trong vai
trò lãnh đạo này là bài học cơ bản rằng công việc của Đức Chúa Trời thiết yếu
là thuộc linh. Môi-se đã "học
được cả học thuật
của người Ai-cập". Thật không nghi ngờ, ông có tài
năng thiên nhiên. Ông chắc chắn đã có tư cách phong phú. Rõ ràng ông là một con
người có sức mạnh thể chất đáng kể. Cấu tạo tự nhiên của ông thật triệt để
trong bất cứ điều gì mà ông đã gánh vác, như chúng ta thấy khi ông giết người
Ai Cập và tách hai người Hê-bơ-rơ cãi nhau ra. Ông không thiếu nhiệt tình hay yếu
đuối trong đề xuất.
Nhưng với tất cả điều này, Đức Chúa Trời đã không đưa ông bước lên trên lập trường
đó. "chẳng phải là bởi quyền
thế, cũng chẳng phải là bởi
năng lực"
(Xa 4:6) là những từ ngữ rất khéo léo áp dụng cho Moses ở tuổi bốn mươi năm.
" Bởi chưng những khí giới tranh chiến của chúng tôi chẳng
phải thuộc xác thịt" (2 Cor. 10:4). Khía
cạnh thực và vĩnh cửu của công việc Đức Chúa Trời là thuộc linh, do đó chỉ những
con người thuộc linh với kinh nghiệm và các nguồn lực thuộc linh có thể làm điều
đó một cách hiệu quả. Các nhà lãnh đạo thực sự của Đức Chúa Trời là những con
người thuộc linh và con người của Đức Thánh Linh.
Tất cả các khả năng tự
nhiên của chúng ta, sự đào tạo của chúng ta, các tư cách thu đạt của chúng ta,
sức mạnh, nhiệt tình, và học tập của chúng ta sẽ chứng minh ít khi chúng ta đủ sức chống lại các lực lượng cuối
cùng của vũ trụ, chúng thuộc linh. Moses này cũng biết rõ khi ông thực sự bước
vào công việc cuộc sống của mình.
Vai trò lãnh đạo thường
được sinh ra trong những kỷ luật sâu xa của thất bại và tự khám phá. Bốn mươi
năm thứ hai của cuộc đời ông phục vụ một mục đích đó và đã không có nghi ngờ, là
nó nhuốm mầu cách sâu sắc với sự cay đắng của sự tự vỡ mộng. Ông ở một nơi an
toàn hơn, nhiều khi thối lui với trách nhiệm hơn khi ông tự tin giải quyết nó theo sức mạnh của mình
lúc trước.
Một tư cách hơn nữa cho
vai trò lãnh đạo như đã thấy trong trường hợp của Môi-se là sự trung tín, nhanh
chóng, và khiêm nhường trong các sự việc thông thường và không đẹp mắt.
Chăm sóc một vài con cừu
ở mặt sau của sa mạc, bởi một hoàng tử cổ xưa của Ai Cập trải một số lượng năm tháng
đáng kể, có thể là một thử nghiệm công bằng về sự kiên nhẫn và thiếu cay đắng. Cơ hội giúp một
số phụ nữ thiếu tự vệ, cho bầy chiên họ uống nước không hạ thấp phẩm giá của
ông, cũng như sự gián đoạn gây phiền nhiễu trong mối bận tâm với "sự việc
cao hơn và quan trọng hơn". Ông không thật bất mãn bởi sự thất vọng của
mình khi bị khinh thường trong một phần công việc khiêm tốn. Tâm trí cao căng không
có tư cách cho vai trò lãnh đạo.
Chúa quan sát cuộc sống
ngoài tầm nhìn của loài người, và quyết định sự phê duyệt của Ngài ở đó. Một
nhà lãnh đạo thực sự không phải là một trong những người phải được thể hiện và
được yêu cầu làm những việc tầm thường. Thật rõ rang, Đức Chúa Trời biết nơi
Môi-se đã ở và rằng ông không phải là một người đầy tớ bị loại bỏ. Môi-se đã được xử lý
kỷ luật bên trong trong trường học không hành động, một trường học rất khó khăn
cho loại người hoạt động và tràn đầy năng lượng của ông. Việc tự làm trống không
đã là một quá trình đau đớn, nhưng nó đã có hiệu quả đối với ý định của Đức
Chúa Trời và đưa ông trên lập trường thiết yếu của vai trò lãnh đạo thuộc linh,
đó là "không tin cậy
xác thịt"
(Philip 3:3); "Mọi điều đó [ra từ] Đức Chúa Trời".
Nhưng điểm chính ngay lập
tức là mắt của Chúa đã chú tâm nhìn điều đó trong thời gian chờ đợi. Đó là một linh
phục vụ. Thật rất dễ dàng hoạt động và tràn đầy năng lượng khi có một số lớn
công việc thú vị, hoặc có giá trị về một mặt, đặc biệt là nếu nó ở trước mắt công
chúng hay bên cạnh người khác. Nhưng thử nghiệm thực tế là khi những điều này đổi
khác và chúng ta phải xuống đến nguyên tắc nền tảng; nguyên tắc của sự tận tâm
mà không có sự ảnh hưởng của những gì liên quan trong trách nhiệm và con mắt của
người khác nhìn chúng ta. Phục vụ là một sự việc tâm linh, không phải là một
nghĩa vụ bề ngoài.
Có rất ít phục vụ thuộc
linh còn lại trong thế giới hiện nay, nhưng với Đức Chúa Trời nó luôn luôn là một
cái gì đó mà Ngài đã đặc biệt ghi nhận. Đấy là luật của sự tin cậy và phê duyệt:
"Vì ngươi trung tín trong việc
rất nhỏ, thì ngươi khá cầm quyền trên mười
thành"
(Lu ca 19:17). Hãy nói những gì chúng ta có thể nói về Môi-se, và về tối thượng
quyền của Đức Chúa Trời trong cuộc sống của ông, nhưng cần hiểu rằng tối thượng
quyền của Đức Chúa Trời không bỏ qua hành vi đơn giản "hàng ngày"
trong những gì có vẻ là sự việc rất không đáng kể. Một nhiệm mạng toàn bộ cuộc sống của ai đó có thể chuyển
vào một sự việc có vẻ nhỏ. Đó là tâm linh của chúng ta mà Đức Chúa Trời nhìn
vào. Vài con cừu ở mặt sau của sa mạc; một số ít phụ nữ bất lực trong khó khăn,
có một vị trí trong sự đánh giá của Đức Chúa Trời dẫn đến một sự tôn cao đúng.
Điểm thứ năm là bài học
của bụi cây. Tình tiết của bụi cây là cuộc biến động và bước ngoặt trong cuộc đời
của Môi-se. Chúng ta có thể nói rằng bốn mươi năm qua đã tìm thấy ý nghĩa của
chúng và sự việc ở đây và bốn mươi năm sau là sức mạnh của chúng. Có một ý
nghĩa vô song ở đây và ý nghĩa là bao la, vì ở đây chúng ta đang ở trong sự hiện
diện của Đức Chúa Trời tam nhất trong vận hành kết hợp cho cuộc giải thoát của
một tuyển dân.
Đức Chúa Trời Cha ở trong
bụi cây. Đức Chúa Con là nhân tính không thể phá hủy- Con người. Đức Chúa Trời Linh
là ngọn lửa. "Ấy
là Đức Chúa Trời vốn ở
trong Đấng Christ, khiến cho thế giới hoà lại với Ngài" (2 Cor. 5:19). "Jêsus
đầy dẫy Thánh Linh..."
(Luca 4:1). "Nhưng khi Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lãnh quyền
năng"
(Công vụ 1:8).
Ý nghĩa đầy đủ và vinh
quang sự nhục hóa của Con Đức Chúa Trời cho sự cứu chuộc được tượng trưng trong
bụi cây không cháy. (Kinh Thánh không nói về bụi cây bị đốt trong ý nghĩa tiêu
hủy.) Nhiều năm sau, khi Môi-se, phát ngôn các phước lành cho các bộ tộc,
Joseph được đánh giá cao quý là phải biết "Nguyện ơn của Đấng hiện
ra trong bụi gai giáng xuống trên đầu Giô-sép,"(Phục
33:16). Môi-se đã hiểu "thiện chí" trong tất cả tình yêu cứu chuộc của
nó. Thật là một cơ sở và nền tảng cho vai trò lãnh đạo!
Moses có thể không hiểu
hết ý nghĩa Tân Ước, nhưng ông đã bước vào quyền năng.
Những gì Môi-se có ngụ
ý cho trách nhiệm lớn lao của mình, là nhân tính trong chính nó có thể yếu đuối,
bạc nhược, và dễ bị tổn thương như một bụi cây của sa mạc, nhưng nếu Đức Chúa
Trời liên kết chính mình Ngài với nó trong sức mạnh của Đức Thánh Linh, nó có
thể nhẫn nại sống và chiến thắng, trong khi về mặt tự nhiên, nó sẽ không chống
đỡ nổi.
Ở vị trí đầu tiên bụi
cây đại diện Đấng Christ.
Trong vị trí thứ hai nó
đại diện cho Hội thánh.
Trong vị trí thứ ba nó
đại diện cho mọi dụng cụ Đức Chúa Trời chọn lựa cho mục đích.
Không chỉ đơn thuần tồn
tại, nhưng chiến thắng cách siêu nhiên - trong sa mạc nóng như thiêu đốt - là
thực sự của mỗi người cho Chúa kêu gọi.
T.Austin-Sparks
M.K. dịch 29-7-2014