Đứng trước các bậc giảng sư, tác gia, thi nhân, học giả thuộc
linh, thần thượng, là những người trổi cao hơn nhiều người đồng thời, giới phụ
nữ trong Chúa ngưỡng mộ, ái mộ, sùng bái họ là chuyện thường xảy ra.
David nổi lên như một vì sao sáng rực rỡ, che mờ ngôi sao mai
vương quyền là vua Sau-lơ, mà Sau-lơ mới xuất hiện chừng hai mươi năm trước.
Kinh thánh chép, “Khi Đa-vít đã giết được người Phi-li-tin,
trở về cùng đạo binh, thì những người nữ của các thành Y-sơ-ra-ên đi ra đón
Sau-lơ, hát múa, đánh trống cơm, gõ nhịp, và reo tiếng vui mừng. Những người
múa đối đáp nhau rằng: Sau-lơ giết hàng ngàn, Còn Đa-vít giết hàng vạn! Sau-lơ
lấy làm giận lắm, và các lời nầy không đẹp lòng người. Người nói: Người ta cho
Đa-vít hàng vạn, còn ta hàng ngàn; chỉ còn thiếu cho nó ngôi nước mà thôi! Kể từ ngày ấy, Sau-lơ thường ngó Đa-vít cách
giận” (1 Sam.18:6-9).
Bài hát nầy và ý nghĩa của nó cũng được truyền tụng sang quốc
gia thù địch lân cận, là Phi-li-tin. Kinh thánh chép, : “ Bấy giờ, Đa-vít chỗi dậy, ngày đó trốn
xa khỏi Sau-lơ; mà đi đến cùng A-kích, vua Gát. Các tôi tớ của A-kích hỏi rằng: Có phải đó là
Đa-vít, vua của xứ ấy chăng? Há chẳng phải về người nầy mà bọn nữ có nói trong
khi múa hát rằng:“Sau-lơ giết hàng ngàn, Còn Đa-vít giết hàng vạn?” Đa-vít để các lời nầy vào trong lòng mình, và
rất sợ A-kích, vua Gát”.
Bài hát đó làm cho quân thù nhân định và coi David là đối thủ
đáng gờm, và truyền kiếp. Các quan trưởng Phi-li-tin rất sáng suốt khi bình luận
về David trước mặt vua của Phi-li-tin là A-kích, “Các quan trưởng Phi-li-tin nổi
giận, nói với A-kích rằng: Hãy đuổi người nầy trở về chỗ ông đã lập hắn, chớ
cho hắn đi đánh giặc với chúng ta, e trong lúc chiến đấu, hắn trở lòng nghịch
chúng ta chăng; vì hắn làm thế nào cho được hòa cùng chủ mình, há chẳng phải nhờ
những thủ cấp của chúng ta sao? Há chẳng
phải về Đa-vít nầy mà người nữ hát trong cuộc nhảy múa rằng: Sau-lơ giết hàng
ngàn, Còn Đa-vít giết hàng vạn? Vậy,
A-kích gọi Đa-vít mà nói rằng: Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề, ngươi vốn
là một người ngay thẳng, ta thích ngươi vào ra trong trại quân với ta, vì từ
ngày ngươi đến cùng ta cho tới ngày nay, ta chẳng tìm thấy nơi ngươi điều chi
đáng trách. Nhưng ngươi không đẹp lòng các quan trưởng. Vậy bây giờ, hãy lui về và đi bình an, hầu cho
khỏi mất lòng các quan trưởng Phi-li-tin”.
Kẻ thù của chúng ta là Satan, luôn luôn nhận biết và hiểu rõ
giá trị cùng tài năng của các tôi tớ chân chính và nổi bật của Đức Chúa Trời.
Các đầy tớ của hắn từng nói với bảy người con của Sê-va ở thành phố Epheso, “Ta
biết Jesus và quen Phao-lô…”(Công vụ 19:15).
Giả như có một thiểu số tôi tớ nào đó của Chúa, được Chúa dấy
lên với ân tứ lỗi lạc, thì các đồng bạn nam giới sống đồng thời với các ông,
thường là không công khai chấp nhận ân tứ của các ông ấy, dù có thể họ cũng âm
thầm nhận ra tài năng, ân tứ thuộc linh của những người đặc biệt đó. Nhưng đặc
biệt, giới phụ nữ Cơ đốc nhận chân các ân tứ đó rất rõ, nhưng nhược điểm của đại
đa số phụ nữ là dễ sinh lòng ngưỡng mộ, rồi đi đến chỗ ái mộ, sùng bái, cùng
bày tỏ tình cảm thiên nhiên, bằng những lời khen ngợi quá mấu. Thay vì ngợi
khen Đức Chúa Trời ban cho dân Ngài những chiếc bình có gía trị, họ lại khen các
tôi tớ Chúa không xiết kể!
Tôi coi lời phát biểu có chất lượng của A-bi-ga-in, vợ của
Na-banh là lời khen, lời phát biểu điển hình cho ngôn từ của các phụ nữ khác. Bà
nói, “Khi A-bi-ga-in thấy Đa-vít, liền lật đật xuống lừa mình, và sấp mình xuống
đất tại trước mặt Đa-vít mà lạy. Vậy,
nàng phục dưới chân người mà nói rằng: Lạy chúa, lỗi về tôi, về tôi! Xin cho
phép con đòi ông nói trước mặt ông; xin hãy nghe các lời của con đòi ông. Xin chúa chớ kể đến người hung ác kia, là
Na-banh; vì tánh hắn thật hiệp với nghĩa tên hắn: tên hắn là Na-banh Nghĩa là điên , và nơi hắn có sự điên dại. Còn
tôi, là con đòi chúa, chẳng có thấy những người chúa đã sai đến. Bây giờ, Đức
Giê-hô-va đã ngăn chúa đến làm đổ huyết ra, và lấy chánh tay mình mà báo thù;
tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống và mạng sống của chúa mà thề: nguyện các thù
nghịch chúa và kẻ tìm hại chúa đều như Na-banh! Và bây giờ, nầy là lễ vật mà con đòi chúa đem
đến dâng cho chúa, để phát cho các người đi theo sau. Xin hãy tha lỗi cho con đòi chúa! Đức
Giê-hô-va quả hẳn sẽ lập nhà chúa được bền lâu, vì chúa đánh giặc cho Đức
Giê-hô-va, và trọn đời chúa sẽ chẳng tìm thấy một sự ác nơi chúa. Nếu có ai dấy lên đặng bắt bớ và hại mạng sống
chúa, thì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúa sẽ gìn giữ mạng sống của chúa trong
bọc những người sống; còn mạng sống của kẻ thù nghịch chúa, Đức Giê-hô-va sẽ
ném ra xa như khỏi trành ném đá vậy. Khi
Đức Giê-hô-va đã làm cho chúa tôi mọi sự lành mà Ngài đã hứa, và khi Ngài đã lập
người làm đầu của Y-sơ-ra-ên, thì ước gì
chúa tôi không phàn nàn và không bị lòng cắn rứt vì đã vô cớ làm đổ máu ra và
báo thù cho mình! Lại khi Đức Giê-hô-va đã làm ơn cho chúa tôi, nguyện chúa nhớ
đến con đòi của chúa!”.
Lời cuối cùng bà nói, “Lại khi Đức Giê-hô-va đã làm ơn cho
chúa tôi, nguyện chúa nhớ đến con đòi của chúa”. Lời nầy có ngụ ý gì? Có lẽ các
chị em khi đọc bài nầy sẽ hiểu rõ ý nghĩa câu nói nầy của A-bi-ga-in hơn chúng
tôi là nam giới. Có lẽ vì vậy, nên không bao lâu sau khi Na-banh chết, tức thì
David cưới A-bi-ga-in làm vợ!!
Thưa các anh chị em,
Tôi không có chủ ý làm cho các chị em xấu hỗ khi đọc bài nầy,
vì vẫn có các chị em ngoại lệ. Tôi chỉ khuyên giới phụ nữ canh chừng và ngăn chặn
tính ưa sùng bái các bậc vĩ nhân thuộc linh của mình. Sự sùng bái ấy sẽ dẫn đến
sự ái mộ thiên nhiên, và có thể vô tình cám dổ các tôi tớ Chúa, và cũng làm cho
các ông thành người kiêu căng, hống hách.
Hãy chỉ ngợi khen Đức Chúa Trời về những chiếc bình mà Ngài dấy
lên trong thời đại của chúng ta. Đừng bao giờ công khai bày tỏ lời ngợi khen,
đánh giá hay so sánh các chiếc bình ngoại
hạng nầy với các chiếc bình thấp kém khác. Nam giới có thể nghe được. Thua trời
một vạn, chứ không chịu thua bạn một li. Con gà trống nầy luôn luôn ghét tiếng
gáy của con gà khác mà được phụ nữ tôn vinh. Nếu các bạn khen ngợi họ như cách
thức các phụ nữ Israel hát tôn vinh David, mà nam giới có thể nghe được, thì
các bạn vô tình “hãm hại” các tôi tớ hữu dụng của Chúa—chắc chắn sự ghen tị, đố
kỵ nổ ra giữa vòng các tôi tớ của Ngài—đem đến các hậu quả tại hại khôn lường!
Hãy giữ một khoảng cách xa trong mối liên hệ và thông công
thánh sạch với các đầy tớ của Chúa, để tránh mọi rủi ro và cám dỗ có thể xảy
ra.
Nguyện Chúa là Đấng đã tạo tác và dấy lên các chiếc bình đặc
biệt của thời đại chúng ta, được tôn vinh, ngợi khen đầy trọn. Xin các chị em đừng
công khai ngợi khen loài người. Phước cho các tôi tớ nam giới nào đó của Chúa
mà không được nghe lời ngợi khen của giới nữ. Vì mọi vinh quang, vinh dự đều
thuộc về Chúa chúng ta đến đời đời.
Minh Khải- 5-11-2014