Như một lời giới thiệu về bài nghiên
cứu của chúng tôi, tôi nghĩ rằng điều quan trọng là phải xem xét việc sử dụng
từ ngữ "thế hệ" khi nó xuất hiện trong Kinh Thánh. Việc sử dụng bình
thường chuyển tải suy nghĩ về nguồn gốc, văn kiện tổ tiên của một người, nhưng
nó không có nghĩa này trong mọi trường hợp.
Nó xuất hiện lần đầu tiên trong
Sáng thế Ký 2:4, "Đây là những thế hệ (gốc tích) của các tầng trời và trái
đất." (Xem thêm chương 6:9, 10:1, 11:27; 25:12, 36:1, 36:9, 37.2.) Trong
nhiều trường hợp, tư tưởng không có ý định quá nhiều, đó là "nguồn
gốc", vì nó là "sự phát triển", không phải là một sự truy tìm
lại, nhưng sự giới thiệu, và tôi có khuynh hướng tin rằng đó theo cách này mà
từ ngữ “thế hệ” được sử dụng cho Đức
Giêsu Christ chúng ta.
Là Đức Chúa Trời, Ngài không có
nguồn gốc, nhưng là vua của Israel
cần thiết thiết lập cho Ngài một liên kết với dòng dõi Đavít, đó là lý do tại
sao Tin Mừng Mátthêu đã được viết ra. Trong Tin Mừng này, phả hệ của Ngài không
chỉ được dò tìm để tiết lộ quyền không bị thách thức của Ngài đối với ngôi vua
Đa-vít, nhưng cũng nhấn mạnh sự phát triển tiếp theo của tất cả những mối quan
hệ như vậy ngụ ý gì.
Trong mối quan hệ độc nhất này,
Đấng Christ được trình bày như là Con Đa-vít, và người thừa kế ngai vàng của
David, cho nên cần thiết vua của Israel được sinh ra. Tuy nhiên,
chúng ta không bao giờ quên rằng Ngài cũng là Con của Abraham, và như vậy trong
Ngài, một Đấng Cứu Thế đã được sinh ra. Có sự hội tụ trong Thân Vị đáng chú ý này,
giao ước Đavít về Vương quyền và giao ước Abraham về lời hứa. Xem Gal.. 3:8-14.
Trước khi chúng ta theo dõi điều
này hơn nữa, tôi có thể lôi kéo sự chú ý của bạn vào một cụm từ khá đáng kể, mà
chỉ xuất hiện hai lần trong Kinh Thánh. Trong Sáng thế ký 5:1, "Đây là
cuốn sách của các thế hệ của Adam", trong khi trong Matthew, tương tự xuất
hiện"Cuốn sách của các thế hệ của Chúa Giêsu Christ”. Tất cả tài liệu tham
khảo khác bắt đầu cách khác nhau ", Như ví dụ, "Đấy là những là thế
hệ." Bây giờ ý nghĩa của cụm từ này có ý nghĩa là gì? Cả trong sách Sáng
Thế và trong Tin Mừng theo thánh Matthêu, chúng ta có hồ sơ của các thủ trưởng
của dòng dỏi loài người, văn kiện trước đây có chứa các bản ghi hậu tự sa ngã
của Adam, gia phả sau này chép về những người được liên kết với Christ nhờ ân
sủng tối thượng. Thật thú vị khi lưu ý rằng Phaolô trong thư Côrintô của ông
nói về " Adam đầu tiên" và "Adam cuối cùng," (1 Cor.
15:45). Ông không đề cập đến Adam thứ hai như đôi khi được nói cách không chính
xác. Không bao giờ sẽ là một người đứng đầu liên bang; Christ là " Adamsau
cùng", và tất cả chúng ta đứng hoặc liên quan đến "Adam đầu tiên"
trong tội lỗi, hoặc với "Adam cuối cùng" trong ân sủng.
Bây giờ để theo dõi chủ đề này
tôi có thể hướng sự chú ý của bạn đến một số câu Kinh Thánh Cựu Ước. Trong 1Sử.
17:11-13, vua David đã chuyển đạt cho tiên tri Na than mong muốn của mình để
xây dựng một ngôi nhà cho hòm giao ước, nhưng lời của Chúa đến với Nathan nói
với ông đi đến và hướng dẫn David rằng ông không xây dựng một ngôi nhà cho hòm
giao ước, " Xảy khi các ngày ngươi đã mãn và ngươi phải về cùng tổ phụ
ngươi, ắt ta sẽ lập dòng dõi ngươi lên là con trai của ngươi, đặng kế vị ngươi;
ta sẽ làm cho nước người vững chắc. 12 Người
ấy sẽ cất cho ta một cái đền, và ta sẽ làm cho ngôi nước người vững bền đến đời
đời. 13 Ta sẽ làm cha người, người đó sẽ làm
con ta; sự nhân từ ta sẽ chẳng cất khỏi người đâu, như ta đã cất khỏi kẻ ở
trước ngươi". Rõ ràng, do đó, David đã không phải là người thực sự xây
dựng, nhưng thay vào đó người xây dựng là một trong những hậu tự của David.
David chấp nhận tất cả điều này với sự khiêm nhường. Ta hãy lắng nghe ngôn ngữ
của ông trong 1Chron. 17:16-17, " Vua Đa-vít vào,
ngồi trước mặt Đức Giê-hô-va, mà thưa rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời ôi! Tôi là
ai và nhà tôi là gì, mà Chúa đem tôi đến đây? 17 Đức
Chúa Trời ôi! Ơn đó Chúa lấy làm nhỏ mọn thay; nhưng Giê-hô-va Đức Chúa Trời
ôi! Chúa có hứa ban ơn cho nhà của tôi tớ Chúa trong buổi tương lai đến lâu
dài, và có đoái xem tôi theo hàng người cao trọng!" Lời tiên tri này là
không được ứng nghiệm trong David, cũng không trong con trai của ông, Solomon,
mà đúng hơn là "Một người của đẳng cấp cao," hoặc như Horsley dịch,
"Con Người từ trên."
Bây giờ chúng ta nhìn vào 2 Sam.
7:14, "Ta sẽ làm cha nó, nó sẽ làm con Ta. Nếu nó phạm tội ác, tất Ta sẽ
sửa phạt nó bằng roi và thương vít loài người." Chắc chắn nó xuất hiện,
ngôn ngữ như vậy chỉ có thể được áp dụng cho Con yêu dấu của Đức Chúa Trời ! Tuy nhiên Horsley dịch đoạn văn này:
"Tôi sẽ là Cha của Người và Người sẽ là Con của Ta, và khi tội lỗi được
đặt trên Người, tôi sẽ sửa phạt Người." Đây là việc xác định vị vua thực
sự của Đức Chúa Trời, Ngài là có liên quan đến Đức Chúa Trời, là Con, và Ngài
đã chịu sự gian ác đặt trên Ngài, mà Ngài phải được sự sửa phạt bởi Đức Chúa
Trời .
Các phả hệ trong Matthew và Luke
được ghi chép với mục đích chứng minh, rằng về mặt pháp lý, Chúa Giêsu, và
không Solomon, là Con của David và Người thừa kế ngai vàng. Matthew dò lại mối
quan hệ từ Abraham thông qua David (Lưu ý, David vua, câu 6), và chứng minh
rằng Joseph, người chồng của Mari, mà từ nàng Christ được sinh ra, là hậu duệ
của David thông qua ngôi nhà của Solomon. Tin mừng Luca chứng tỏ rằng Mari cũng
là một hậu duệ của David, nhưng không thông qua nhà của Solomon, nhưng thông
qua nhà Na-than, anh trai của Solomon. Dòng Solomon sản xuất Joseph, và dòng
Nathan sản xuất Mary.
Ê-sai đã nói tiên tri rằng Đấng
Messiah đã được sinh ra từ một trinh nữ, (Ê-sai 7:14). Tuy nhiên, là con trai
của một Trinh Nữ, chỉ một mình Ngài có thể không có quyền pháp lý để lên ngôi,
đó là, do đó, cần thiết mà Mẹ Maria được liên kết với một trong những người đã
có một quyền hoàn hảo, không bị thách thức về ngai vàng của David. Như vậy,
Christ vào lúc Ngài giáng sinh, Ngài đã trở thành hậu duệ theo pháp luật và
người thừa kế của David qua Joseph, nhưng chưa bao giờ là con trai của Joseph.
Nếu Ngài là Con của Joseph, theo xác thịt, Ngài không bao giờ có thể là Đấng
Cứu Độ thế giới. Ngược lại, khi Ngài đã là Con của Maria, mà mẹ Ngài không là vợ
hợp pháp của một con trai của David, người Do Thái sẽ bác bỏ việc Ngài tuyên bố
về vương quyền của mình.
Văn kiện của Matthew không gợi ý
rằng Joseph đã sanh Chúa Giêsu, nhưng chỉ tuyên bố rằng ông là chồng của Mary,
mà từ Mari Chúa Giêsu được sinh ra, do đó, đứa trẻ sinh ra cho Maria là người
thừa kế hợp pháp ngai vàng của David. Christ, trong mối quan hệ pháp lý là Con
của Joseph, trong mối quan hệ con người, Con của Maria, trong mối quan hệ thần
thượng, là Con Đức Chúa Trời.
Trong Matthew 1:11, chúng ta được
giới thiệu về Jechonias mà lịch sử cho thấy ông ta đã ở dưới lời nguyền rũa của
Đức Chúa Trời. Không ai trong số con trai của ông bao giờ sở hữu ngai vàng. (Xem
Giê. 22:30;. 36:27-32.). Nếu Chúa Giêsu chỉ đơn thuần là con của Giô sép, Ngài
đã thừa hưởng lời nguyền này. Mặt khác dòng của Nathan không phải là dòng dõi
hoàng tộc. Có một lời nguyền rũa trên dòng dõi thông qua Jechonias, nhưng thiếu
tính hoàng gia trên dòng dõi của Nathan, vì vậy, trong các mục đích của ân
sủng, Maria trở thành vợ hợp pháp của Joseph, và trước khi họ đến với nhau, cô
ấy đang có thai bởi Đức Thánh Linh. Cuối cùng, vì Mari đã kết hôn với người này,
là người đã có quyền hoàn hảo không bị thách thức về ngai vàng của Israel, đứa trẻ
sinh ra cho cô ấy là hậu duệ đúng pháp luật và người thừa kế của David qua Joseph,
nhưng, không bao giờ, không bao giờ là con của Joseph. Hãy nhìn xem, sự khôn
ngoan của Đức Chúa Trời là dường nào !