Đức Jehovah có truyền lịnh Môi-se và các tôi tớ khác của Ngài chép thánh sử tuyển dân: “Hãy chép điều nầy trong sách làm kỷ niệm, và hãy nói cho Giô-suê biết rằng Ta sẽ bôi sạch kỷ niệm…”
(Xuất. 17:14). Do lịnh truyền đó chúng ta đọc thấy có các cuộn sách
như: sách chép các dòng dõi (Sáng. 5:1), sách giao ước (điều răn), Xuất
24:7, sách chiến trận của Đức Jehovah (Dân. 21:14); sách hành trạng của
Sa-lô-môn (1 Vua 11:41); sách sử ký các vua (1 Vua 14:29); sách sự hiện
thấy của Na-hum (Na.1:1)..v..v.. Đó là các nguồn tư liệu hoặc các bộ
phận cấu tạo Kinh thánh Cựu Ước. Các tôi tớ Đức Chúa Trời đã trứ tác các
sách đó do sự hà hơi, cảm thúc và cảm động của Linh Đức Chúa Trời.
Các đầy tớ Chúa cũng nói nhiều về sách do Chúa đang ghi chép trên trời.
Hai bảng đá 10 điều răn là việc Đức Chúa Trời làm ra, chữ cũng là chữ
của Đức Chúa Trời khắc trên bảng. Do ở trên núi lâu ngày để tương giao
với Chúa, Môi-se là người đầu tiên phát hiện về sách của Chúa chép. Ông
ghi, “Vậy, Môi-se trở lên đến Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: Ôi! Dân nầy có
phạm một tội trọng, làm cho mình các thần bằng vàng; nhưng bây giờ xin
Chúa tha tội cho họ! Bằng không, hãy xóa tên tôi khỏi sách Ngài đã chép
đi. Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Kẻ nào phạm tội cùng ta, Ta
sẽ xóa nó khỏi sách Ta”.(Xuất. 32:31-33).
Sách của Chúa để chép về chúng ta là một văn kiện thần thượng, sách ấy
ghi chép mọi lời nói, hành vi, động cơ của thánh đồ sau khi họ tin Chúa.
Tiên tri Ma-la-chi ghi, “Bấy giờ những kẻ kính sợ Đức Giê-hô-va nói
cùng nhau, thì Đức Giê-hô-va để ý mà nghe; và một sách để ghi-nhớ được
chép trước mặt Ngài cho những kẻ kính sợ Đức Giê-hô-va và tưởng đến danh
Ngài”. Với các phương tiện ghi chép bằng máy móc hiện đại của loài
nguời, chúng ta hiểu phần nào sự ghi chép đầy đủ và chính xác của Đức
Chúa Trời đối với tên họ và mọi sự liên hệ chúng ta là dường nào.
Kinh thánh Tân ước nhấn mạnh sự ghi tên họ những người thuộc về Chúa.
Thí dụ, “Dầu vậy, chớ mừng vì các quỉ phục các ngươi, nhưng hãy mừng vì
tên các ngươi đã ghi trên trời.”( Lu-ca 20:20);-- “cũng như Cơ-lê-man và
những bạn đồng công khác của tôi đã được ghi tên vào sách sự sống”
(Phi-líp 4:3); hay “nếu có ai không được ghi vào sách sự sống thì bị
quăng xuống hồ lửa” (Khải-thị 20:15). Đa số Cơ Đốc nhân yên trí vì biết
rằng tên tuổi mình đã được ghi trong sách sự sống của Chiên Con là đủ
rồi. Họ không biết rằng sách ấy cũng ghi chép kỹ lưỡng về hạnh kiểm,
công lao của họ vì Chúa nữa. Tôi thấy các bậc thánh đồ Cựu ước, bậc lão
thành thuộc linh đều lưu ý quyển sách nầy.
Gióp nói: “Ôi! Chớ chi các lời tôi đã biên chép! Ước gì nó được ghi
trong một quyển sách! Chớ gì lấy cây viết bằng sắt và chì, Mà khắc nó
trên đá lưu đến đời đời!” (Gióp 19:23-24). Người thờ lạy Chúa là vua
Đa-vít thưa cùng Chúa rằng, “Chúa đếm các bước đi qua đi lại của tôi:
Xin Chúa để nước mắt tôi trong ve của Chúa, Nước mắt tôi há chẳng được
ghi vào sổ Chúa sao?” (Thi-thiên 56:8). Tiên tri Ê-sai thấy trước rằng
dân sót, 144.000 người Do thái, được cứu thoát khỏi đại nạn đều đã được
ghi tên trước trong sách người sống. (Ê-sai 4;3). Sự ghi chép của Chúa
cảnh giác chúng ta về cuộc sống và phụng sự của mình, cũng như an ủi
chúng ta, vì lắm lúc vì danh Chúa chúng ta bị nói xấu sau lưng, thoá mạ
vào mặt và hãm hại. Tất cả các sự chịu đựng đó Chúa đều ghi chép trước
mặt Ngài. Vì Chúa có nói, “Tội của Giu-đa đã chép bằng bút sắt, bằng dùi
kim cương; đã chạm trên bảng trong lòng chúng nó, và trên sừng những
bàn thờ các ngươi” (Giê-rêmi 17:1). Chúng ta hãy an tâm, nhẫn nại chờ
ngày Chúa sẽ công bố các văn kiện đó để biện minh chúng ta. Chúng ta hãy
yên lòng vì Chúa ghi chép cả đến sinh quán của chúng ta nữa (Thi-thiên
87:6).
Có một thực sự mà theo tôi nghĩ đa số dân Chúa các thời đại phải đối
diện, thế mà hiện nay nhiều anh em tín đồ chễnh mãng không lưu ý. “Vậy,
Môi-se trở lên đến Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: Ôi! Dân nầy có phạm một
tội trọng, làm cho mình các thần bằng vàng; nhưng bây giờ xin Chúa tha
tội cho họ! Bằng không, hãy xóa tên tôi khỏi sách Ngài đã chép đi. Đức
Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Kẻ nào phạm tội cùng ta, ta sẽ xóa nó
khỏi sách Ta” (Xuất-hành 32:31-33). Chúa nói người nào trong dân Ngài mà
phạm tội với Ngài, Ngài sẽ xoá tên họ khỏi sách của Ngài. Còn trong
Thi-thiên 69: 28, Đa-vít cầu xin Đức Chúa Trời xoá tên tín đồ bắt bớ dân
của Chúa khỏi sách của Ngài, “Nguyện chúng nó bị xóa khỏi sách sự sống,
Không được ghi chung với người công bình”. Điều đó sẽ thi hành vào đầu
vương quốc thiên hi niên. Chúa Jêsus phán, “Kẻ đắc thắng sẽ được mặc áo
trắng như vậy, ta hẳn chẳng xoá tên người khỏi sách sự sống, nhưng ta sẽ
thừa nhận tên người trước mặt Cha ta, cùng trước mặt các thiên sứ Ngài”
(Khải-thị 3:5).
Dù mọi Cơ Đốc nhân chân chính đều được cứu đời đời, nhưng đa số Cơ Đốc
nhân Tân ước và thánh đồ Cựu ước xác thịt, bất pháp, bất nghĩa, bất nhân
đều bị Chúa phủ nhận công tác và hạnh kiểm cách công khai, có nghĩa
Chúa tạm xoá tên tuổi của họ 1000 năm. Họ không nằm trong danh sách công
dân vương quốc Đấng Christ, cũng như không dự phần vương quốc trên trời
của Đức Chúa Trời Cha. Tại sao? Vì họ đã hãm hại thánh đồ, nói xấu các
tôi tớ Chúa, hoặc phụng sự Chúa bằng bản ngã, xác thịt. Số người bị xoá
tên chiếm đa số hơn người đắc thắng.
Khi suy gẫm về sách sự sống theo sự đánh giá của các đầy tớ trung tín
của Chúa trong Cựu và Tân ước, lòng tôi được cảnh giác và an ủi rất
nhiều trên linh trình. Bước đường nầy không thể không gặp thiên dân ghen
ghét hãm hại. Đa-vít thưa cùng Chúa, “Những kẻ ghen ghét tôi vô cớ,
Nhiều hơn số tóc đầu tôi; Những kẻ làm thù nghịch tôi vô cớ và muốn hại
tôi thật mạnh; Tôi phải bồi thường điều tôi không cướp giựt.…Ấy vì Chúa
mà tôi đã mang sự nhuốc nhơ, Và bị sự hổ thẹn bao phủ mặt tôi…Những kẻ
ngồi nơi cửa thành trò chuyện về tôi; Tôi là đề câu hát của những người
uống rượu” (Thi-thiên 69:4,7,12). Chúa đã nghe, thấy và ghi chép tất cả.