Linh là gì? 1 Tê sa lô ni ca 5:23 và Hê-bơ-rơ 4:12 chép, “nguyện tâm linh,
tâm hồn, và thân thể của anh em đều được giữ vẹn -Vì lời Đức Chúa Trời là lời
sống, linh động, sắc hơn mọi gươm hai lưỡi, đâm thấu đến đỗi chia hồn, linh,
khớp, tuỷ”. Hai câu Kinh thánh nầy khải thị con người có ba phần: linh, hồn và
thân thể. Nhưng nhà thần học Thomas Aquinas, thời Trung cổ đã dạy rằng linh là
tinh thần. Do ảnh hưởng đó, phần lớn con dân Chúa đến hôm nay vẫn còn tin rằng
con người chỉ có hai phần là: linh hồn và thân thể.
Có thể cũng do lời dạy dỗ của Thomas
Aquinas mà đã có một thời các nhà thần học tin rằng Đức Thánh Linh chỉ là một
ảnh hưởng, một quyền năng của Đức Chúa Trời, chớ không phải là một Thân vị đồng
đẳng trong Tam Vị Nhất Thể thần thượng.
Trong Đức Chúa Trời tam nhất (The triune
God—mà tín đồ Việt Nam thường gọi cách sai lầm là Đức Chúa Trời ba ngôi), Đức
Chúa Trời Cha là nguồn gốc, là bản thể, Đức Chúa Trời Con, Đấng Christ, là hình
ảnh, nguyên tố, thành phần cấu tạo và Đức Chúa Trời Linh là thể yếu, là thực
tại.
Thể yếu của một sự vật là chất chiết xuất,
là nước vắt của sự vật đó. Thí dụ, thể yếu của trái cam là nước vắt, là chất
chiết xuất của trái cam. Tôi tạm nói thể yếu của Tam Vị Nhất thể thần thượng là
Linh—Ngài là thể yếu, là chất chiết xuất, là thực tại của Đức Chúa Trời tam
nhất.
- Linh Của Đức Chúa Trời.
Sáng thế ký
1:3, “Linh Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước”. Trong bản chất, Đức Chúa Trời
là Linh vì Giăng 4:24 chép, “Đức Chúa Trời là Linh”. Trong Tam Vị Nhất Thể, Đấng
cuối cùng là Đức Linh, vì Ma-thi-ơ 28:19 chép, “làm phép báp têm cho họ vào
trong danh Cha, Con, và Thánh Linh”.
Linh Đức Chúa
Trời là chính Đức Chúa Trời cho chúng ta kinh nghiệm. Đức Chúa Trời Cha là
nguồn, Đức Chúa Trời Con là dòng chảy, sự biểu hiện, và Đức Chúa Trời Linh là sự vươn tới chúng ta, để trở thành
phần hưởng của chúng ta.
- Linh Của Đức Giê-hô-va
Các quan xét
3:10, 1 Sa-mu-ên 10: 6, chép, “Linh của Đức Giê-hô-va cảm động người-Linh của
Đức Giê-hô-va sẽ cảm động ngươi nói tiên tri cùng chúng”. Linh của Đức Giê-hô-va
liên quan đến con nguời, nhưng Ngài còn ở trên và ở bên ngoài con người.
- Đức Thánh Linh
Trong Cựu-ước
không có chép danh “Đức Thánh Linh”. Theo bản Kinh thánh ASV danh “Đức Linh của
sự thánh khiết” (The Spirit of the holiness) chép hai lần. Thi thiên 51:11, và
Ê-sai 63:11“Cũng đừng cất khỏi tôi Thánh Linh Chúa--Nào Đấng đã đặt Linh của sự
thánh khiết mình giữa dân chúng ở đâu?”
- Linh Của Cha
Ma-thi-ơ
10:20 chép, “Linh của Cha các ngươi ở trong các ngươi mà nói ra vậy”. Linh của
Cha là sự tuôn đổ của Cha vào các con cái của Ngài. Linh của Cha đối phó với sự
bắt bớ của những kẻ chống đối. Chúng ta nên học tập đối diện sự bắt bớ, không
tự mình, nhưng hướng về Chúa, tin rằng Linh của Cha sẽ ở với chúng ta, và Ngài
sẽ đối phó với các kẻ chống đối và bách hại. Ta nên tin cậy Ngài, hãy để Ngài
dẫn dắt và nói năng thay cho chúng ta và qua chúng ta. Ngài ngự trên con dân
Ngài.
- Linh Của Chúa
Lu ca 4:18, “Linh
của Chúa ngự trên Ta”. Câu nầy trích dẫn từ Ê-sai 61: 1-2, “Linh của Chúa
Giê-hô-va ngự trên Ta; vì Đức Giê-hô-va đã xức dầu cho Ta, đặng giảng tin lành
cho kẻ khiêm nhường”. Linh của Chúa đây là Linh Đức Giê-hô-va., cũng ngự trên
Chúa Jesus.
- Linh Của Con Đức Chúa Trời
Ga-la-ti 4:6,
“Đức Chúa Trời đã sai Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta”. Con Đức Chúa Trời
là hiện thân của sự sống thần thượng, vì Giăng 5:12 chép, “Ai có Con thì có sự
sống; ai không có Con Đức Chúa Trời thì chẳng có sự sống đâu”. Do đó, Linh của
Con Đức Chúa Trời là Linh của sự sống,
như Rô-ma 8:2 chép, “Vì luật của Linh của sự sống trong Christ Jêsus”. Đức Chúa
Trời đã ban Linh của sự sống Ngài cho chúng ta vì cớ chúng ta là các con của
Ngài. Là các con của Đức Chúa Trời, chúng ta có địa vị chung với quyền đầy đủ
để dự phần trong Linh của Con Đức Chúa Trời. Ga-la-ti 4: 4-6 chép, “Đức Chúa
Trời bèn sai Con Ngài đến--Đức Chúa Trời đã sai Linh của Con Ngài vào lòng
chúng ta…”. Đức Chúa Trời Cha sai Đức
Chúa Trời Con cứu chuộc chúng ta khỏi kinh luật hầu chúng ta tiếp nhận quyền
làm con. Rồi Ngài cũng sai Đức Chúa Trời Linh chuyển giao sự sống vào chúng ta
hầu chúng ta trở thành các con của Ngài cách thiết thực. Linh đó là Linh cỉa
Con Đức Chúa Trời.
- Đấng Yên Ủi
Giăng 14:16,
“Ta sẽ xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi Đấng Yên ủi khác, để ở lại với các
ngươi đời đời”. Theo tiếng Hi lạp, chữ “khác- allos” ở đây là khác hình dạng,
nhưng đồng loại, đồng bản chất. Đức Thánh Linh chính là Chúa Jesus sống lại và
vinh hóa. Cả hai Đấng đều có danh hiệu là Đấng Yên Ủi.
- Linh Của Christ
Rô-ma 8:9
chép, “Nhưng nếu quả Linh của Đức Chúa Trời ở trong anh em, thì anh em không
thuộc xác thịt, bèn là thuộc Linh”.
Linh của Đấng
Christ có liên quan sự chết và phục sinh của Chúa. Linh của Đấng Christ là Linh
của Đấng đã trải qua sự chết và bước vào sự phục sinh.. 1 Phi-e-rơ 1:11 nói
Linh của Đấng Christ trong Cựu ước. Còn trong kinh Tân ước, Linh của Đấng Christ
chỉ tỏ Linh sau khi Đấng Christ phục sinh, Linh nầy không chỉ là Linh của Đức
Chúa Trời, nhưng cũng là Linh của Đấng Christ mà trước đó “chưa có” theo Giăng
7:39. Linh của Đấng Christ là Linh của
Đức Chúa Trời mà đã được cấu tạo bằng sự chết và phục sinh của Đấng Christ, để
chuyển giao, áp dụng sự chết và phục sinh của Đấng Christ cho các tín đồ. Biến cố sự chết của Đấng
Christ chỉ có tính thời gian, nhưng qua Linh của Đấng Christ, giá trị và chức
năng của nó có tính đời đời bất diệt. Linh nầy lưu xuất từ Đấng Christ phục
sinh.
- Linh Của Jêsus
Công-vụ 16: 6,
7, “Thánh Linh cấm giảng đạo tại A-si. Tới ngang My-si rồi, họ thử vào
Bi-thi-ni, nhưng Linh của Jêsus không cho”. Theo nguyên văn Hi-lạp, danh Linh
của Jêsus ở đây là “The Spirit of Jesus”, không có mạo từ trước chữ “Jesus”.
Nhiều dịch giả Kinh thánh cho rằng dùng chữ “Jesus” trơ trọi là bất kính, nên bản
truyền thống hiệu đính dịch cách sai lầm danh hiệu nầy là “Thánh Linh của Đức
Chúa Jesus”. Sự sử dụng hoán đổi của danh hiệu “Linh Jesus” và “Đức Thánh Linh”
trong hai câu kinh thánh trên đây khải thị rằng Linh của Jesus là Đức Thánh
Linh. “Jesus” trơ trọi nói lên nhân tính khiêm ti của Chúa.
Đức Thánh
Linh là danh hiệu tổng quát của Linh Đức Chúa Trời trong Kinh Tân ước. Linh
Jesus là biểu hiện đặc biệt về Linh Đức Chúa Trời và ám chỉ Cứu Chúa nhục hoá,
là Jesus trong nhân tính, đã trải qua nếp sống làm người và chết trên thập giá.
Điều nầy chỉ tỏ rằng trong Linh của Jêsus không chỉ có nguyên tố thần thượng
của Đức Chúa Trời, nhưng cũng có nguyện
tố phàm nhân, vô tội và các yếu tố của nếp sống làm người, cũng như sự đau khổ
đến chết của Ngài. Phao-lô cần một Linh như vậy trong chức vụ rao giảng của
ông, một chức vụ chịu đựng đau khổ giữa loài người, hầu việc loài người bằng sự
sống phàm nhân của mình. Linh của Christ là thực tại của Christ, nên Linh của
Jêsus là thực tại của Jêsus. Nếu chúng ta không có Linh của Jêsus, Jêsus không
thiết thực đối với chúng ta. Nhưng ngày nay Jêsus thiết thực đối với chúng ta,
vì cớ chúng ta có Linh của Jêsus như là thực tại, sự thực tại hoá của Jêsus.
- Linh Của Jesus Christ
Trong kinh
tân ước có chép hai danh hiệu “Jesus Christ” và “Christ Jesus”. Ngài là con
người Jesus phục sinh trở thành Chúa và Christ (Công 2:36). 1 Timothe 1:15 nói
Ngài vốn là Đấng Christ, hiện thân Đức Chúa Trời, xuống thế giới, làm con người
Jesus. Do đó danh hiệu Linh của Jesus Christ nói lên Linh của con người Jesus
chết, sống lại, vinh hóa làm Đấng Christ. Trong Linh Jesus Christ có chứa đựng
mọi nhân tố của nhân tánh và thần tánh của Ngài. Philip 1:19 chép, “nhờ sự ban
trợ Linh của Jêsus Christ”.
- Chúa Linh
2 Cô-rinh-tô
3:18, “đều biến đổi nên cũng một hình ảnh của Ngài, từ vinh quang đến vinh
quang, như bởi Chúa là Linh vậy”. Danh hiệu Chúa Linh có thể được coi là danh
hiệu tổng hợp, danh hiệu kép, giống như Đức Chúa Trời Cha và Chúa Christ. Lời
diễn tả nầy minh chứng cách mạnh mẽ rằng Chúa Christ là Đức Linh và Đức Linh là
Chúa Linh. Trong sự phục sinh của Ngài, Chúa đã trở thành Đấng Christ thể Linh,
Đấng Christ thể Linh đồng nhất với Đức Linh. Đây là lý do mà 2 Cô-rinh-tô 3:17
nói Chúa là Linh. Ngày nay trong sự phục sinh, chính Đấng Christ, Chúa chúng
ta, được đồng nhất với Linh ban cho sự sống. Không có cách nào phân rẽ Chúa
khỏi Đức Linh, vì Chúa và Đức Linh là một. Vậy Chúa được gọi là Chúa Linh.
- Linh Đức Chúa Trời hằng sống
2 Cô-rinh-tô
3:3 chép, “Linh của Đức Chúa Trời hằng sống”. Linh của Đức Chúa Trời hằng sống
là thực tại của Đức Chúa Trời hằng sống. Làm sao chúng ta biết Đức Chúa Trời
hằng sống? Chúng ta biết Đức Chúa Trời là hằng sống vì cớ chúng ta có Đức Linh
như thực tại Đức Chúa Trời hằng sống. Khi Phao-lô nói ông viết một bức thơ bằng
mực là Linh của Đức Chúa Trời hằng sống, điều nầy không có nghĩa mực đó chỉ là
Đức Linh mà không phải là Đức Chúa Trời hằng sống. Linh của Đức Chúa Trời hằng
sống là chính Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã trải qua tiến trình chết, sống
lại, trở thành Linh ban sự sống. Phao-lô đã viết bức thơ của Đấng Christ trên
các thánh đồ bằng Đức Linh nầy.
- Linh ban Sự Sống
Trong kinh
Tân ước, Đức linh cũng được gọi là Linh ban sự sống (The life-giving- Spirit).
1 Cô 15:45 chép, “A-đam sau hết lại nên Linh ban sự sống”. Linh của Đức Chúa
Trời đã trải qua tiến trình, qua sự chết và phục sinh của Đấng Christ, tổng kết
trong Linh ban sự sống. Ngoài tiến trình như vậy, không có cách nào cho Linh
Đức Chúa Trời trở thành Linh ban sự sống. Ngày nay, Đức Linh, là thực tại của
Đức Chúa Trời, Đức Cha, Chúa, Con Đức Chúa Trời, Christ và Jêsus, là Linh ban
sự sống chuyển giao sự sống vào các tín đồ. Khi chúng ta tin Đấng Christ, Ngài
vào chúng ta như Linh ban sự sống và chúng ta trở thành một linh với Ngài (1 Co
6: 17). Danh hiệu “Linh ban sự sống” chỉ dẫn rằng Đức Linh đang chuyển động, và
sống trong chúng ta để chuyển giao sự sống Ngài vào chúng ta.
- Linh của Sự Sống
Danh hiệu “Linh của sự sống” chỉ được dùng một lần trong
Kinh Tân ước, là Rô-ma 8: 2, “Vì luật của Linh của sự sống trong Christ Jêsus”.
Đức Linh
không chỉ là Linh ban sự sống mà cũng là Linh của sự sống. Linh của sự sống là
thực tại của sự sống, vì Đức Linh nầy chứa đựng nguyên tố của sự sống thần
thượng. Thực vậy, chính Đức Linh là sự sống. Với Linh của sự sống, chúng ta có
các sự phong phú của sự sống thần thượng. Đường lối để có sự sống là Đức Linh.
Sự sống thuộc về Đức Linh. Hai điều nầy là một. Chúa nói, “những lời ta phán
cùng các ngươi đều là linh và sự sống” (Giăng 6:63). Chúa liên kết Đức Linh và
sự sống làm một. Khi chúng ta có Đức Linh, chúng ta có sự sống; không có Đức
Linh chúng ta có sự sống. Kinh thánh khải thị Đấng Christ là sự sống và là sự
sống của chúng ta trong Giăng 11:25; Cô-lô-se 3:4. Nhưng Đấng Christ chỉ có thể
là sự sống của chúng ta trong thực tại của Đức Linh.
- Linh Của ân điển
Hê-bơ-rơ
10:29, “kẻ giày đạp Con Đức Chúa Trời, coi huyết của giao ước đã khiến cho mình
được thánh hóa là phàm tục, lại khinh miệt Linh của ân điển”. Ân điển là Đức
Chúa Trời làm thay thế mọi sự cho con người. Thơ Hê-bơ-rơ bày tỏ Đức Chúa Trời
đã phế thải giao ước cũ, cả hệ thống nghi lễ, luật pháp, và Linh của ân điển thay
thế mọi sự cho chúng ta. Người nào trở lại cựu ước là khinh miệt Linh của ân
điển.
- Linh Của Lẽ Thật
Các tác phẩm
của sứ đồ Giăng khải thị rằng Đức Linh là Linh của lẽ thật. Giăng 14:17; 15:26;
16: 13, chép “Linh của lẽ thật”. Lẽ thật là chân lý, và theo nguyên văn Hi-lạp,
từ ngữ aletheia chỉ có nghĩa là “chân”, chớ không có “lý”. Aletheia là reality,
thực tại. Mọi danh từ “lẽ thật” trong tân ước nên được hiểu là “thực tại”. Chúa
là Linh của thực tại. Bất cứ Đức Chúa Trời Cha là gì đều ở trong Đức Chúa Trời
Con, bất luận những gì Con là đều được thực tại hoá trong Đức Linh. Nếu chúng
ta không có Đức Linh, chúng ta không thể có Đức Chúa Trời Con là sự sống. Thực
tại của mọi thuộc tính thần thượng, của cả Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời
Con đều ở trong Đức Linh. Danh hiệu của Ngài là Linh của lẽ thật, Linh của thực
tại. Hơn nữa 1 Giăng 5: 6 nói, “vì Linh là lẽ thật”. Đức Linh là thực tại, là
lẽ thật. Đức Linh là thực tại của mọi điều thần thượng. Không có Ngài, mọi điều
thần thượng là trống rỗng, không thiết thực, không thực hữu đối với chúng ta.
- Linh của Vinh Quang
1 Phi-e-rơ
4:14 chép, “Linh vinh hiển của Đức Chúa Trời hằng ngự trên anh em”. Linh của
vinh quang là Đấng mà nhờ Ngài Đấng Christ được vinh hoá trong sự phục sinh.
Rô-ma 1: 4 nói, “còn theo Linh của sự thánh-khiết”. Chính Đức Linh nầy ngự trên
các tín đồ đang chịu bắt bớ vì Chúa. Chắc chắn Linh của vinh quang nầy đã ngự
trên Ê-tiên khi ông chịu tuận đạo- Công vụ 7:55, “người được đầy dẫy Thánh Linh
ngó chăm lên trời, thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, và Jêsus đứng bên hữu
Đức Chúa Trời”.
Theo sách 1
Phi-e-rơ, Linh nầy của Đấng Christ ở trong chúng ta (1:11), khải thị mọi sự
Đấng Christ là gì cho chúng ta vui hưởng. Thơ 1 Phi-e-rơ cũng bày tỏ Linh của
vinh quang ở trên chúng ta, để chúng ta tôn vinh Đức Chúa Trời. Một mặt, Đức
Linh khải thị Đấng Christ ở bên trong chúng ta, mặt khác Đức Linh vinh quang
nầy ở trên chúng ta để biểu hiện Đức Chúa Trời. Chúng ta càng chịu đau khổ và
bắt bớ vì cớ Chúa, vinh quang Đức Chúa Trời sẽ càng rạng rỡ trên chúng ta, như
vẻ mặt sáng ngời của Ê-tiên trước khi tuận đạo.
- Linh Đời Đời
Hê-bơ-rơ 9:14
nói rằng, “Đấng Christ, là Đấng nhờ Thánh Linh đời đời dâng chính mình không tì
vít cho Đức Chúa Trời”. Trên thập tự giá Đấng Christ đã dâng chính mình Ngài
lên cho Đức Chúa Trời trong thân thể phàm nhân, là tế lễ độc nhất, một lần đủ
cả và có tính cách thời gian. Ngài đã làm việc nầy qua Linh đời đời, là Đấng
thuộc về cõi đời đời, không có sự hạn chế của thời gian. Linh đời đời vượt quá
không gian và thời gian. Bất luận Ngài là gì thì đều vô giới hạn và đời đời.
Cho nên Linh đời đời làm cho sự chết của Đấng Christ có kiến hiệu đời đời. Việc
hoàn thành sự chết của Ngài bao trùm tất cả các thánh đồ Cựu ước và mọi tín đồ
Tân ước. Dù Đấng Christ đã chết trên đồi Gô-gô-tha gần hai ngàn năm trước và
cách xa chúng ta hàng ngàn dặm, giá trị và hiệu lực sự chết đó vẫn có thể được
áp dụng và sẵn dành cho chúng ta ở đây và ngày hôm nay, vì cớ sự chết ấy đã
được hoàn thành qua Linh đời đời. Ngợi khen Chúa.
- Bảy Linh
Khải thị 1: 4
chép, “cùng từ nơi bảy Linh ở trước ngai Ngài”. Câu Kinh thánh nầy bày tỏ Đức
Linh được gọi là Bảy Linh, là Linh tăng cường gấp bảy lần vì sự suy đồi của Hội
Thánh. Chắc chắn, theo Khải thị 1: 4, bảy Linh là Linh của Đức Chúa Trời, vì bảy
Linh đồng đẳng với Tam Vị Nhất thể thần thượng. Con số 7 nói lên sự hoàn bị
trong chuyển động của Đức Chúa Trời, nên bảy Linh phải vì sự chuyển động của
Đức Chúa Trời trên trái đất. Trong thực thể và sự hiện hữu, Linh của Đức Chúa
Trời là một, nhưng trong chức năng và công tác tăng cường của Đức Chúa Trời,
Linh Ngài tăng gấp bảy lần. Vào thời sách Khải-thị được viết ra, Hội Thánh đã
suy đồi, một thời đại tối tăm. Vì vậy, Linh tăng cường gấp bảy lần của Đức Chúa
Trời là có cần cho chuyển động của Ngài trên trái đất. Khải-thi 4: 5, “cũng có
bảy ngọn đèn bằng lửa cháy trước ngai, tức là bảy Linh của Đức Chúa Trời ”. Bảy
ngọn đèn lửa trước ngai Đức Chúa Trời tương trưng Bảy Linh, đang dò xét, soi
sáng và đốt nung các Hội Thánh. Khải-thị 5: 6, “có một Chiên Con đứng, hình như
đã bị giết, có bảy sừng và bảy mắt, là bảy Linh của Đức Chúa Trời sai xuống
khắp đất ”. Bảy mắt của Chiên Con cũng tượng trưng bảy Linh. Bảy mắt Chúa đang
quan sát, dò xét và truyền dẫn chính Ngài vào các Hội Thánh.
- Đức Linh (The Spirit)
Cuối cùng,
Linh của Đức Chúa Trời là Đức Linh. Đức Linh là tổng kết mọi nguyên tố của các danh hiệu của Linh Đức Chúa Trời. Sau khi
Chúa phục sinh, Kinh Tân ước thuờng gọi Đức Thánh Linh là Đức Linh, như các
câu: “Nếu chúng ta nhờ Đức Linh mà sống, thì cũng hãy nhờ Thánh Linh mà bước
đi” (Gal. 5:25), Rô 8:16…. Nhiều người không thích dịch chữ “the” đi trước chữ
“Spirit”, họ dịch cách bất kỉnh là “Linh” thay gì là Đức Linh. Câu cuối cùng
của Kinh thánh chép về Linh của Đức Chúa Trời là Khải-thị 22:17, “Đức Linh và
tân phụ cùng nói: “Hãy đến!”. Dĩ nhiên, Đức Linh nầy là Linh Đức Chúa Trời, Linh
của Chúa, Linh ban sự sống, Linh ân điển, Linh của Jêsus..v.v..Tất cả các danh
hiệu của Linh Đức Chúa Trời được gồm tóm lại trong danh hiệu cuối cùng nầy:
“Đức Linh”.
Trong sách
Khải-thị, có hai danh hiệu của Linh Đức Chúa Trời được dùng là bảy Linh và Đức
Linh. Danh hiệu “bảy Linh” xuất hiện ở 1:4; 3:1; 4: 5; 5: 6. Trong chương 2 và
3 của sách Khải-thị, danh hiệu “Đức Linh” xuất hiện liên tục. Hai câu cuối cùng
về Đức Linh là Khải-thị 14:13 và 22:17.
Đúc Kết Về
Đức Linh:
- Linh Đức Chúa Trời trong Cựu ước
Linh Đức Chúa
Trời hay Linh Đức Giê-hô-va trong cựu ước là Đấng ngự trên một thiểu số người trong
Cựu ước như vua, tiên tri thầy tế lễ…Người tạm gọi là người cựu ước cuối cùng
là Si-mê-ôn chỉ được Linh nầy ngự ở trên, “Si-mê-ôn, vốn công nghĩa và kỉnh
kiền—và Linh ở trên ông” (bản King James- Lu ca 2:25). Trong thời cựu ước, Linh
của Chúa chưa ngự vào trong lòng người tín đồ.
- Linh Của Chúa Phục Sinh
Sau khi Chúa Jesus sống lại, Ngài hà hơi trên
các môn đồ và bảo họ “hãy tiếp nhận Hơi thở thánh” (Giăng 20:22). Chữ “hơi thở”
là pneuma, nghĩa đen là hơi thở, Linh và gió. Như vậy Chúa hà Linh phục sinh
của Ngài vào môn đồ. Khi Ngài còn sống trong xác thịt, các môn đồ không thể
tiếp nhận Ngài vào lòng họ. Nhiều người tưởng lầm rằng các môn đồ chỉ tiếp nhận
Đức Thánh Linh vào ngày Ngũ tuần. Thực ra vào ngày Ngũ tuần, họ được báp têm
trong Thánh Linh, là Đức Linh đầy dẫy họ ở bên ngoài, còn vào buổi tối phục
sinh, 40 ngày trước đó, Linh của Chúa
Jesus đã vào trong họ rồi.
- Nhiều Danh Hiệu Của Linh trong Tân Ước
Kinh Tân ước
chép rất nhiều danh hiệu của Linh Chúa phục sinh như: Linh ân điển, Linh lẽ
thật, Linh sự sống, Linh của Jesus, Linh của quyền làm con….Đó là các khía cạnh
khác nhau của Linh Chúa Jesus phục sinh.
- Danh Tổng Kết Của Linh
Kinh thánh
chép chừng 20 danh hiệu khác nhau của Đức Thánh Linh. Danh đầu tiên là Linh Đức
Chúa Trời trong Sáng thế ký 1:3 và danh
cuối cùng là Đức Linh trong Khải thị 22:17. Hàng thêm hàng, một chút chỗ nầy,
một chút chỗ kia, các sự khải thị về danh hiệu của Đức Thánh Linh, càng lúc
càng được ban cho thêm lên, và sự đúc kết, sự thu hoạch là Khải thị 22:17—là danh
hiệu “Đức Linh” (The Spirit).
- Linh Ở Trên Và Linh Ở Trong Tín Đồ:
Công vụ 2:2,
4 chép, “Thình lình có tiếng từ trời đến như gió lốc thổi ào ào, đầy cả nhà họ
ngồi-- Hết thảy đều được đầy dẫy Thánh Linh”. Có hai động từ Hi lạp được dùng ở
đây: pleroo (đầy dẫy bên trong)—gió đầy bên trong ngôi nhà, và pletho (đầy dẫy
bên ngoài)- Những người ngồi trong nhà được đầy dẫy Thánh linh ở bên ngoài con
người họ.
Chúng ta phải
phân biệt Đức Linh ở bên trong tín đồ trong các câu: Công vụ 6: 5, 13: 52;
Giăng 14:17; Rô 8:11… với Đức Linh ở trên, ở bên ngoài tín đồ, như các câu:
Công vụ 1: 8; 2:17; 4:8…. Nếu không phân biệt được hai loại đầy dẫy đó, nhiều
người sẽ còn lẫn lộn công tác bên trong và bên ngoài của Đức Linh đối với người
tín đồ.
Tôi tạm đưa
ra một định nghĩa để tóm tắt về các danh hiệu của Đức Linh như sau: Đức Linh là
Linh Đức chúa Trời, là Linh ban sự sống, nội trú, tổng kết của Đức Chúa Trời
tam nhất mà đã trải qua tiến trình chết, sống lại, để làm phần hưởng đời đời
của tuyển dân được chuộc của Ngài, là sự sống, là sự cung cấp sự sống và mọi sự
cho họ đến đời đời.
Minh Khải- 20-10-2014