Hê-bơ-rơ 12:1-“Cho nên, vì chúng ta được nhiều
người chứng kiến vây quanh như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên vứt bỏ mọi
gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương mà kiên trì theo đuổi cuộc đua đã bày ra cho
chúng ta”-
Công vụ 5:15, “đến nỗi người ta phải đem những
người bệnh để ngoài đường phố, đặt nằm trên giường và chõng để khi Phi-e-rơ đi
ngang qua, bóng của ông ít ra cũng ngả trên một vài bệnh nhân”.
Phao-lô
nói với chúng ta rằng cuộc đua được thiết lập trước mắt chúng ta. Đó là một tiến
trình theo quy định được Lời của Đức Chúa Trời bày tỏ rõ ràng. Khi những người
trẻ tuổi không đọc Lời Đức Chúa Trời cho chính mình và không nhìn vào Đức Chúa
Trời để nghe Ngài nói với họ từ Lời của Ngài thì luôn luôn có những vấn đề
trong cuộc sống không thể được giải quyết. Người tin Chúa trẻ thắc mắc “Tại sao
tôi không thể làm điều này?”. Hay “có gì sai trái với điều kia?” Luôn luôn đó
là người không đọc Lời Chúa cho chính mình và cho phép Lời Kinh thánh nói với tấm
lòng của chính mình.
Nếu bạn
định chạy cuộc đua này, bạn không có lựa chọn nào cho tiến trình. Tiến trình đã
được đặt ra cho chúng ta trong Lời Đức Chúa Trời, và bạn chạy trên đường hẻm hoặc
bạn ra khỏi cuộc đua. Tôi cũng biết có những khó khăn trong tiến trình của bạn?
Bạn đã
bao giờ nhìn thấy rõ các trở ngại của tiến trình cho học viên thực tập chạy đưa
chưa? Nó được tạo thành bởi hàng rào, dây thép gai, mương, bùn và một con sông
để băng qua. Những người đàn ông có thể chạy qua tất cả những gì được coi là đủ
mạnh và đủ tư cách vào quân đội.
Đức
Chúa Trời xếp đặt một tiến trình chướng ngại vật. Vấn đề với một số người mềm yếu
là thay vì chịu đựng như những người lính giỏi của Chúa Giêsu Christ, họ đến với
chướng ngại vật đầu tiên, và đã ngồi xuống bên cạnh nó và cầu nguyện về nó;
nhìn qua nó; đã nói chuyện với người khác về nó; nhưng chướng ngại vẫn còn đó
và người tin cũng ngồi ở đó luôn.
Cách để
vượt qua một chướng ngại vật là khi bắt đầu chạy không cho phép bạn dừng lại.
John Bunyan có một nhân vật trong tác phẩm Thiên Lộ Lịch Trình của ông, đang
trên đường đến Thiên thành. Người bạn đáng chú ý này được đặt tên là Ông Sẵn -Sàng
Dừng- Lại và ông đã có một cuộc trò chuyện với ông Đại Tâm, người đã hỏi ông ta
về cách ông tiến về phía Thiên thành. Câu trả lời của ông Sẵn- Sàng Dừng- Lại cho
thấy chiều sâu sự hiểu biết của ông Bunyan về cuộc hành trình: ông Sẵn -Sàng Dừng-
Lại trả lời: “Khi tôi có thể, tôi bước đi; khi tôi không thể đi, tôi bò; nhưng
tôi không hề ngừng bước đi hay bò về phía Thiên thành”.
Đúng
như vậy!. Ông ấy đang ở trong cuộc đua và chắc chắn đó là loại người luôn chiến
thắng. Đó là sự quyết tâm cho thấy rằng Đấng Christ có ý nghĩa gì đó cho người
tin Chúa. Khi anh ta không thể bước đi, anh ta bò. Anh ta không dừng lại trong
tuyệt vọng ở những chướng ngại vật. Người đó không xem xét bước đi khập khiễng của
chính mình; anh ấy tiếp tục. Có một Cơ Đốc nhân Châu Phi đã viết một bài thơ về
đời sống Cơ đốc và khổ thơ đầu tiên của bài thơ mười hai khổ là:
Tiến lên, đừng nản, vững vàng tiến tới,
Tiếp tục, tiến tới, lòng phơi phới,,
Tiếp tục, tiến lên vững vàng,
Tiếp tục tiến tới vinh quang.
Mười một khổ thơ khác cũng giống như khổ đầu
tiên! Người đó có thể không phải là nhà thơ nhưng anh ta đã nắm được một trong
những nguyên tắc cơ bản của cuộc chạy đua thuộc linh. Đi tiếp! Hãy tiếp tục tiến
lên cho Đức Chúa Trời.
--Kiên Nhẫn Chạy Đua
Điều
thứ hai chúng ta học về cuộc đua này là cách chạy. Phải chạy với sự kiên nhẫn.
Tất cả chúng ta đều cần ân điển của sự kiên nhẫn. Bạn không thể chạy cuộc đua
này theo cách nào khác. Nếu cuộc đua không chạy với sự kiên nhẫn, thì sẽ bỏ cuộc.
Khi chúng ta không hài lòng với Đức Chúa Trời hay dân của Ngài, chúng ta không còn
chạy cuộc đua trước mặt chúng ta. Khi mọi người cố gắng ngăn cản bạn, hay khi họ
kích động hoặc làm tổn thương bạn, một cơ hội tốt để bạn ban phước cho họ.
Khi
Phi-e-rơ bước đi, cái bóng của ông ngã xuống trên một số người và họ được ban
phước và giúp đỡ. Phi-e-rơ ngã bóng mình cho thấy ông đang bước đi trong ánh
sáng. Không ai ngã bóng mình được trừ khi bước đi nơi ánh sáng chiếu sáng. Tôi
cho rằng điều mà chúng ta ít quan tâm nhất chính là cái bóng mà chúng ta cho
ngã xuống. Một người chạy đua sẽ không bị cái bóng của mình che khuất. Chúng ta
có thể là một phước lành ngay cả trong những điều không quan trọng nếu chúng ta
đang bước đi theo ánh sáng lời kinh thánh của Đức Chúa Trời.
--Nhìn Chúa Mà Chạy-
Cách duy nhất để chạy với sự kiên nhẫn được tìm
thấy trong câu tiếp theo: “Nhìn xem Chúa Giêsu” (Hê 12:2). Không có cách nào
khác để chạy đua. Hãy xem xét tiến trình trở ngại của Chúa Jesus. Ngài có quay
sang con đường dễ dàng hơn không? Không, Ngài tiếp tục làm theo ý muốn của Đức
Chúa Cha. Ngài nói “ngoài Ta các con không làm gì được”. Có Ngài liên tục hướng
dẫn và hỗ trợ, cuộc đua này có thể thắng. Đừng nhìn vào khán giả. Đừng nhìn vào
những người khác đang chạy. Hãy nhìn Chúa Giê-su.