Con không xin
những lời hùng biện,
Gây ấn tượng
trên cả đám đông,
Ban con lời
sự sống chân thật,
Nuôi dưỡng kẻ
lân cận thỏa lòng.
Con không muốn
có được ảnh hưởng,
Thu hút quần
chúng chạy theo mình,
Ban con lời
đúng giờ, đúng lúc,
Cung cấp hồn
đói khát điêu linh.
Không xin
quyền thống trị dân thánh,
Chỉ Chúa có
thẩm quyền mà thôi,
Cho con một
tội nhân tan vỡ,
Mà sa-tan cầm
tù lâu rồi.
Con không
mong được viết tiểu sử,
Lời thêu dệt,
tâng bốc của người,
Con tin thiên
thần trên cao chép,
Cả lối đi, lời
nói rạch ròi.
Con không
ham tượng đài kỉ niệm,
Dân ái mộ
tôn tặng hôm nay,
Con mong
nghe tiếng Ngài tỏ rõ,
“Được lắm! Tớ
trung của Ta đây!”
Con cay nghiện
lời khen dân thánh,
Loại thuốc
mê sa-tan chế ra,
Con mong
nghe tiếng Ngài nhỏ nhẹ,
Dạy dỗ, an ủi,
quở trách mà.
Con không sợ lời người kết án,
Tín đồ ác bêu xấu lắm lời,
Người thương bênh vực quá giới hạn,
Chúa tái lâm phán quyết con vui.
Con không sợ lời người kết án,
Tín đồ ác bêu xấu lắm lời,
Người thương bênh vực quá giới hạn,
Chúa tái lâm phán quyết con vui.
Con
mong ít người dự tang lễ,
Khi
con về với Chúa nghỉ ngơi,
Những
tràng hoa phúng điếu chiếu lệ,
Che
mờ vinh quang của Chúa thôi.
M.K. 28-7-2018