"Ta sẽ khuyên-răn ngươi với con mắt Ta trên ngươi" (Thi thiên 32: 8 TKTC)-
Hồn ta ơi, Chúa của ngươi đưa đường,
Bàn tay nào có thể ngăn ngươi,
Hãy tiến tới, linh năng Ngài giữ gìn,
Sức mạnh Ngài giải phóng ngươi rồi-
.
Đường ngươi đi ánh sáng Cha bao bọc,
Kìa chính Ngài sẽ dẫn đưa ngươi,
Phước kín giấu Cha tuôn tràn ân hậu,
Dẫn ngươi vào trong cõi đời đời.
Các bước của một người tốt được Đức Giê-hô-va ấn định. Đây là một phước lành rộng lớn và quý giá. . . .,Trong lòng nhiệt thành cả tin, một Cơ Đốc nhân trẻ có thể không thấy thật nhiều giá trị của điều này. . . nhưng khi người ta đã nhìn thấy rõ thế giới, thật là một vùng đất hoang vu không có lối đi; nó vượt ra ngoài tất cả sự trả giá mà Chúa chỉ đạo các bước của chúng ta.
Nếu chúng ta nhìn vào Ngài thì tất cả đều đơn giản; chúng ta thấy rõ con đường của mình và chúng ta có những động cơ không để cho linh hồn trở thành mồi ngon cho sự không chắc chắn. Đó là người phân tâm không ổn định trong tất cả các đường lối của mình.
Thật là một sự an ủi đáng kinh ngạc cho tâm hồn tôi khi nghĩ rằng không có một điều gì trong suốt cuộc đời mình, mà trong đó Đức Chúa Trời là Cha tôi không có ý chí tích cực chỉ dẫn hướng đi của tôi. . . rằng tôi không bước một bước nào ngoài tình yêu của Ngài đã dự bị cho.
Chúa hướng dẫn bạn. . . Thật tốt đẹp khi bạn chờ đợi Ngài, và đừng vội vàng, hoặc để cho chính ý muốn mình hành động . "Tôi kiên nhẫn chờ đợi Chúa" là một lời của chính Đấng Christ và Ngài chăm sóc chúng ta và chỉ đạo mọi việc.
Tôi không nghi ngờ gì nếu chúng ta theo sát Đấng Christ, Thánh Linh của Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta trong việc giao thiệp với người khác. Chúng ta không phải lúc nào cũng ý thức về sự hướng dẫn thần thượng ngay cả khi có điều đó; nhưng lời nói từ Đấng Christ đến những linh hồn thì chúng ta phải để ý đến, ngay cả đừng từ chối. . . . Nhưng phần của chúng ta là gần gũi với Đấng Christ, để "không phải tôi, mà là Đấng Christ sống trong tôi", và do đó, Ngài hành động theo suy nghĩ và cách thức của mình mà không cần đến sự suy nghĩ của chúng ta về Ngài, ngay lúc ấy; nhưng chúng ta luôn có ý thức nói thay cho Ngài và về sự hiện diện của Ngài.
Thánh Linh và lời nói không thể tách rời mà không rơi vào chủ nghĩa cuồng tín về một mặt, hay mặt khác là chủ nghĩa duy lý - mà làm cho chúng ta không còn lệ thuộc vào Đức Chúa Trời và sự hướng dẫn của Ngài.
Con chiên biết tiếng của Đấng Christ và nếu họ không có tiếng nói của Ngài thì họ nên dừng lại cho đến khi có được. Có một giọng nói họ biết. Có rất nhiều tiếng nói khác, nhưng họ không biết chúng. Cừu là những sinh vật ngớ ngẩn, ngu ngốc; nhưng họ biết tiếng của người chăn -- một giọng nói quen thuộc. Khoảnh khắc tiếng nói của Đấng Christ đã đến với tôi, thế là đủ; và điều này mang lại một sự bình yên và yên tĩnh trên con đường của một người mà không có gì khác làm được. Đó không phải là sự khôn ngoan hay sức mạnh to lớn mang lại điều này, nhưng chiên đang nghe tiếng của Người chăn và biết tiếng nói đó. Nếu không phải là giọng nói của người chăn, thì thật đáng sợ. " Và chúng sẽ chỉ đơn giản không theo một kẻ lạ, nhưng sẽ chạy trốn khỏi nó, vì chúng không biết tiếng của những kẻ lạ" (Giăng 10:5). Người Chăn Chiên không làm chiên sợ hãi. Ngài ban cho sức mạnh và sự tự tin; và giọng nói của Ngài một khi chạm đến trái tim, thì không còn cần gì khác nữa.
Tóm lại Chúa dẫn dắt chúng ta bằng tiếng nói của Ngài mà chúng ta đã nghe quen nhiều lần rồi. Nếu không nghe được tiếng Chúa mà hành động thì rất nguy hiểm.
.
Ô Cứu Chúa! từ trên Ngài đến
Con chờ đợi để thấy quyền năng
Tiếp lấy chiên mà Ngài dẫn dắt
Về với Ngài trong cõi vinh quang.