Xuất hành 2:3, “Nhưng khi bà không còn có thể giấu nó nữa, bà kiếm cho nó một cái thúng bằng cây sậy làm giấy và bao phủ nó bằng nhựa chai và nhựa thông. Đoạn bà để đứa nhỏ trong nó, và thả nó ở giữa những cây sậy bên bờ sông Ni-lơ”
Hê-bơ-rơ 11:7,23, “Bởi đức-tin, Nô-ê được Đức Chúa TRỜI báo trước về những việc chưa được thấy, đã trở nên cung kính, chuẩn-bị một chiếc tàu cho sự cứu gia-hộ mình,- Bởi đức-tin Môi-se, khi ông được sinh ra, được cha mẹ của ông giấu trong 3 tháng, bởi vì họ thấy rằng ông là một đứa con xinh-đẹp; và họ đã chẳng sợ chỉ dụ của nhà vua
Hê-bơ-rơ 9: 3-5, “Và phía sau bức màn thứ hai, có một lều tạm được gọi là Nơi Chí Thánh, có bàn-thờ bằng vàng có hương và có rương giao-ước được mạ vàng tất cả các mặt, trong đó là một cái bình bằng vàng đựng mana, và cây gậy của A-rôn đã nẩy chồi, và các bảng giao-ước”
Trong nguyên văn tiếng Hê-bơ-rơ thì chữ têbâh được dịch là “tàu” của Nô-ê, hay “cái thúng, cái rương” đựng cậu bé Môi-se, còn chữ aw-rone' dịch là hòm, két, hay rương giao ước. Chữ Hi lạp kibōtos trong Tân ước được dịch là “tàu” Nô-ê và “hòm” (rương) giao ước.
Cho nên ba cái rương, kết nối với các đoạn kinh thánh chúng ta đã đọc, trình bày Chúa Giêsu Christ của chúng ta trong ba khía cạnh khác nhau.
Trong kinh văn đầu tiên, chúng ta có một đứa con xinh đẹp, xinh đẹp với Đức Chúa Trời; một tiêu biểu của Chúa Jesus, người lớn lên trước mặt Đức Giê-hô-va như một cây non. Mắt Đức Chúa Trời liên tục nghỉ ngơi nơi Ngài, với niềm vui thích, vì Ngài là Đấng đáng yêu hoàn toàn, là Con yêu dấu của Đức Chúa Trời. Môi-se được sinh ra vào thời điểm những đứa trẻ Israel phải chịu đau khổ dưới sự áp bức của Pha-ra-ôn, và ông là người mà Đức Chúa Trời sẽ dùng để giải phóng họ và mang họ đến cho chính mình Ngài.
Khi chiếc rương được mở ra, đứa trẻ khóc lóc; một bức tranh tuyệt đẹp về Con Người buồn khổ, người được sinh ra dưới luật pháp mà Ngài có thể cứu chuộc họ theo luật pháp. "Chắc-chắn chính Ngài đã mang các niềm đau của chúng ta” (Esai 53), Chúng ta đọc, "Bấy giờ, người nam Môi-se rất khiêm-tốn, hơn một người nam nào đã ở trên mặt trái đất” (Dân. 12: 3). Điều này miêu tả Ngài cách tuyệt đẹp, người đã nói, "Ta có lòng nhu mì và khiêm nhường." Đó là tính cách của Ngài mà Đức Chúa Trời đã can thiệp để giải thoát con dân của Ngài.
Trong khúc kinh thánh thứ hai (Hê-bơ-rơ 11: 7), chúng ta đọc: "Bởi đức-tin, Nô-ê được Đức Chúa TRỜI báo trước về những việc chưa được thấy, đã trở nên cung kính, chuẩn-bị một chiếc tàu cho sự cứu gia-hộ mình, bởi đó người đã lên án thế-giới, và đã trở thành một kẻ thừa-kế của sự công chính, là điều theo đức". Ông sống trong một thời đại xấu xa, và " Và Đức GIA-VÊ lấy làm tiếc rằng Ngài đã làm nên loài người trên trái đất, và Ngài phiền-muộn tận tâm của Ngài. Và Đức GIA-VÊ phán: "Ta sẽ tiêu-diệt loài người mà Ta đã sáng-tạo khỏi mặt đất”.
Thật đáng buồn khi đọc lời đó! Có phương thuốc nào không? Vâng, cảm ơn Đức Chúa Trời! Ngài đã tìm thấy một phương tiện duy trì sự tồn tại của loài người, và đó là bởi chiếc tàu mà Nô-ê chế tạo. Trong điều này, tôi tin rằng, chúng ta có một tiêu biểu về sự chết và phục sinh của Chúa Jesus Christ. Trong cái chết bao hàm của Ngài, sự kết thúc của mọi xác thịt đã đến trước mặt Đức Chúa Trời. Tội lỗi, xác thịt và thế giới, tất cả đều bị phán xét và kết án tại Thập giá; và, về điều này, báp têm là một dấu hiệu (1 Phi-e-rơ 3:21- Và tương-ứng với cái đó (nước lụt), lễ báp-tem bây giờ cứu anh em—không là sự tẩy bụi khỏi xác-thịt, nhưng là một sự cầu khẩn Đức Chúa TRỜI vì lương-tâm tốt—qua sự sống lại của Giê-suChrist”); nhưng, trong sự phục sinh, Đaấng Christ là Đầu của một chủng tộc mới, một dòng dõi hoàn toàn thoát khỏi sự kết án, sẽ là niềm vui và vinh quang vĩnh cửu của Đức Chúa Trời.
Trong khúcthánh thư thứ ba, chúng ta có hòm giao ước, nói về Ngài, Đấng đã bước vào và ở lại mãi mãi trước mặt Đức Chúa Trời; Người được trao vương miện với vinh quang và danh dự. Trước khi đến nơi đó, trước tiên Ngài phải là Người đau khổ. Cuộc sống đó thật đẹp biết bao trong con mắt Đức Chúa Trời, một cuộc sống của tình yêu hoàn hảo và những nỗi buồn khiêm nhường. Tất cả đều được trân trọng trước mặt Đức Chúa Trời, như được đặt ra trong chiếc bình vàng có ma-na. Sau đó, chúng ta có sự thật về cái chết và sự phục sinh của Đấng Christ đã phô bày trước mắt chúng ta trong cây gậy của A-rôn đã nứt mụt.
Ngài đã bị cắt đứt giữa cuộc đời của mình, nhưng Ngài hiện đang sống "trong quyền năng của một sự sống bất tận" với tư cách là Thượng Tế tối cao của chúng ta. Các bảng đá của Giao ước dạy chúng ta, rằng trong Ngài, ý định của Đức Chúa Trời đối với chúng ta trong ân sủng được thể hiện, ý muốn của Đức Chúa Trời sẽ được thiết lập và cuối cùng, chê-ru-bim của vinh quang nhắc nhở chúng ta, rằng trong tất cả các yêu sách của Đức Chúa Trời đều đã được đáp ứng, và bản chất của Ngài đã được vinh hóa. Khi chúng ta suy ngẫm về những sự thật này, chúng ta không có gì ngạc nhiên khi thấy trong phần mô tả về nơi chí thánh, bàn thờ xông hương được nhắc đến trước tiên; vì những gì chúng ta có thể làm trong sự hiện diện vinh quang của Đức Chúa Trời, chỉ là tôn thờ và chiêm bái mà thôi.
Cái rương Môi-se nói lên nếp sống làm người bị hạn chế của Chúa Giê-su, chiếc tàu Nô-ê chứa tạo vật được báp têm trong nước lụt tượng trưng cái chết tổng bao hàm của Chúa Giê-su, và cái rương giao ước bọc vàng trong nơi chí thánh tiểu biểu Chúa Giê-su được vinh hóa bên tay hữu Đức Chúa Trời