Mathio 16:24, “Đoạn, Jêsus phán cùng môn đồ rằng: "Nếu ai
muốn theo Ta, thì hãy từ chối mình, vác thập tự giá mình mà theo Ta.”
Luca 9:23, 14;27, “Đoạn, Ngài phán cùng mọi người rằng: “Nếu ai
muốn theo Ta, thì hãy từ chối mình, hằng ngày vác thập tự giá mình mà theo
Ta.-Hễ ai không vác thập tự giá mình mà theo Ta, cũng không thể làm môn đồ Ta
được”
Tôi thấy nhiều anh chị em tín đồ chưa có cái nhìn sáng tỏ về công
tác của Chúa Jesus trên thập tự giá:
Có bốn phương diện trong công tác thập tự giá của Chúa. Những điều
nầy không bao giờ lẫn lộn nhau.
1.
Huyết thập giá để cứu chuộc chúng ta, để tha thứ các tội lỗi chúng
ta. Cô-lô-se 1:20 chép, “và nhờ Ngài khiến cho mọi sự, hoặc dưới đất, hoặc trên
trời, đều hoà lại với mình, vì đã nhờ huyết của thập tự giá Ngài mà làm nên hoà
bình rồi.”. Ê-phê-sô 1:7, “Trong Con ấy chúng ta được sự cứu chuộc bởi huyết
Ngài, được tha thứ các sự quá phạm của chúng ta, theo sự giàu có của ân điển
Ngài”.
2.
Mỗi khi đề cập đến thập tự giá thì Kinh thánh nói sự xử lí chính
con người chúng ta. Đây là thập tự giá của Đấng Christ giải quyết căn nguyên
tội lỗi, con người cũ chúng ta. Rô ma 6:6 chép, “Vì biết rằng người cũ của
chúng ta đã bị đóng đinh với Ngài trên thập tự giá, hầu cho thân thể của tội
lỗi bị diệt trừ (phế thải), để chúng ta không còn làm tôi mọi cho tội lỗi
nữa”—Ga-la ti 2:20, “Tôi đã bị đóng đinh với Christ trên thập tự giá; dầu vậy
tôi sống, nhưng không phải là tôi sống nữa, bèn là Christ sống ở trong tôi; nay
tôi còn sống trong xác thịt đây, ấy là tôi nhơn đức tin mà sống, tức đức tin
đến Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã thương yêu tôi và phó chính mình vì tôi.”.
Khi Đấng Christ bị đóng đinh trên thập giá tất cả nhân loại đã được bao hàm
trong sự chết của Ngài rồi, một lần đủ cả. Đó là địa vị khách quan của mọi
người tín đồ, dầu vào lúc Chúa chết những tín đồ nầy chưa hiện hữu trên thế
giới. Nhưng theo quan điểm Đức Chúa Trời, cả nhân lọai được bao hàm trong sự
đóng đinh của Chúa Jesus rồi.
3.
Mỗi khi đề cập về sáng tạo cũ thì Kinh thánh nói về việc chúng ta
phải đóng đinh xác thịt mình vào thập tự giá. Ga-la-ti 5:24, “Vả, hễ ai thuộc
về Christ Jêsus thì đã đóng đinh xác thịt với tà tình, tư dục của nó trên thập
tự giá rồi.”—Rô-ma 8:13, “Vì nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết, song
nếu nhờ Thánh Linh làm cho chết các hành vi của thân thể thì anh em được
sống”—Cô-lô-se 3:5, “Vậy, hãy làm chết các chi thể của anh em ở dưới đất, như
là gian dâm, ô uế, tà tình, ác dục, và tham lam là sự thờ hình tượng.”
Sự đóng đinh người cũ trong
Rô-ma 6:6 và sự đóng đinh cái “tôi” trong Ga-la-ti 2:20 không do chúng ta hoàn
thành, nhưng do Chúa làm. Nhưng tại Ga-la-ti 5:24 đây, chính chúng ta phải đóng
đinh xác thịt mình và các dục vọng của nó.
Cô-lô-se nói ta phải làm chết
các chi thể mình, còn Rô ma 8:13 nói rõ hơn là ta phải làm chết các hành vi,
các thói quen, các sự thực hành xấu xa của thân thể mình. Phái khắc kỉ av2 Phật
giáo dạy phải hành xác, bỏ đói, đánh đập thân xác để diệt dục. Kinh thánh dạy
phải cậy Linh Chúa mà làm chết các hành ví thân thể. Thí dụ người nghiện cờ
bạc, không cần chặt bàn tay nghiện mà chặt bỏ thói quen của bàn tay ấy. Việc
chặt bỏ thói quen nghiện ngập gây đau đớn rất nhiều cho nạn nhân, mà Chúa Jesus
nói như móc mắt chặt tay gây ra vấp ngã vậy.
4.
Mỗi khi đề cập đến bản ngã thiên nhiên Kinh thánh nói về việc vác
thập tự giá. Qua việc chúng ta vác thập giá của mình, chứ không phải thập giá
của Chúa, thì sự chết sẽ hoạt động để giảm hạ và tiêu hủy hồn lực, bản ngã và người
thiên nhiên của chúng ta để Đấng Christ biểu lộ từ từ qua chúng ta.
Ma-thi-ơ 16:24, “Đoạn, Jêsus
phán cùng môn đồ rằng: "Nếu ai muốn theo Ta, thì hãy từ chối mình, vác
thập tự giá mình mà theo Ta.”—Lu-ca 9:23, “Đoạn, Ngài phán cùng mọi người rằng:
“Nếu ai muốn theo Ta, thì hãy từ chối mình, hằng ngày vác thập tự giá mình mà
theo Ta”.
Vác thập tự không phải là tạo ra một cây thập tự bằng gỗ quí hay
bằng vàng, rồi đeo vào cổ. Vác thập tự cũng không có nghĩa suông là đau khổ,
nhưng là bị giết chết. Vác thập tự của mình là chịu chết dưới hoàn cảnh mà Đức
Chúa Trời xếp đặt cho ta. Cảnh khổ đó là thập tự giá giết chết và chấm dứt phạm
nhân. Các tín đồ phải mang thập giá của mình và ở dưới sự giết chết của Đấng
Christ để chấm dứt bản ngã, sự sống thiên nhiên và người cũ của mình.
Ai không vác thập giá mình khi theo Chúa, hay trốn chạy khỏi thập
giá của mình, thì người đó vẫn còn được cứu đời đời, nhưng không xứng đáng làm
môn đồ của Chúa, tức là đã rớt cuộc thi làm người đắc thắng. Chúa Jesus tuyên
bố, “Hễ ai không vác thập tự giá mình mà theo Ta, cũng không thể làm môn đồ Ta
được” (Lu-ca 14:27).
Kết luận:
Hằng ngày ta phải nhờ sức Chúa làm chết các hành vi, các thói quen
tội lỗi của xác thịt, của thân xác mình. Hằng ngày ta cũng cậy quyền năng Linh
Chúa để chịu nỗi sự giết chết của thập tự giá của mình qua hoàn cảnh sống của
mình để Chúa có cơ hội biểu lộ qua chúng ta .Amen.
Mời anh Chị Em hát bài hát dưới đây:
Ý NGHĨA CỦA THẬP TỰ GIÁ
1.
Thập tự mang hồn ta rên siết,
Chúa quản chế cả hồn ta;
Thập tự mang, hồn ta luôn chết,
Chúa thắng thế, ta giảm hạ.
Thập tự giết bản ngã rắc rối,
Là chân nghiã ta phải hiểu
thông,
Khi ta mang thập tự đau nhói,
Bản ngã chết, linh sống động.
2.
Thập tự xô người thiên nhiên ngã,
Chúa giải phóng cả hồn dơ;
Đường nầy cay nghiệt không
thong thả,
Ấy lối Chúa như thuở giờ.
Người nào tránh thánh giá hỗ
nhuốc,
Christ đâu trú như Đấng chủ
quan,
Nhưng sau khi hồn lực suy giảm,
Christ chói sáng, ta héo tàn.
3.
Thập tự như mục tiêu chung kết,
Ý chỉ Chúa sẽ thực thi;
Thù nghịch tranh cùng Christ hơn hết,
Ấy bản ngã chưa ngã quị.
Hồn nào đã quét hết rác bẩn,
Và nhân tánh hư đốn cải tân;
Vinh quang ân huệ càng soi rõ,
Ý chỉ Chúa mau phát lộ.
Minh Khải-
( Cảm tác theo một bài thơ tiếng Anh—Xin hát theo điệu TC
của HTTLVN số 349).