Cơ Đốc giáo ngày nay đã mất phương hướng, mất tiêu điểm của mình. Những chân lý trung tâm khi mà chúng ta đã đứng trên đó trải hai ngàn năm qua đã bị mất trong sương mù của tiếng ồn và sự xao lãng, cùng giữa sự nổi lên của chủ nghĩa nhân bản và xác thịt. Chưa bao giờ, trong lịch sử của thế giới phương Tây, chúng ta đã nhìn thấy họ như một dân buông lung xu hướng lạc thú như vậy. Vì phần lớn Cơ Đốc giáo giới giống như thế giới, sau khi chúng ta thấy một hội thánh buông lung. Những người nầy đã sản xuất các giảng sư và giáo sư sẽ giảng cho họ những gì họ muốn nghe. Thường rất khó để nói sự khác biệt giữa một diễn giả được loài người điều động và một nhà giảng sư đúng.
Thay vì dạy dỗ và rao giảng những điều dựa trên những lẽ thật trung tâm của Cơ Đốc giáo, có sự rao giảng và giảng dạy làm thế nào để tín đồ nhận lãnh nhiều nhất trong cuộc sống. Họ dạy rằng Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ gọi bạn cho một cái gì đó mà bạn không thích. Bạn có thể tưởng tượng khi con cái của bạn nói với bạn rằng chúng sẽ không làm công việc của chúng mà bạn đã xếp đặt cho chúng, bởi vì nó không mang lại cho chúng niềm vui gì không? Bạn sẽ nuông chiều trẻ con của bạn trong hành vi này không? Hoặc bạn sẽ dành thời gian để giải thích cho chúng về việc xây dựng tính cách, về sự hy sinh và về sự phục vụ? Ba yếu tố này theo một số điều nào đó, đã bị đánh mất khỏi hội thánh? Điều lạ là Cơ Đốc giáo giới không lên án đối với cách nói "nếu cảm thấy tốt, hãy làm điều đó," cả thế hệ nầy, cùng một lúc dạy điều này từ bục giảng của mình.
Đây là thông điệp gởi cho giảng sư đang vác thập tự giá. Điều này thực sự là thông điệp duy nhất mà họ có thể rao giảng cho nhiều người đang sống cho xác thịt, trong thời điểm này, cho mình họ. Thông điệp này đáp lại tiếng kêu của xác thịt mà luôn luôn tìm kiếm điều gì đó cho riêng mình và không bao giờ biết hài lòng. Cơ Đốc giáo giới càng lúc càng làm thỏa mãn xác thịt và ham muốn riêng của họ, họ trở thành thế tục. Điều trớ trêu là ít có người tìm ra con đường hẹp, là cái chết cho bản ngã, vác lấy thập giá của mình, từ chối xác thịt, những người ít oi nầy càng giống như Đấng Christ và biết được hài lòng trong mọi tình huống. Những giảng sư thực sự của Lời Chúa sẽ chỉ cho bạn cách để chết cho thế giới này và cách sống cho thế giới tiếp theo.
Thí dụ, Các thầy giảng thuê mướn sẽ cho bạn thấy, làm thế nào để sống trên thế giới này và không sống cho thế giới tiếp theo. Họ sẽ cho bạn thấy bộ quần áo veston của họ trị giá $ 2000 và đôi giày của họ $700. Một số người sẽ khoe khoang về những điều này từ bục giảng. Họ sẽ tự hào nói với bạn rằng họ lái chiếc xe BMW và bạn nên sống như họ. Họ nói rằng đó là ý muốn của Chúa dành cho bạn, rằng bạn nên sống cuộc sống tốt nhất của bạn ngay bây giờ. Dường như sống cuộc sống tốt nhất của bạn hiện nay bao gồm việc tìm kiếm thế giới và sống nuông chiểu cùng thực hiện mọi điều mà mang đến cho bạn niềm vui thú, sống ra những gì bạn tin rằng bạn nên nổi tiếng.
Điều nầy không phải là thông điệp của thập tự giá và phúc âm. Sứ điệp thô sơ này sẽ chỉ tiếp tục xa lạ với Cơ Đốc giáo giới, vì họ muốn vươn đến tình trạng không có hội thánh. Như Đức Chúa Trời giao dịch với một thế hệ đam mê lạc thú, thông điệp của bạn sẽ là thông điệp thập tự giá và làm thế nào Chúa chịu đau khổ và chết và sống lại để họ có thể tìm thấy sự sống, mặc dù hoàn cảnh của họ có ra sao.
Vì vậy, là những Cơ Đốc nhân, tiêu điểm chúng ta là gì? Sự thật trung tâm mà chúng ta đang đứng trên đó là gì? Ba trụ cột của sự thật cơ bản là: 1. Ngài đã đến. 2. Ngài đã qua đời. 3. Ngài đã sống lại. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta chào mừng những sự thật nầy. Chúng ta biết rằng Ngài không còn là một em bé trong máng cỏ và chúng ta cũng biết rằng Ngài không còn bị treo trên thập tự giá. Ngài đang ngồi bên hữu của Chúa Cha.
Ngài ngự trong chúng ta. Đó là Vương quốc của Đức Chúa Trời, nó ở trong chúng ta. Đây là những chân lý trọng yếu của Cơ Đốc giáo. Nếu Chúa Giêsu không còn trên thập tự giá, nếu Ngài được sống lại trong quyền năng và bởi sự sống của Ngài ban cho sự sống, thì tại sao chúng ta cứ tập trung trên thập tự giá mà Chúa Giêsu không còn bị treo ở đó? Tại sao cần nhớ thập giá là điều quan trọng? Nếu sự sống lại là thực tế hiện nay của chúng ta và quyền năng của sự sống của chúng ta, nó ban quyền năng cho chúng ta để làm gì?
Chúa Giêsu hằng sống trao quyền năng cho chúng ta để chúng ta có thể chết. Thập giá là biểu hiệu của sự hy sinh và tử vong. Để sống cho Ngài là phải chết với chính chúng ta và thế giới. Trong sự thuộc linh, chúng ta bước đến, chúng ta đã chết và chúng ta đã sống lại như một tạo vật mới trong Đấng Christ. Đang khi chúng ta tiến tới và trở nên giống như Chúa Giê-su, chúng ta chết đối với chính mình. Và do đó, có một tính gắn bó quan trọng của sự chết đối với chính mình và sống một cuộc sống phục sinh.
Đó là phần đầu và đuôi của một đồng tiền. Nếu bạn chỉ tập trung vào một khía cạnh gây thiệt hại cho người khác, bạn sẽ trở thành mất cân bằng trong bước đi của bạn. Chúng ta chắc chắn phải vác thập giá của mình hàng ngày, điều quan trọng là nhận ra rằng điều này sẽ tạo ra một đời sống thuộc linh phong phú trong Đấng Christ và trong khi bạn có thể chết đối với xác thịt ở bên trong. Thế giới sẽ thấy niềm vui của bạn thể hiện ra bên ngoài, họ tự hỏi và ngạc nhiên làm thế nào một điều như vậy có thể có được. Điều nầy làm đẹp lòng Đức Chúa Trời.
Bằng chứng sự sống mới của chúng ta, sự sống lại của chúng ta từ cõi chết, đức tin đích thực của chúng ta, không phải là một ngôi nhà lớn hay một bộ đồ 2000 $ hoặc một cuộc sống thịnh vượng trong thế giới này, những điều này không có gì trong sự thuộc linh. Bằng chứng về đức tin của chúng ta là làm thế nào chúng ta phản ứng với việc vác thập giá của chúng ta. Ở giữa của cái chết đối với chính mình, tình yêu của Chúa Giêsu có đổ ra không? Chúng ta có cung ứng cho người khác khi chính chúng ta đang ở giữa thử thách và thử nghiệm không? Chúng ta đã tìm ra bí quyết thỏa lòng trong mọi tình huống chăng? Thập giá không nói dối. Không có đạo đức giả trên thập tự giá. Ông A. W. Tozer nói rằng bạn biết một điều về một người đàn ông đang vác thập tự giá ra khỏi thành phố, bạn biết anh ta không trở lại. Thập tự giá có ngụ ý cái chết đối với bản ngã, đối với thế giới. Chỉ bằng cách vác lấy thập giá của mình mà chúng ta có thể đóng đinh xác thịt. Xác thịt tranh chiến chống lại Thánh Linh. Xác thịt phải chết, nó chỉ chết trên cây thập tự, nó loại bỏ niềm đam mê về thế giới.
Bước đi của thập giá là một bước đi cô đơn. Tuy nhiên, trong mọi thế hệ, qua các đường hướng giáo phái, anh chị em sẽ được kêu gọi bước ra. Họ sẽ biết nhau khi họ nhóm họp. Họ sẽ là những người đã từ chối "tiêu chuẩn sống." Họ sẽ là một người đang tìm kiếm một bước đi sâu sắc hơn với Chúa Giêsu. Trong khi đám đông chạy theo cơn sốt mới nhất do những người cù tai họ, những người này sẽ tìm thấy chính mình trên một con đường hẹp như hồi xưa. Con đường này bắt đầu tại đồiGô-gô-tha và kết thúc tại ngai vàng. Nó là một con đường rất khó khăn và lối đi cô đơn, nhưng tất cả các thánh, những người đi trước bạn, đã đi chính con đường này. Hỡi các thánh đồ, hãy can đảm hôm nay, Đức Chúa Trời đã nhìn thấy và nhìn thấy những đau khổ của dân Ngài. Ngài đã không để cho chúng ta như trẻ mồ côi, chúng ta có Thánh Linh có thể đưa chúng ta đến một nơi mà Chúa Giêsu đã chuẩn bị cho chúng ta. Ngài là tháp cao của chúng ta và những người công chính có thể chạy vào đó và được an toàn. Có một chỗ ở bên dưới “cánh” của Ngài, nghĩa là của chúng ta. Ngài đã ban cho chúng ta "đôi cánh" trong mặt thuộc linh, để chúng ta có thể bay đến nơi này. Và trong nơi được chuẩn bị này, chúng ta có thể khám phá niềm vui nơi không có niềm vui. Chúng ta có thể khám phá sự bình an nơi không có bình an. Chúng ta có thể khám phá tình yêu nơi có sự ghen ghét . Chúng ta có thể được nuôi dưỡng dù nạn đói đã đã xảy ra trên mặt đất. Ngài là nguồn nước của chúng ta trong một miền đất khô khan và bụi bặm, trong một vùng đất không có nước.
Đang khi nạn đói thuộc linh sâu sắc hơn, đang khi hạn hán bắt đầu thay đổi cảnh quan, đang khi sự giả mạo thuộc linh gia tăng hàng ngày, Chúa biết làm thế nào để nuôi con cái của Ngài. Đang khi cơn bão gào thét tăng cường, sau đó Chúa nói với con cái của Ngài: "Ta là con mắt của cơn bão, đừng sợ nó, hãy bước đi vào trung tâm của cơn bão và tìm thấy sự bình an tại trung tâm đó, Ta là Chúa của tất cả các cơn bão và Ta đứng ở giữa chúng nó và ra hiệu cho dân riêng của Ta đến cùng Ta và nắm lấy tay Ta và Ta sẽ dẫn các ngươi vượt qua và các ngươi sẽ không thể bị chế phục được hoặc bị phá hủy”. Chúng ta ngợi khen Chúa hôm nay rằng Ngài thấy tất cả mọi thứ và Ngài biết tất cả mọi thứ và cho những người đã vác lấy thập giá mình đi theo con đường hẹp. Chúa là sức mạnh, sự an ủi, Đấng nâng đỡ của họ .