Cuộc hành trình của
dân sót đến thung lũng Acacias
Lời này sẽ cung cấp
hướng đi cho dân sót về hành trình đến thung lũng Si-tim hoặc Acacias. Có thể
là bạn không hiểu từ ngữ này, nhưng dân sót của dân Chúa sẽ biết trong tấm lòng
của họ rằng Chúa đang ở trước cửa và rằng họ đang bị ép buộc di chuyển trong
các con đường họ đã không được biết trước đây.
Bao nhiêu người
trong chúng ta"biết", rằng ngày của Chúa sẽ đến và nó sẽ sớm đến? Điều
này không có gì liên quan với bằng chứng, ý kiến, bạn chỉ cần biết trong nhân
linh của bạn, có một nhân chứng trong linh của bạn mà nói với bạn và bạn
"biết" rồi. Tôi có thể nói về các dấu hiệu và những lời tiên tri được
ứng nghiệm, nhưng tôi không muốn làm điều đó trong từ ngữ này, bạn đã "biết"
rồi- Chàng rễ đang đến vì đây là một lời
cho dân sót. Dân sót là ai? Vâng, họ là Hội thánh, bạn không được nhầm lẫn với
Hội thánh được thành lập. Đức Chúa Trời kêu gọi dân Ngài, dân sót của Ngài, từ
khắp nơi trên thế giới, bao gồm các Hội thánh được thành lập, đi ra.
Vẫn còn nhiều anh chị
em trong Hội thánh được thành lập, nhưng cuối cùng họ sẽ rời bỏ. Đây không phải
là một sự kêu gọi từ con
người; mà là sự kêu gọi từ Đức Chúa Trời, vì Đức Chúa Trời đã rút tất
cả sự hiện diện của Ngài khỏi Hội thánh được thành lập. Eze 10:18 “Sự vinh hiển Đức Giê-hô-va ra khỏi ngạch cửa
nhà, và đứng trên các chê-ru-bim». Mục đích tiếp tục của dân sót trong Hội
thánh là để làm một chứng nhân cho những người cũng sẽ đi ra và thiết lập sự
phán xét trên cái mà tự gọi mình là Hội thánh.
Dân sót được xác định
thêm nữa trong Eze 9:4 ”Đức
Giê-hô-va gọi người mặc vải gai, lưng đeo sừng mực mà phán rằng: Hãy trải qua giữa thành, tức giữa Giê-ru-sa-lem, ghi dấu trên trán những người
nào than thở khóc lóc về mọi sự gớm ghiếc đã phạm giữa thành nầy”
Họ đã được xác định
với một dấu hiệu trên trán của họ. Họ than khóc và rất buồn về tình trạng của Hội
thánh được thiết lập. Những người trong Hội thánh được thiết lập sẽ không thể
xác định trạng thái của họ vì họ tự cho phép mình bị mù quáng bởi tình yêu của
họ đối với thế giới. Họ thật đồng nhất với thế giới đến nỗi họ trông giống như
nó. Họ thân thiện với những người của thế giới hơn là với những kẻ than khóc
cho tình trạng của Hội thánh.
Dân sót sẽ bị và
ngày càng bị giới hạn trong bốn bức tường của Hội thánh và họ bị mất tiếng nói
của mình. Sự tương giao là khó khăn hơn bao giờ hết, họ nhận thấy hầu hết người
trong Hội thánh được thiết lập không có ý tưởng họ đang đi đến đâu. Quá trình
này đang diễn ra trên phạm vi của Hội thánh được thành lập, cho dù đó là trong
"Ngũ Tuần", các giới khác hoặc phong trào Tin Lành bảo thủ hơn.
Sự cô lập này mà dân sót cảm thấy
chịu đựng, cuối cùng ép buộc họ vươn ra và tìm những người cùng chí hướng ở nơi
khác. Sự vươn ra nầy dọc trên đường hướng giáo phái xuất hiện ở khắp mọi nơi. Bạn
không nên nhầm lẫn dân sót với "Hội thánh nầy". Dân sót lại cố gắng tất
cả mọi thứ để làm ra một sự khác biệt trong các Hội thánh của họ. Họ đi lên và
vượt ra ngoài, nhưng đơn giản là phá thủng tính thế tục mà họ nhận thấy. Đây là
một dân đói khát và cuối cùng họ sẽ bị buộc phải di chuyển tới với hy vọng tìm
kiếm nước uống trong một vùng đất khô và
khát nước, họ đang tuyệt vọng về "cơn mưa đầu mùa"
Đức Chúa Trời đã bắt
đầu đổ mưa đầu mùa và cuối mùa của Ngài. Những cơn mưa đầu mùa đã hạ nhiệt và
làm mềm đất để tiếp nhận được dân sót. Quá trình này là sự thay đổi liên tục
trên toàn thế giới. Lúa mì trồng mùa đông đã bắt đầu trong thời gian qua. Chàng
rễ đang đến và Cô Dâu đang sẵn sàng. Hãy nhớ, họ đã được công nghĩa bởi chính
máu của Chiên Con; nó đang được chuẩn bị cho sự sắp tới của Chàng Rễ. Các biệt
thự đã được chuẩn bị, buồng cô dâu đã sẵn sàng và bây giờ là lúa mì đang chín,
cô dâu đang chờ đợi những cơn mưa cuối mùa, họ đang chờ đợi những âm thanh của
tiếng kèn.
Dân sót của Đức Chúa
Trời đã và đang được chuẩn bị và chính họ là người gọi cơn mưa cuối mùa rơi xuống.
Trước khi họ gọi cơn mưa cuối mùa rơi xuống, họ kêu gọi sự ăn năn.
Joel 2:12 Đức
Giê-hô-va phán: Bây giờ cũng hãy hết lòng trở về cùng ta, kiêng ăn, khóc lóc và buồn rầu..
Joel 2:13 Hãy xé lòng các ngươi,
và đừng xé áo các ngươi. Khá trở lại cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi; vì Ngài là nhân từ và hay thương xót, chậm giận
và giàu ơn, đổi ý về sự tai vạ.
Joel 2:14 “Ai
biết được Ngài sẽ chẳng xây lòng đổi ý, chẳng để lại phước lành sau mình, tức là của lễ chay, lễ quán cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi,
hay sao?”
Joel 2:15 “Hãy thổi kèn trong Si-ôn; hãy định
sự kiêng ăn, gọi một hội đồng trọng thể!”.
Joel 2:16 “Hãy nhóm dân sự, biệt riêng hội chúng nên thánh;
hãy mời các trưởng
lão đến
đó! Hãy
họp lại các con trẻ, và những đứa
đương bú vú! Người chồng mới khá ra khỏi buồng mình, và người
vợ mới khá ra khỏi chốn động phòng”
Joel 2:17 ”
Các thầy tế lễ, là những kẻ hầu việc Đức Giê-hô-va, khá khóc lóc giữa hiên cửa
và bàn thờ, và nói rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy tiếc dân Ngài, và chớ để
cơ nghiệp Ngài bị sỉ nhục, và bị các nước cai trị! Làm sao để người ta nói giữa
các dân tộc rằng: Nào Đức Chúa Trời chúng nó ở đâu?”
Họ xé tấm lòng của họ,
họ kiêng ăn, họ khóc và họ than tiếc. Họ họp lại với nhau, tụ tập với nhau. Họ
khóc giữa hiên cửa và bàn thờ bằng đồng, vì tất cả đã bị bỏ hoang. Nhờ đó mà họ
đã được Đức Chúa Trời đánh dấu, dân sót đã làm những việc này. Cơn mưa cuối mùa
rơi trên những ngươi nầy. Cơn mưa cuối mùa mở rộng khả năng của họ, họ phát triển
mạnh mẽ trong nhân linh của họ, khi Chúa tuôn đổ Thánh Linh của Ngài trên họ.
Đây không phải là một
dấu hiệu tốt cho thế giới hoặc cho những gì xảy ra trong Hội thánh chung. Còn
dân sót lại bắt đầu mơ những giấc mơ và thấy những khải tượng. Trong những giấc
mơ và tầm nhìn nầy, họ thấy rằng ngày của Chúa ở trong tầm tay. Họ bắt đầu với
lời tiên tri chống lại thế giới và Hội thánh được thành lập. Họ gọi chúng xuống
thung lũng Giô-sa-phát, thung lũng phán xét. Và thậm chí ở giai đoạn này, dân
sót đang được dân sót cập nhật kêu gọi. Ngay cả bây giờ đó là thung lũng của sự
quyết định; thật ra vẫn chưa quá muộn để cho tấm lòng được xé ra với Đức Chúa
Trời.
Vì dân sót, là những người được gọi
ra, những kẻ được lựa chọn của Chúa, bây giờ họ đứng giữa trận mưa đổ ra liên tục
của Ngài. Những người trước đây chịu khát, không còn khát nữa. Và trực tiếp
tương xứng với sự tuôn đổ của Linh Đức Chúa Trời, thì sự bắt bớ đến. Tuy nhiên,
điều này chỉ đưa dân sót vào vòng tay của Đức Chúa Trời của họ sâu hơn, dầu cơn
tức giận kẻ thù của hồn chúng ta vẫn còn nhiều hơn. Bây giờ dân sót lại trải
nghiệm một nguồn nước hằng sống tuôn chảy liên tục "Một
cái suối sẽ ra từ nhà Đức Giê-hô-va và tưới trũng Si-tim" (Giô-ên 3:18)
và thung lũng đó mà dân sót ở, đã được ngập nước sống từ ngôi của Chúa. (Rev 14
: 7- “Hãy kính sợ Đức Chúa Trời và tôn vinh Ngài, vì giờ xét đoán của Ngài đã đến; hãy thờ lạy Đấng dựng nên
trời, đất, biển và các suối nước.”, Rev 19:6-- Đoạn, tôi lại nghe dường như tiếng
của quần chúng rất đông, khác nào tiếng của nhiều dòng nước, như tiếng
sấm lớn, nói rằng:“Ha-lê-lu-gia! Vi Chúa là Đức Chúa Trời của chúng ta, là Đấng
Toàn năng, đang làm Vua”).
Tên của thung lũng này là Acacias (Si-tim).
Đây là vị trí cuối cùng của con cái Israel trước khi họ bước vào Canaan. (Dân
25:1, Giô suê 3:1) Đây sẽ là vị trí cuối cùng của Cô Dâu trước khi Chàng rễ đến,
khi họ bước vào trong và cánh cửa được đóng lại sau lưng họ.