Ba thế kỷ đầu tiên trong lịch sử của Hội thánh chứng minh rằng
không có sức mạnh trần gian nào có thể đè bẹp hội thánh. Hội thánh bất khả chiến
bại nếu tấn công từ bên ngoài. Các nhân chứng về những đau khổ của hội thánh và
ngay cả những kẻ bức hại, đã trở thành những người cải đạo và do đó hội thánh phát
triển nhanh hơn là có thể bị phá hủy. Giai đoạn hai thế kỷ sau cho thấy sự kết
hợp của Hội thánh và Nhà nước, ngay cả khi quyền lực của Đế quốc hùng mạnh nhất
được đưa vào tay Giáo hội, thì hội thánh cũng không đủ sức cứu đế quốc khỏi bị
hủy diệt. Hội thánh đã bỏ địa vị của mình là được “gọi ra”, khỏi thế giới và sống
tách biệt cho Đấng Christ. Hội thánh mất đi quyền lực của mình là quyền đến từ
sự thuận phục Chúa của mình, thay đổi quyền đó cho một quyền lực trần tục gây tử
vong cho chính mình.
Bạn thấy những gì nói trên đây không? Bất kể quyền lực nào chống
lại Hội thánh, ngay cả cửa cổng địa ngục,
hội thánh sẽ thắng thế và thậm chí có bị lâm vào mọi cuộc bức hại. Tuy nhiên,
khi chúng ta thoái vị vai trò của mình là tách rời khỏi thế giới, khi tách khỏi
vai trò đó, chúng ta ôm lấy thế giới và trở nên giống như thế. Tất cả những sự
thật này áp dụng cho dù cá nhân hay tập thể. Nếu chúng ta là những cá nhân trở
thành đối tượng của bất cứ điều gì khác hơn là Chúa chúng ta thì chúng ta đã đặt
ra một sự chuyển động truyền chất độc chết người cách chậm chạp. Nếu không được
kiểm tra, chúng ta sẽ bị kết thúc khi ôm lấy thế giới và trở thành giống như vậy.
Nó sẽ làm ô nhiễm tất cả con người chúng ta và chúng ta sẽ mất
đường lối của mình và không còn có thể nhận ra mình một vị thánh đồ. Trong các
cuộc nhóm họp hàng tuần, nếu những cuộc nhóm họp đó không phải là sự thuận phục
Chúa Jesus của chúng ta, nếu nó được trao đổi theo cách không theo đúng kinh
thánh cho quyền lực của con người, thì sự thối rữa đang diễn ra và sẽ dần dần
truyền chất độc vào, thì loại nhóm họp đó bắt đầu nắm lấy thế giới và trở thành
giống như nó.
Cũng giống như các cá nhân và các hội thánh, các giáo phái,
khi họ nắm quyền lực của mình và chiếm đoạt quyền uy của Chúa Giêsu qua Thánh
Linh của Ngài, thì họ bắt đầu nắm lấy thế giới. Điều đó hoàn toàn trái ngược với
việc “được gọi ra”. Không còn có hội thánh nào vì họ nắm lấy chỗ của thế giới,
không tách rời mà còn làm một phần của thế giới. Nhìn vào nhiều giáo phái trên
thế giới ngày nay, gần như không thể nói có sự khác biệt giữa họ và thế giới.
Các hội thánh lớn sống cuộc sống tốt nhất của họ giờ đây thực sự là có nhiều tính
chất thế giới hơn chỉ là từ ngữ. Đây là sự chết chóc, vì không thuận phục Chúa
Giêsu và lời của Ngài.
Tất cả bắt đầu và kết thúc bằng việc quy phục dưới sự lãnh đạo
của Ngài, cúi đầu trước quyền uy của Ngài và quyền bính của lời của Đức Chúa Trời.
Điều này là đúng cho tất cả chúng ta cách cá nhân và như các hội thánh và giáo
phái. Thay thế thẩm quyền của Đức Chúa Trời bằng quyền lực của con người và bạn
sẽ sa ngã. Có thể mất mười năm hoặc một nghìn năm nhưng có một kết thúc cho tất
cả những ai sẽ không quỳ gối trước mặt Chúa, và họ sẽ kết thúc khi quỳ gối với Ba-anh.
Ba anh ngày nay là một lãnh tụ hệ phái, là một giáo chủ nổi
danh nào đó- dù vị đó đã chết nhưng quy luật của ông đặt ra, vẫn còn có hiệu lực
như các quy luật của vua Ôm-ri ngày xưa vậy.