-
Sáng thế ký 28:17; Sáng thế ký 31:31; Sáng thế ký 32: 8; Sáng thế ký 46: 3- Người sợ và nói: " Chỗ này đáng kinh-sợ biết bao! Đây không gì khác hơn là nhà của Đức Chúa TRỜI, và đây là cổng trời."-- Thế thì Gia-cốp trả lời và nói với La-ban: "Bởi vì tôi đã sợ, vì tôi đã nói: 'E rằng cậu sẽ bắt các con gái của cậu từ tôi bởi vũ-lực.'-- Thế thì Giacốp sợ kinh khiếp và khốn-đốn; người bèn chia các người ở với mình, và các bầy chiên dê và các bầy bò và lạc-đà làm 2 toán;-- Ngài phán: "Ta là Chúa TRỜI, Chúa TRỜI của cha ngươi; đừng sợ đi xuống tới Ê-díp-tô, vì Ta sẽ làm ngươi thành một dân lớn ở đó”
Tổ phụ Gia-cốp là một công nhân chăm chỉ, một "người làm việc" thực sự. Nhưng anh cũng là một chàng trai sợ hãi. Đó là bởi vì anh ta muốn chiếm được quá nhiều trong tay của mình và không tin tưởng Chúa đủ.
Khi Đức Chúa TRỜI tỏ mình ra cho ông trong chuyến chạy trốn, ông sợ Chúa (Sáng 28:17). Có gì đó lạ quá! Chúa đã ban cho anh bảy lời hứa vô điều kiện và Gia-cốp vẫn sợ hãi. Anh dường như không chấp nhận những lời hứa nầy ở trong lòng.
Gia-cốp khiếp sợ La-ban (Sáng thế ký 31:31). Nhưng Đức Chúa TRỜI đã hứa với anh ta ở Bê-tên để chăm sóc anh ta và đưa anh ta trở lại Đất Hứa bình an. Chúa đã ngăn La-ban làm điều gì đó tồi tệ với Gia cốp bằng cách xuất hiện trong một giấc mơ.
Gia-cốp khiếp sợ Ê-sau (Sáng thế ký 32,8). Một lần nữa, anh không nghĩ đến những lời hứa của Chúa và tin vào những mánh khóe của mình. Nhưng từ lâu Đức Chúa TRỜI đã thay đổi trái tim E-sau và nỗi sợ hãi của Gia cốp đã chứng minh là rồi vô căn cứ.
Gia-cốp sợ đi Ai-cập đến với Giô-sép (Sáng thế Ký 46: 3). Đó là một bước khó khăn cho ông già này. Nhưng sau đó, Đức Chúa TRỜI nói với anh những lời hứa an ủi, Gia cốp rõ ràng đã ghi khắc vào trái tim. Anh bước tới Ai cập và trái tim anh không còn run nữa.
Nếu chúng ta không tin vào Chúa và những lời hứa của Ngài, nỗi sợ hãi sẽ nhanh chóng len vào. Đó là trường hợp với Gia cốp. Đó vẫn là trường hợp ngày hôm nay.