Một trong các mục tiêu chính của Đức Thánh Linh có với con cái Đức Chúa Trời là đem họ vào Christ cách thuộc linh và thực nghiệm, là Đấng đã sống lại và tôn cao, và đưa họ vào sự sống phục sinh và tôn cao của Christ.
Giai đoạn hiện tại của các sự vật trên thế giới, đặc biệt được đánh dấu bằng việc cắt đứt khỏi những điều, những con người, và các phong trào, để bước theo quan điểm hoàn toàn gắn bó vào chính Chúa Giêsu. Antichrist sẽ sớm được biểu lộ, và có lẽ hắn sẽ đi cặp theo đường hướng của một phong trào thống nhất thế giới, bằng cách cải thiện con người và nâng cấp đạo đức xã hội dưới danh nghĩa “Cơ Đốc Giáo”, nhưng không có sự tái sinh; một lực đẩy tuyệt vời của "chủ nghĩa nhân văn", một sự phát triển đầy đủ của tội lỗi chủ yếu -- độc lập với Đức Chúa Trời, và ưu việt hơn Đức Chúa Trời chân thật.
Vô số đám đông sẽ bị thu hút chạy theo hắn, và ai từ chối bao gồm trong các phong trào như vậy sẽ mang lại cho mình một sự kỳ thị và tẩy chay. Chúa đang chuẩn bị cho Antichrist bằng cách tìm cách để làm cho Chúa Giêsu hoàn toàn trở thành sự sống riêng của những kẻ thuộc về Ngài càng hơn nữa, so với những kinh nghiệm của họ trước đây.
Công việc, các kế hoạch đại sự, các hoạt động, các phong trào, các hội thánh, các hội đoàn, các giáo lý, các con người, vv, đã và đang là sự sống của rất nhiều người. Họ phải có chất kích thích từ một chương trình, một đề án, một nơi để chiếm hữu.
Giảng dạy như vậy có thể mang đến sự xáo trộn và không cung cấp phương cách sống động nào để vượt qua. Làm việc có thể dẫn đến kiệt sức và thất vọng. Các phong trào có thể bị đánh dấu bởi các tính năng chỉ đơn thuần là con người và các lĩnh vực của sự bất đồng.
Những điều đó-- tất cả - sớm hay muộn cũng sẽ thất vọng, nhưng Chúa tồn tại và không bao giờ thất bại. Mức lượng cột chặt với Chúa thường có thể là mức lượng gắn bó đối với một số quan tâm, hoặc là với một người, hoặc các nhân vật, hoặc địa điểm, hoặc chuyển động, hoặc một phần của công việc, và khi những điều nầy đổ vỡ, đức tin trong Chúa lung lay, và một thời kỳ đen tối của sự nhật thực đức tin được trải qua.
Những gì chúng ta phải học cách đầu nhất là đem tất cả mọi thứ đó gắn kết vào chính Chúa, và để đi đến một sự đánh giá đầy đủ về Ngài. Chúa phải là sự sống cho nhân linh chúng ta, để làm cho nó mạnh mẽ; không vì lợi ích và các mối quan tâm khách quan suông. Nếu không, chúng ta sẽ chỉ được đứng lên cách mạnh mẽ khi có sự hấp dẫn của một số cơ hội, biến động hay sự cấp cứu bề ngoài mà thôi.
Chúa phải là sự sống cho tâm trí chúng ta đến nỗi lẽ thật kinh thánh đối với chúng ta, không phải là những điều trừu tượng hay chỉ đơn thuần là đúng, nhưng là sống và quyền năng.
Chúa phải là sự sống của thân thể chúng ta. Sự yếu nhược hay sức mạnh thiên nhiên của thân thể không phải là tiêu chuẩn. Chữa bệnh như là một “lẽ thật" hoặc như là một cái gì đó mà trong chính nó có thể trở thành sự nô lệ đúng pháp lý và là “vấn đề băn khoăn lo lắng”. Chính Chúa là sự sống của thân thể chúng ta, cho dù vẫn còn bị trở ngại với vài sự yếu đau hoặc được mạnh khỏe sống tự do –bất cứ điều nào cũng sẽ phục vụ tốt nhất cho vinh quang của Ngài. Nó không phải là có quá nhiều điều kiện tự nhiên như sự siêu việt và thành tựu của Chúa.
Trong những ngày mà có áp lực khốc liệt trên dân của Chúa ở khắp mọi nơi hiện bây giờ; những ngày khi đối phương còn ít “thời gian” hơn bao giờ hết; những ngày có nhiều nguy hiểm cho các tín hữu, để có thể tháo gở ra một khoảng thời gian nào đó sống cho Chúa, chỉ có một điều đầy đủ-- là Chúa nên được biết đến cách tuyệt đối như là sự sống của chúng ta—chính sự sống của chúng ta.
Lời khích lệ của Barnabas đối với những người hoán cải ở Antioch có thể là một lời rất kịp thời và bổ ích cho chúng ta tại thời điểm này: "Ông khuyên lơn mọi người hãy vững lòng gắn bó với Chúa" (Công. 11:23).
T.Austins-Sparks, 1931