Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011

Những Người Hùng Mạnh của David


 “ Một lần nữa, lại có chiến tranh giữa người Philitin với Israel, David và các thuộc hạ kéo xuống giao chiến với quân Philitin. Nhưng David cảm thấy rất mệt mỏi. Bấy giờ Ích-bi-bê-nốp , con cháu của Rapha, mang một cây giáo bằng đồng nặng 3 kí rưỡi, đeo một thanh gươm mới, và định giết David. Nhưng Abisai, con của Xê-ru-gia, đã đến tiếp cứu vua, đánh hạ người Philitin ấy, và giết đi. Từ đó, các thuộc hạ của David thề và tâu với vua: “bệ hạ sẽ không bao giờ ra trận với chúng tôi nữa, để ngọn đèn của Israel không bị dập tắt” .

   Sau đó, lại có một trận chiến khác với quân Philitin tại Góp. Lúc ấy, Si-bê-cai, người Hu-sa, giết Sáp là con cháu của Rapha.
   Cũng tại Góp, trong một trận chiến khác với quân Philitin, Ên-cha-nan, con của Gi-a-rê Ô-rê-ghim, người Bết-lê-hem, đánh giết Gô-li-át, người Gát, cán giáo của hắn như trục cửi của thợ dệt.
   Trong một trận chiến khác tại Gát, có một người khổng lồ có 6 ngón trên mỗi bàn tay và 6 ngón trên mỗi bàn chân, tổng cộng là 24 ngón; người nầy cũng thuộc dòng giống Rapha. Khi hắn sỉ nhục Israel, thì Jonathan, con của anh David là Si-mê-a, giết hắn đi. Bốn người Philitin nầy sinh tại Gát, thuộc dòng giống Rapha; chúng đều ngã gục dưới tay David và các thuộc hạ người” (2 Sam. 21:15-22).

Đây là một phần
lời kinh thánh kể lại những hành động của những người hùng mạnh của David. Những gì tôi muốn bạn cần lưu ý là có một số người khổng lồ - có vẻ như gia đình của gã khổng lồ ban đầu, Goliath - những người nầy đã được những người hùng mạnh của David xử lí, và cùng với các điều đó, để có thể đem chúng ta vào địa vị đúng, thích hợp và cập nhật, tôi nhắc lại tâm trí của bạn những lời quen thuộc của Ê-phê-sô 6:10-12. " Rốt lại, anh em hãy nên mạnh mẽ trong Chúa, và trong đại năng của lực lượng Ngài...Chúng ta tranh đấu...với chấp chánh, với quyền bính, với bá chủ của đời tối tăm nầy, với lũ tà linh độc ác ở thiên không”. Đó là khi mối quan hệ của những người khổng lồ nầy với gã khổng lồ ban đầu, Goliath, mà tôi muốn bạn tập trung sự chú ý của bạn.

Giải đáp tập thể cho sự thách thức của Kẻ Thù:

Bạn biết rằng David đã lần đầu tiên được đưa vào xem
khung cảnh có liên quan đến ngai vàng trong sự kết nối với gã khổng lồ ban đầu (và những gì chúng ta có thể gọi bao hàm”). Đó là chiến thắng của ông trong chiến đấu với Goliath, lần đầu tiên David được báo cáo cách công khai, và điều này đánh dấu bước đầu tiên của ông hướng đến ngai vàng của Israel, trong mối quan hệ mà ông đã được xức dầu. Bây giờ chúng ta đã di chuyển một khoảng cách đáng kể, và an ninh ngai vàng đó được xem là vấn đề thời gian của các hành động hùng mạnh. Khi những người đàn ông hùng mạnh xuất hiện, họ, như trong trường hợp của David, được nhìn thấy trong liên quan đến ngai vàng và ông là người được ấn định chiếm lấy nó. Nhưng sự chuyển động đó là một, từ cá nhân đến tập thể.

Trong trường hợp của David, đó là cá nhân. Ông đã đánh trận cách đơn độc với Goliath, ông là một nhân vật cô độc trên lĩnh vực đó. Khi người khổng lồ thách thức, tất cả dân chúng đều chạy trốn, nhưng David di chuyển ra ngoài một mình để chấp nhận sự thách thức đó và để trả lời nó. Nhưng ở đây, trong phần văn kiện mà chúng ta đang bàn đến bây giờ, mọi thứ đều có tính cách tập thể, nhưng nó là cùng một vấn đề.Tất cả tập trung vào một sự hợp đồng. Người khổng lồ, người khổng lồ bao hàm, đã được xử lý đầy đủ và chặt đầu, nhưng hắn đã để lại một số con cái của mình, và họ là tất cả những người khổng lồ và bây giờ người khổng lồ trong sự biểu hiện tập thể lại được sự biểu hiện tập thể của ngai vàng đáp ứng. 

Điều này được đề ra cho chúng ta  cách rất rõ ràng ở Ê-phê-sô. Chúng ta biết rằng trong phần đầu của Ê-phê-sô tuyên bố rằng Chúa Giêsu đã được nâng lên và được lập trên tất cả các chấp chánhquyền bính có thẩm quyền, theo tính vị ch và cá nhân là một điều hoàn thành rồi. Nhưng ở phần cuối của thơ "Ê-phê-sô ' Hội thánh xuất hiện cách chính xác trong cùng sự kết nối đó, vấn đề của ngai vàng đang bị các người khổng lồ,các bậc chấp chính, quyền bính, các nhà cai trị thế giới tối tăm, những kẻ vĩ đại trong lĩnh vực tâm linh, thách thức,-- cũng như bị các đội quân ác linh  thấp hơn vây hãm xung quanh. Tôi nghĩ rằng điều đó hoàn toàn rõ ràng. Vì vậy, tập thể này được gọi là những người hùng mạnh của David được đưa vào để đáp ứng các lực lượng còn sót lại của người khổng lồ, cùng một vấn đề lớn về ngai vàng ông chiếm lấy. Những gã khổng lồ này đang được tập thể xử lý, cũng như một gả khổng lồ đơn độc đã được xử lý bởi cá nhân David.

 Hiện thân của
một tâm linh

 Những người hùng mạnh của David không phải là quá nhiều lớp người dân vì họ là hiện thân của một linh (tinh thần). Họ thể hiện một trạng thái thuộc linh, một sự sống thuộc linh. Trong Ê-phê-sô, đó là Đức Linh. "Hãy mạnh mẽ trong Chúa, và trong đại năng lực lượng Ngài", và điều đó rất rõ ràng, trong bức thư đó, bởi Đức Linh mà chúng ta được tăng cường bằng đại năng vào người bề trong. Hiện nay có hai điều cần lưu ý về những người  hùng mạnh nầy.

Phó thác trong tình yêu đối với một nhân vật:

Thứ nhất, họ
phó thác mình cho David. Bạn không thể không thấy cách họ yêu ông, lòng tôn kính của những người nầy đối với David. Chúng ta sẽ bàn điều một lần nữa trước khi chúng ta thông qua, nhưng bạn sẽ nhớ lại rằng một số chiến công của họ đặc biệt là liên quan đến một sự mong muốn theo hơi thở của trái tim ông.  Họ đã tận tâm với chính ông, và đó là nét đặc trưng đáng phân biệt. Bạn ghi nhận rằng khi người khổng lồ Goliath hét lên, mọi người chạy trốn (1 Sam 17:24). Tại sao? Bởi vì họ chủ yếu có mặt ở đó những lợi ích mà họ có thể nhận được cho bản thân. 

Đó là vấn đề những điều đó ảnh hưởng đến họ như thế nào. Đó là điều liên tục được tìm thấy trong sinh hoạt của dân Israel - khi mọi thứ không thuận lợi đến lợi ích của họ, khi ấy họ chạy đến bất cứ nơi nào, ngoại trừ chỗ và điều kiện đúng. Nhưng tất cả họ sẽ có mặt chỗ đó,các lợi ích cá nhân đã được lên cao rất nhiều. Nhưng những người này không  quan tâm lợi ích cá nhân của họ và những điều đó ảnh hưởng đến họ như thế nào. Một mình David là người quan trọng đối với họ, và do đó, khi những người khác có quyền lợi thấp hơn ưa chạy trốn vì những khó khăn, bởi vì tính bao la của các điều kiện bất lợi, thì những người hùng mạnh nầy nhìn thấy những nghịch cảnh là một cơ hội để chứng minh tình yêu của họ dành cho ch của họ. Họ đã phó thác chính mình với ông. Đó là, về nguyên tắc, tình yêu dành cho Chúa Jesus.

Phó Thác cho vị vua của Đức Chúa Trời

Và sau đó, tất nhiên, họ đã
phó thác chính mình cho ngai vàng của ông. Đọc cẩn thận những điều nói về họ, và bạn sẽ tìm thấy cách thấu suốt sự trung thành của họ không chỉ vì  David như một con người, nhưng bởi vì họ biết địa vị Đức Chúa Trời dành cho người đó, vì họ đã đến chỗ nhìn thấy rằng ông người được Đức Chúa Trời lựa chọn để chiếm ngai vàng. Ngai vàng đối với họ, là ngai vàng của người Đức Chúa Trời lựa chọn. Họ đã đạt được điều đó  thông qua kỷ luật, và đi đến điểm nơi Saul không còn chỗ đứng nào cho họ. Họ thấy rằng David là người Chúa dành cho ngai vàng. Vì vậy, họ đã giáo thác chính mình cho ông trên lập trường gấp đôi, vì định mệnh thần thượngvì sự tận hiến cá nhân. 

Tôi chắc chắn rằng lẽ thật đơn giản không cần nhấn mạnh tại đây. Chúng ta hãy để cho lời công bố hai điều này chiếm lấy mình- trong chính mình, Chúa Giêsu đích thân đã giành được lòng trung thành trong trái tim của chúng ta, và rằng chúng ta đã đến chỗ thấy rằng Ngài là Đấng mà Đức Chúa Trời đã chọn cho vị trí có uy quyền tối cao trong suốt cả vũ trụ nầy mãi cho đến các thời đại của các thời đại, và chúng ta giao thác mình cho cơ đốc giáo, hoặc cho Chúa - không phải vì các lý do cá nhân đơn thuần nào cả. 
Nếu khi một người khổng lồ lờ mờ hiện lên, chúng ta liền nhanh chóng rút ra khỏi hiện trường, bạn thấy, trắc nghiệm nầy là đúng. Chúa đang thực sự làm việc rất khó nhọc với chúng ta để thử nghiệm theo đuổi chúng ta, kéo chúng ta ra khỏi các lợi ích cá nhân của mình trong cơ đốc giáo và trong mối quan hệ của chúng ta với Ngài, bởi vì khi những điều liên hệ chúng ta ở đây trên trái đất này và trong cuộc sống cá nhân của chúng ta đang bị đe dọa, chúng ta thường xuyên mất niềm tin. Chúng ta đi xuống, chúng ta tản lạc về mặt thuộc linh, khi có dấy lên sự đe dọa đến lợi ích của chúng ta ở đây, mặc dù chúng ta là những cơ đốc nhân có liên quan đến Chúa. Chúng tôi phải gạt sang một bên sựsuy tư thế nào nó ảnh hưởng đến chúng ta, và nắm lấy vị trí trong các lợi ích của Chúa. Đó là một điều thử nghiệm thật nhiều và rất quan trọng.

 Chúng ta phải nói, "Nó không quan trọng gì cả, dù choảnh hưởng đến tôi đến thế nào, phải nói, làm thế nào Chúa sẽ chịu đựng được điều nầy? Chúa không để mất nếu tôi chạy trốn, hoặc nếu điều này đạt uy quyền thống trị? Nó sẽ ảnh hưởng đến Chúa của tôi và chạm vào thực tế lớn của ngai vàng của Ngài như thế nào? " Vì vậy, những người hùng mạnh của David được phân biệt đối với đoàn thể chung của những người rất chủ yếu là những cơ đốc nhân sống vì lợi ích từ các phước lành của cơ đốc giáo và những người bị kẻ thù là Satan đuổi khỏi linh trường, bởi vì phước lành của họ đang bị đe dọa. Những người hùng mạnh này nói lên những người đã vượt quá điểm suy xét cá nhân và đã thấy lợi ích của Christcác mục đích của Đức Chúa Trời tập trung trong Ngài cho quyền thống trị phổ quát.

Trách nhiệm
Tập thể Đối với các lợi ích của Ngai vàng:

Tôi có cảm giác là điều này sẽ rất gần trung tâm của vấn đề - trong đó, David đã được những người nầy cứugiúp đỡ. Bạn nhận thấy trong câu 16 và 17, một trong những gã khổng lồ, trong một bộ áo giáp mới, để ý David và làm cho David trở nên đối tượng hủy diệt của gả vào lúc ấy, và David đã lâm vào tình trạng nguy hiểm rất lớn. Người đã bị giết chết gã khổng lồ ban đầu, đang ở trong tình trạng nguy hiểm từ một trong những con cháu của  người khổng lồ đó, và một trong những người hùng mạnh đã đến giải cứu David và giúp đỡ ông,giết chết tên khổng lồ. Sau đó, những người của David nói với ông, "Chúng tôi không muốn mất vua, vua nên ở lại phía sau và để cho chúng ta đối phó gả đó, chúng tôi sẽ đứng giữa vualoại sự việc này.
Bạn sẽ nói đó là một sự giải thích sai khi đưa Chúa Giêsu vào vị trí của David - 'Lạy Chúa Giêsu, Xin Ngài giữ điều này, chúng tôi sẽ xem xét theo sau Ngài! " Tuy nhiên, có một ý nghĩa, trong đó Hội thánh quan tâm đến nơi đâu là đúng, là nơi rất nhiều lợi ích, danh dự, và vinh quang ngai vàng và của Chúa Giêsu đang được ràng buộc với Hội thánh. Vấn đề không còn đơn độc thuộc về Ngài mà thôi, và theo một ý nghĩa, mà Ngài đã đứng không để mất gì nếu  Hội thánh lỗi lầm - trong đó Đức Chúa Trời sẽ nói về Con của Ngài, "Đây không phải là thời gian cho bạn ra đi cách cá nhân, bạn phải thực hiện điều đó, đây là thời gian cho Hội thánh nắm lấy lợi ích của bạn. 
Cuộc sống của David, ngai vàng của David, đã được đặt vào tay của những người nầy, và họ đã thấy trách nhiệm của mình, lớn lao biết bao, và những gì David đã suýt bị mất nếu họ không có hành động rõ ràng về nó. Phải một đoàn thể dân của Chúa đạt đến mức đó, là những người thấy rằng ngai vàng của Chúa Giêsu nằm trong tay của họ là sự việc có ý nghĩa kinh khủng.Theo một cách, nó có vẻ là một điều tự phụ khi nói như vậy, nhưng bạn thấy những gì tôi có ngụ ý. Nếu chúng ta không chịu trách nhiệm về vấn đề các lực lượng tà ác đang tấn công, nếu chúng ta không mạnh mẽ trong Chúa và không di chuyển ra chống lại các bậc chấp chánh, quyền lực, thì không chỉ bản thân chúng ta sẽ bị mất, nhưng Chúa chúng ta cũng thiệt hại nũa. Ngai vàng của Ngài sẽ bị ảnh hưởng. Theo một ý nghĩa, bây giờ  Ngài đã làm cho chúng ta chịu trách nhiệm về xuất phát cuối cùng, mà không phải là cá nhân nhưng có tính tập thể và tập hợp. 
Vì vậy, phải được một dân (những con số thực tế được đề cập trong trường hợp của David, nhưng chúng ta không phải theo nghĩa đen: họ đại diện cho một đoàn thể cụ thể bên trong) những người đã nhìn thấy các vấn đề hùng mạnh của những gì được trình bày trong thư gửi tín hữu Êphêsô – những nghị quyết đời đời của Đức Chúa Trời liên quan đến Chúa Giêsu Christ, và chỗ đứng của Hội thánh trong những nghị quyết đó, như công cụ để thực hiện đầy đủ những điều đó - và đã có thông qua tất cả các lợi ích cá nhân trong vấn đề phước hạnh, và là hiện nay giao phó chính mình cho Chúa của họ và và cho ý định của Đức Chúa Trời liên quan đến Đấng đó, và nhận ra trách nhiệm với họ.
 Đó là những gì tôi cảm thấy là lời của Chúa ban cho chúng ta tại thời điểm này-- không chỉ làm cơ đốc nhân 'bình thường', nhưng nhận ra rằng Đức Chúa Trời phải có một đoàn thể của riêng mình, giữa các hồ sơ hạng loại tín đồ chung, tức là những người đáp ứng với những người hùng mạnh của David, tiếp lấy các vấn đề cuối cùng về quyền làm Chúa của Christ vì cớ Ngài. Chúa đang tham gia vào những trận chiến nầy mà chúng đã được đẩy tới, và đây không chỉ là các trận chiến của chúng ta, mà cũng là những trận chiến của Chúa. những tình huống và các đề xuấttự giới thiệu mình là khổng lồ, chúng đang làm tê liệt nếu bạn có thể bị tê liệt. Khi Goliath bắt đầu hét lên, người dân đã bị tê liệt thực sự-- sự việc đó  chỉ phù hợp với việc có thể chạy trốn! 
Nhưng toàn thể sức mạnh của chúng đều nằm trong người khổng lồ nầy khi gả xuất hiện. Bạn có thể hóa thành đá trong một số các tình huống mà đối phương mang lại như các sự trắc nghiệm của đức tin. Và sau đó những gì xảy ra? Vâng, một trong những nhân tố quyết định, là hoặc chúng ta suy nghĩ về chính mình hay về Chúa, hoặc cùng một lúc chúng ta bắt đầu cảm thấy tiếc cho chính mình, từ bỏ chỗ đứng của chúng ta - chính là những gì kẻ thù muốn xảy ra - hoặc chúng ta sẽ nói, "Vâng, Danh của Chúa và vinh dự Ngài liên hệ trong vụ  này, vấn đề thực sự ở đây là quyền chủ tể, tối thượng quyền, uy thế của Chúa" - họ đã  đối diện tình hình trên lập trường đó. 
Họ đã không luôn luôn chờ đợi cho những kẻ thù đến và khởi động điều. Khi kẻ thù lờ mờ hiện lên trước mặt họ, những người nầy xuất phát ngay. Tôi là người cuối cùng đề nghị rằng chúng ta nên bất cẩn và phù phiếm về các sự tấn công các lực lượng thuộc linh. Chúng ta có thể làm điều đó để phá hoại chính mình, và tôi cũng nhắc nhở bạn rằng đây là một điều rất nguy hiểm nếu thực hiện cách cá nhân. Đây là nghiệp vụ dành cho Hội thánh-- cuộc tấn công tập hợp trên các tình huống đang lờ mờ hiện ra, chúng ta có thể làm cho chúng tê liệt và mất tác dụng. Chúa phải có dân như thế này, tức những người mà trong họ sự chủ động về quyền chủ tể của Ngài.


Đau khổ vì cớ Thân Thể
của Chúa.

Phải có một số người đáp ứng tình hình-- tôi có thể sử dụng từ ngữ nầy không? - theo cách “đại diện, hay thay thế”. Tất cả những người khác, toàn dân Israel, nhưng rất nhiều người không có thể đứng lên, họ không nắm lấy địa vị thuộc linh, mức lượng thuộc linh, họ suy yếu thuộc linh, vì đối với họ, bất cứ điều gì trong con đường khắc nghiệt hoặc thêm hoạn nạn hay khó khăn ngoại lệ, chúng ta liền thấy họ bị tê liệt và bất lực. Kẻ thù có đang tạo ra một tình hình chung như thế không? Không, vì lợi ích của Hội thánh phải có những người tiếp lấy vị trí của những người hùng mạnh làm thay thế cho vì lợi ích của người khác, những người mạnh mẽ chịu đựng những gánh nặng của kẻ yếu, nắm lấy thế chủ động thay mặt cho Hội thánh, cớ  hội thánh.
Tôi chắc chắn rằng trong vòng những người hùng mạnh của Chúa Giêsu, sứ đồ Phaolô đã "đạt được ch ba người đầu tiên" ( 2 Sam.23:17), và ông là người đã nói "vì Thân thể của Christ, đó là hội thánh" (Col. 1:24). Ông bù đắp phần còn thiếu trong các hoạn nạn của Chúa vì cớ Thân thể của Ngài – sự đau khổ thay thế, không vì tội lỗi, điều đó chỉ riêng là công việc của Christ, nhưng vì sự chiến thắng của hội thánh. Bạn không xa lạ với các địa chỉ rộng lớn trong Tân Ước chép về vấn đề sức mạnh thuộc linh và lòng can đảm. Tôi nghĩ rằng những câu chuyện được viết trong Cựu Ước về David và những người đàn ông hùng mạnh của ông, không phải là câu chuyện cuốn sách truyện tranh tốt đẹp cho trẻ em, nhưng là tiêu biểu cho những gì Đức Chúa Trời có ngụ ý về lòng dũng cảm, sự bạo dạn thuôc linh, mạnh mẽ trong Chúa. Ở đó, chúng là những minh họa tuyệt vời cho những đoạn văn mà chúng ta đã đọc từ Ê-phê-sô. 
Thông điệp của Chúa đối với chúng ta Ngài cần một tập thể, những con người đã nhìn thấy những gì liên lụy trong các cuộc chiến tranh thuộc linh, sẽ nâng cấp ra khỏi vị trí của lợi ích cá nhân và phước lành cá nhân, và sống vì c Chúa và vì dân Ngài, nắm lấy tình trạng chiến tranh thuộc linh bằng sức lực thuộc linh, mở đừng cho hội thánh chung tiến lên.
T.Austin-sparks , 1949