Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2011

Sứ Mạng, Ý Nghĩa, Sứ Điệp Của Jesus Christ-2




 Trong Tin Mừng của Mark

Ôi Chúa, Ngài là giáo sư thuộc thiên duy nhất, Chúa ôi, không có ai dạy dỗ như Ngài. Chúng tôi không thể dạy trừ khi Ngài dạy chúng tôi. Chúng tôi đang ở đây sáng nay như các môn đệ Ngài, những người đang được Ngài dạy dỗ, hảy nắm Lời Ngài và mở ra cho chúng tôi. Xin mở tai chúng tôi để nghe, ban cho chúng tôi sự hiểu biết, cung cấp cho chúng tôi tấm lòng vâng phục. Xin dẫn chúng tôi trong chân lý Ngài, ôi Đức Thánh Linh, xin làm công việc mà Ngài đã đến để làm. Chúa Giêsu, Chúa chúng tôi nói rằng khi Ngài đến, Ngài sẽ hướng dẫn chúng tôi vào tất cả các lẽ thật. Xin làm công việc đó ở đây ngày hôm nay hầu Chúa Giêsu có thể được thỏa mãn. Chúng tôi cầu xin điều đó trong danh của Ngài. A Men.



Chúng tôi đã nói rằng toàn bộ Tân Ước
được chiếm hữu với một điều trong ba phần, sứ mạng, ý nghĩa và thông điệp của Chúa Giêsu Christ, Con Đức Chúa Trời, và rằng mỗi một trong 27 phần của Tân Ước có chứa một số khía cạnh đặc biệt về ba điều đó. Chúng ta đã tiến tới để xem làm thế nào đó là sự thật trong Tin Mừng của Matthew, và bây giờ chúng ta sẽ thấy điều này trong Tin Mừng của Mark.

Bây giờ tôi yêu cầu bạn nhìn một số câu kinh thánh sau đây:

"Sự khởi đầu phúc âm của Giêsu
Christ, Con Đức Chúa Trời" (Mác 1:1).

Đó là những lời đầu tiên trong Tin Mừng này. Bây giờ chúng ta quay về với những lời cuối cùng, trong chương 16:20:


"
Còn các môn đồ thì đi ra rao giảng khắp mọi nơi, Chúa cùng làm việc với họ, và xác nhận cho lời bởi những dấu lạ cặp theo."


"Và khi ông đã
suy nghĩ những điều đó rồi, ông đã đến nhà của Maria, mẹ của John, cũng gọi là Mark" (Công. 12:12).


"Và Barnabas và Saul trở về từ Giê-ru-sa-lem, khi họ đã hoàn thành
chức vụ của mình, dẫn theo John  cũng gi là Mark" (Công. 12:25).


"Và khi họ đã
đến Salamis, họ tuyên bố lời của Đức Chúa Trời trong các hội đường của người Do Thái: và họ cũng John theo làm thừa sai của họ" (Cv 13: 5).

"Bây giờ Paul và
đồng bạn giương cánh buồm từ Paphos, và đến Perga trong Pamphylia: nhưng John rời khỏi họ và trở về Giê-ru-sa-lem" (Cv 13:13).

"
Cách mấy ngày sau, Paul nói với Barnabas, chúng ta hãy trở lại và ghé thăm các anh em trong mỗi thành phố mà trong đó chúng ta công bố lời của Chúa và xem thử họ ra thể nào. Barnabas tư tưởng  mang theo John, cũng gọi là Mark”(Cv 15:36-37).

"Chỉ có Luca
với ta. Hãy đem Mark cùng đến với con,người là hữu ích cho ta về chức vụ" (2 Ti-mô-thê 4:11).

"
Hội thánh ở Babylon, người đuợc chọn với các anh em, chào thăm anh em: và con trai của tôi là Mark cũng vậy" (1 Phr 5:13).

MARK Là Ai?

Những
câu nầy cung cấp câu chuyện về cuộc đời của Mark và chúng ta hầu như không cần phải mất thời gian để hỏi: Ai là Mark? Tên đầy đủ của ông là John Mark, và ông là anh em họ của Barnabas (Cô-lô-se 4:10, RV). Bây giờ tôi muốn bạn ghi nhớ những chi tiết này mà tôi đem lại cho bạn, có một ý nghĩa ràng buộc với một người trong số họ. Ông là một người anh em họ của Barnabas, và chúng ta sẽ có nhiều hơn để nói về điều đó hiện nay. Chúng ta không biết gì về cha của ông, nhưng chúng ta biết rằng mẹ của ông sở hữu căn phòng lầu tại Giê-ru-sa-lem, và đã có rất nhiều lịch sử gắn bó với căn phòng lầu đó! Nó có lẽ là căn phòng mà Chúa đã có bữa tối cuối cùng, trước khi Ngài qua đời. John Mark biết tất cả điều đó! Ông chắc chắn biết tất cả những gì đã xảy ra tại Giê-ru-sa-lem, ít nhất là trong tuần cuối cùng trong cuộc sống của Chúa chúng ta. Có một cơ đốc nhân đã sống trong nửa phần đầu tiên của thế kỷ thứ hai, tên là Papias, ông viết điều nầy: "Mark, sau khi trở thành thông dịch viên của Peter, đã viết ra một cách chính xác, mặc dù không theo thứ tự, nhiều điều mà ông nhớ về mọi điều Chúa đã nói hoặc thực hiện”. Có rất nhiều điều để nói về điều đó, chúng ta sẽ thấy trong mấy
 phút sau đây.


Tại thời điểm
đó, sau đó, chúng tôi muốn nhận ra một nguyên tắc rất quan trọng. Nếu bạn quên tất cả mọi thứ khác, hãy nhớ điều này. Chúng ta đang nói về sứ mạng, ý nghĩa và thông điệp của Giêsu Christ, và chúng ta phải nhận ra rằng ba điều đó được viết trong cuộc sống các tôi tớ của Chúa. Mark đã không chỉ viết về lịch sử: ông LÀ Chính lịch sử đó. Lịch sử của Giêsu Christ đã được viết cách rộng rãi trong kinh nghiệm của Mark, và đó là những gì chúng ta sẽ thấy.

Chúng ta phải nhận ra rằng khi Chúa nắm được cuộc sống của chúng ta, Ngài không chỉ làm cho chúng ta trở nên người nói chuyện về Ngài, cũng không chỉ làm cho chúng ta thánh các người viết sách về Ngài. Ngài viết CHÍNH NGÀI trong kinh nghiệm của chúng ta và như vậy chúng ta chỉ làm giáo và giảng chân thật và duy nhất. Tôi biết rằng tôi đang nói một điều rất có trách nhiệm, khi tôi nói điều đó, nhưng điều thiết yếu là khi chúng ta nói hoặc viết về Chúa Giêsu, mọi người nhìn thấy Ngài đằng sau lời của chúng ta. Đó là lý do tại sao Chúa Giêsu tạo lịch sử thuộc linh trong kinh nghiệm của chúng ta. Khi chúng ta đến với người này, John Mark, chúng ta đã nhìn thấy con người phía sau Tin Mừng của ông, và đó là lý do tại sao chúng ta đọc tất cả những khúc kinh văn về lịch sử của ông.

B
ản chất của phúc âm  MARK

 
Chúng ta hãy bắt đầu bằng cách nhìn vào bản chất Tin Mừng của ông. Ở đây chúng ta đến gần một người trẻ trong tính cách vội vàng lớn lao! Ông rất mong muốn nắm được những điều gì đó để thực hiện. Ông không có thời gian dành cho việc biên chép niên đại, và thời gian cùng địa điểm không quan trọng thật nhiều đối với ông. Toàn bộ tâm tính của ông là: chúng ta hãy tiến lên làm việc! Người thanh niên này chỉ có ba từ ngữ trong vốn từ vựng của mình. Khi đọc Tin Mừng, và bạn sẽ tìm thấy chúng: "ngay lập tức" Các bạn thường xuyên chú ý thế nào Mark sử dụng từ ngữ đó không? 'Ngay lập tức ... và ngay lập tức ...', và ông tiếp tục như thế. Từ thứ hai là  tức thì" (immediately), và thứ ba là  lập tức” (forthwith). Mười ba chương bắt đầu với từ ngữ 'và'. Bạn thấy đấy, chàng trai trẻ này đang tiến lên với điều đó.

John Mark không cung cấp cho chúng t
a bất kỳ phả hệ nào, cũng không có lời giới thiệu, nhưng ông bắt đầu ngay: "Sự khởi đầu phúc âm của Giêsu Christ". Đây là câu ngắn nhất của cả sách Tin Mừng, nhưng ông đặt vào không gian ngắn đó một sự giao tiếp rất lớn về tài liệu. Ông cho chúng ta các sự kiện đầy đủ về hành động, thật rất nhiều, đến nỗi các học giả tin rằng Matthew và Luke xây dựng các Phúc Âm của họ trên sách Mark. Và bạn nhận thấy những lời cuối cùng trong Tin Mừng của ông: "Họ đã ra đi, và rao giảng"( 16:20). Người trẻ này cứ tiến lên với công việc! Ý tưởng của ông là càng có được nhiều điều thực hiện càng nhanh càng tốt.

Đó là nền tảng của chúng t
a. Bây giờ chúng ta bắt đầu về sứ điệp, bày tỏ một vài điều. Thứ nhất, danh hiệu của ông: "họ đã John người cung phụng của họ" (Công 13:5), hoặc nói cách khác, "thừa sai của họ". Họ John Mark hỗ trợ họ trong công tác, ông là một người đầy tớ đối với chức vụ. Chỉ cần nhớ rằng chúng ta đang tiến lên.

JOHN MARK
CHỊU TRẮC NGHIỆM

Sau đó,
lịch sử của ông. Việc đầu tiên mà chúng ta nói về lịch sử của John Mark là ông đã được đưa ra trắc nghiệm. Ông đã được trao một cơ hội - Barnabas và Saul trở về từ Giê-ru-sa-lem ... dẫn theo John, cũng gọi là Mark" (Công 12:24). Điều đó cung cấp người trẻ nầy một cơ hội tuyệt vời. Ông được tập sự. Ông đã có cơ hội chứng minh bản thân mình, và chứng minh mình trong khó khăn.

Thứ hai, John Mark thất bại. Ông không thể đ
ương đầu tình hình, do đó, ông trở về nhà. Đó là phòng cao đẹp đẽ tại Giê-ru-sa-lem, đem lại nhiều thoải mái cho ông hơn nhiều so với cuộc sống chung với các sứ đồ! Vì vậy, Luke nói rằng: "John rời khỏi họ và trở về Giê-ru-sa-lem" (Công 13:13). John Mark đã thất bại.

bạn nào ở đây cảm thấy rằng mình có một sự thất bại không? Vâng, câu chuyện không kết thúc ở đó. Chúng ta đến việc làm thứ ba, đó là:

JOHN MARK
ĐƯỢC PHỤC HỒI

Tại sao thất bại? Chúng t
a đã nói rằng những điều quá khó khăn, nhưng tại sao chúng quá khó khăn? Có vẻ như khi John Mark bắt đầu vào công việc mà không có một nền tảng đầy đủ. Làm thế nào John Mark đã ra đi với Barnabas và Paul? Bạn có nhận thấy thứ tự mà tôi đặt ra cho hai tên họ nầy không? Barnabas và Paul! Thứ tự đó sẽ được thay đổi hiện nay ... nhưng John Mark tiến lên trên cơ sở của sự quan tâm gia đình? Barnabas, nguời cậu già thân mến! cậu Barnabas thân yêu đã muốn cung cấp cho người anh em họ trẻ thân yêu của mình một cơ hội và điều đó đã được xuất phát từ tình cảm gia đình, rằng ông muốn Mark đi với họ.

Bạn
nghĩ rằng tôi đang đọc thêm một cái gì đó vào trong này không? Đó là mối quan hệ rất cá nhân mà dẫn đến sự phân rẽ của Barnabas và Paul. John Mark đã đi vào công tác trên kinh nghiệm của người khác, mà không phải kinh nghiệm riêng của mình. Tôi muốn bạn nắm được hình ảnh đúng! Chúng ta biết rằng Barnabas là một người đàn ông rất yêu thương. Ông có một trái tim lớn. Bạn nhớ câu chuyện của Barnabas!  một lần Phao-lô cho biết: "Ngay cả Barnaba đã bị lôi cuốn" (Ga-la-ti 2:13) - Bạn không nên nghĩ rằng Barnabas bao giờ lại bị lôi cuốn! " John Mark đã bị người cậu có tấm lòng rộng rãi và tình cảm quyến rũ. Ông bị quyến rũ bởi một số cá tính mạnh mẽ, yêu thương, và ông đã không bị quyến rũ bởi Chúa Giêsu Christ. Nền tảng của ông đã được một số người và không phải là Chúa, và bất cứ điều gì đó, cột trói, và sớm hay muộn cũng bị phá đổ. Bạn có nhớ những gì chúng tôi đã nói về Ma-thi-ơ không ? Thông điệp của ông là nền tảng tuyệt đối của cơ đốc giáo, bởi vì nó là quyền chủ tể tuyệt đối của Giêsu Christ, và đó là điểm yếu trong đời sống của John Mark. Cậu Ba-na-ba là chúa” của Mark! Và những người tốt nhất thì không tốt đủ để vượt qua trận chiến này.

Vâng, điểm
chính là đây: sự cần thiết tuyệt đối cho một kinh nghiệm cá nhân về quyền chủ tể của Giêsu Christ. Đó là một điều rất nguy hiểm khi đưa một người trẻ tuổi chịu trách nhiệm một công việc gì đó, nếu anh ta đã không có kinh nghiệm! Đó là lập trường chứng minh cho chúng ta. Chính sách không bao giờ thay thế được nguyên tắc. Chính sách ngoại giao nói: "Hãy cho người trẻ một cơ hội", nhưng nguyên tắc nói: "Chỉ đặt để những người đã được phê chuẩn vào trách nhiệm '

Vâng, chúng ta thấy rằng Mark bị
sụp đỗ trên lập trường tự nhiên, nhưng ông đã đến chỗ chiến thắng khi ông lại đến dưới quyền làm chủ của Chúa Giêsu. Ông không bao giờ có thể viết Tin Mừng này nếu điều đó không đúng sự thật. Tất cả sự nhiệt tình của ông trong Tin Mừng này là để nói về sự vinh hiển của Chúa Giêsu, và không nơi nào bạn tìm thấy ông ta nói về những gì của một người cậu tuyệt vời, ông đã. Chỉ luôn luôn chép một Chúa tuyệt vời dường nào, ông đã có, và điều đó có nghĩa là một thay đổi lớn. Chúng ta bắt đầu với ông là một người thừa sai, và chúng ta kết thúc với ông ta như một nguời đồng dự phần. Bây giờ, ông không chỉ là  một tôi tớ bận rộn, bây giờ ông là một nguời đồng dự phần vững chắc. Ông đã trải qua tình trạng không có ích lợi, và đến tình trạng "có ích" - và đó là lời mà sứ đồ Paul đã nói về John Mark vào lúc cuối cùng: "hãy đem Mark cùng đến với con: vì nguời có ích cho ta về chức vụ" (2 Ti-mô-thê 4:11, AV). Thật là một sự thay đổi lớn lao biết bao! Bạn có muốn chỉ là một người thừa sai, hoặc bạn muốn là một người đồng dự phần trong phúc âm? Một người chỉ cần làm rất nhiều thứ, hoặc một người mang trách nhiệm nặng nề? Vâng, chúng ta đang tiến gần hơn vào sứ điệp.

Vị Trí Tin Mừng Của MARK

Điều tiếp theo là
vị trí mà Tin Mừng của Mark chiếm đuợc, và điều này một lần nữa là một điều rất có ý nghĩa. Bạn biết rằng Tin Mừng của Mark là Tin Mừng đầu tiên được viết ra. Nó đã được viết trước khi Ma-thi-ơ, trước khi Luke và trước khi John viết các phúc âm của họ. Vậy tại sao, sau đó phúc âm Mark đã không được đặt ở đầu bộ Tân uớc? Đây không phải là điều tự nhiên đâu. Khi nhìn thấy rằng đó là Tin Mừng đầu tiên được viết ra, chắc chắn nó phải có địa vị đầu tiên! Nhưng Đức Thánh Linh đã biết những gì Ngài làm. Ngài không bao giờ làm việc trên dây chuyền tự nhiên, nhưng trên đường hướng thuộc linh, và đó là một thứ tự khác đối với cách làm việc của con người.

Vì vậy, Mark đã
vị trí thứ hai, và, ô! ĐÂY là thông điệp! Tất cả các phụng vụ và hoạt động phải xuất phát từ quyền bính và sự thuận phục. Ma-thi-ơ đứng đầu tiên: thẩm quyền của Giêsu Christ và quyền chủ tể tuyệt đối của Ngài. Mark đứng thứ hai: tất cả các phụng vụ xuất phát tự sự thuận phục Chúa Giêsu. Tất cả các hành động phải thực hiện theo quyền làm chủ của Giêsu Christ. Đặc tính chính của một tôi tớ thực sự của Chúa là gì? Đó là sự ngoan ngoản. Đó là thực sự của Chúa Giêsu. Bạn có nhớ John 13:, khi Ngài đã cởi áo choàng của mình, lấy khăn quấn ngang lưng mình, biểu tượng của người nô lệ, đổ nước vào chậu, và sau đó Ngài-- Chúa vinh quang, qua Ngài và do Ngài tất cả muôn vật đã được sáng tạo ra -- bây giờ lột bỏ tất cả mọi thứ, và Ngài quì gối xuống, rửa chân cho những con người đàn ông tội lỗi! Ngài rất đúng khi Ngài nói: "Ta là một người nhu mì và khiêm nhượng trong lòng" (Ma-thi-ơ 11:29)! Bao giờ một người phục vụ Chúa đầy đủ hơn không?

Chúng tôi  nói Mark đã được kết nối rất chặt chẽ với Peter bằng văn bản của mình, và tôi
ngạc nhiên, nếu bạn nhớ sự kết nối thuộc linh giữa hai người? Chúa Giêsu nói một cái gì đó cho Phêrô, và ông không bao giờ quên, và khi ông sắp được hành quyết, ông nói: "thậm chí là Giêsu Christ, Chúa chúng ta đã tỏ cho tôi" (2 Phi-e-rơ 1:14). Chúa ngụ ý điều đó cho Peter ở đâu và vào khi nào? Điều mà Chúa đã tỏ cho ông là gì? "Simon, khi con còn trẻ, con tự mình thắt lưng và đi đâu tuỳ ý; nhưng khi con già, sẽ dang tay ra, người ta thắt lưng cho, và kéo con đến  nơi mình không muốn"(Giăng 21:18). Ở đó bạn có sự thay đổi giữa Simon và Peter vào lúc cuối cùng. Chúng ta biết toàn bộ lịch sử của Phêrô, khi Chúa còn ở đây, ông là một người đã muốn có cách riêng của mình trong tất cả mọi thời gìờ. Đôi khi, thậm chí ông đã nói với Chúa rằng Ngài đã sai lầm! Nói cách khác, ông nói: Chúa ôi, Ngài sai lầm ở chỗ đó! Chúa ôi, Ngài không biết những gì Ngài đang nói! ' Người đàn ông này phải có một lịch sử rất sâu nhiệm, vì quyền cai trị phải cất khỏi bàn tay của ông và đặt vào tay người khác. Từ một nhà độc tài, ông phải làm một nô lệ, và chúng ta biết câu chuyện về sự việc xảy ra như thế nào : "Simon, Simon, này, nầy Sa-tan đã đòi hỏi sàng sãy ngươi như lúa mì, nhưng Ta đã khẩn cầu cho ngươi, hầu cho đức tin ngươi không bị mất. Vậy, đến khi ngươi đã trở lại, hãy làm cho vững vàng anh em ngươi" (Luca 22:31-32). Phụng vụ chân thật xuất phát từ sự thuận phục.

Vì vậy, cả Peter và Mark
đều thể hiện nguyên tắc sự khuất phục đối với quyền chủ tể của Christ. Tôi thích câu kinh thánh nhỏ mà chúng ta đọc trong thư Peter. Đó là một tham chiếu rất thân ái về John Mark: "Hội thánh tại Babylon…chào thăm anh em, con tôi là Mark cũng vậy”. Có rất nhiều lịch sử trong đó!

Vâng, bây giờ tôi sẽ nói một điều rất khó nói. Bạn có thể không hiểu điều đó gi cả, nhưng tôi sẽ cố gắng làm cho nó đơn giản. Nó luôn luôn là một điều rất nguy hiểm khi thăng hoa tâm hồn. Bây giờ bạn không hiểu điều nầy, nhưng hãy để tôi giải thích. Có thể tình cảm thuộc hồn thay chỗ cảm giác thuộc linh và tình cảm thuộc hồn chỉ là tính đa cảm. Loại tình cảm đó mà mọi người gọi yêu thương: "Ồ, anh em họ thân yêu John Mark ơi, tôi muốn bạn đến với tôi và bước vào công việc của Chúa! Bạn biết tôi yêu bạn rất nhiều, và tôi khá chắc chắn rằng người mẹ thân yêu của bạn tại Giê-ru-sa-lem thích bạn phục vụ bà. Mark ơi, hãy đi cùng tôi, và tôi sẽ giới thiệu bạn với Paul và khuyên ông ta đồng ý cho bạn ra về.' Tất nhiên, mọi lời đó rất đáng yêu, nhưng nó không thuộc linh. Đó là sự thuộc linh giả mạo, tức là những gì tôi đã gọi là sự thăng hoa của tâm hồn. Đó là sự nhầm lẫn hồn với linh, và trong đósự đổ vỡ sâu xa của hồn. Bạn có thấy những gì tôi có ngụ ý chăng?

Vâng,
có phải mọi điều này là bàn về sứ mạng, ý nghĩa và thông điệp của Giêsu Christ không ? John Mark đã nói cho chúng ta trong Tin Mừng của ông, Chúa Jesus rất tích cực như thế nào, và thế nào Ngài không mỏi mệt trong việc thực hiện ý muốn của Cha Ngài. nhiều lần thậm chí họ không có cơ hội để ăn uống. Mark nói: "ngay lập tức ... ngay lập tức ... ngay lập tức ... họ ra đi và đó là câu chuyện của Chúa Giêsu. Không, Chúa Giêsu không có sự lười biếng! Những lời của Phaolô đáp ứng rất đầy đủ trong trường hợp của Ngài: "Hãy làm công việc của Chúa cách dư dật luôn" (1 Cô-rinh-tô 15:58). Chúa Giêsu đã hoàn toàn phó thác chính mình cho công việc của Cha Ngài, nhưng - và có một  chữ 'nhưng'  lớn lao- không ai trên trái đất này khuất phục ý muốn của Cha Ngài, hơn Ngài. 

Có hai từ ngữ tổng hợp các công việc của Chúa Giêsu: thuận phục và phụ thuộc. Ngài nói: " Đuơng khi còn ban ngày, Ta cần phải làm trọn những công việc của Đấng đã sai Ta" (John 9: 4). Vâng, đó là sự thật, nhưng Ngài không bao giờ làm một công việc trước hết không cầu hỏi Cha của Ngài, coi Cha Ngài có muốn làm điều đó không. Đối với tất cả mọi thứ mà Ngài đã làm, và mọi nơi mà Ngài đã đi, Ngài đều cầu hỏi sự hướng dẫn của Cha. Với chúng ta, tất cả dường như rất cần thiết, và tình hình cần yếu như vậy, và  hồn nói: "Bạn phải làm điều đó ', nhưng không phải với Chúa Giêsu. Bạn có nhớ ba cám dỗ trong hoang địa không?  Tất cả dường như rất hợp lý và cần thiết, nhưng nhất thiết không bao giờ cũng để Chúa Giêsu chi phối”. 
Bởi Linh xức dầu, Ngài đã được liên kết với  trời. Tại sao Con Đức Chúa Trời cần phải cầu nguyện? Bởi vì Ngài phụ thuộc vào Cha của Ngài. Về sự hướng dẫn, v những gì Ngài nên làm, Ngài luôn luôn tham vấn với Cha, và sức mạnh để làm điều đó, Ngài đã sống bởi Cha.

Nguyên tắc đó đã được viết trong lịch sử của John Mark.
 Nó không có nghĩa là hoặc Chúa Giêsu hay John Mark đã làm kém hơn vì họ phụ thuộc vào Cha. Tôi nghĩ rằng họ đã làm nhiều hơn nữa, và họ đã làm nhiều điều tốt hơn, và công việc của họ vẫn tồn tại cho đến ngày nay, bởi vì "mọi việc Đức Chúa Trời đã làm thì còn đến đời đời" (Truyền đạo 3:14).

Tôi tự hỏi nếu bạn đã nhận
lãnh được các sứ điệp của John Mark? Hãy để tôi nói với các anh em trẻ của tôi: Hãy làm John Mark trong tình trạng cuối cùng. Hãy hoàn toàn phó thác chính mình cho Giêsu Christ, và Ngài sẽ làm cho bạn trở thành một người đồng dự phần rất hữu ích trong Vương quốc.

Chúa ơi, với tất cả những điều đã được nói ra ở đây, một điều mà chúng tôi yêu cầu là có đuợc một ấn tượng. Chúng tôi không thể nhớ tất cả mọi thứ, nhưng xin làm cho ấn tượng sâu sắc nầy ghi sâu vào chúng tôi - một cuộc sống hoàn toàn khuất phục  quyền chủ tể của Chúa Giêsu Christ sẽ là một cuộc sống rất kết quả. Xin làm cho tấm lòng chúng tôi thành ngai vàng của Ngài và cai trị trên chúng tôi, ôi Chúa Giêsu. A Men.
T.A.S.