Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Giô-suê Cương Yếu

Mặt trời dừng lại

Giô-suê.

Việc thành lập dân chúng trong miền đất bởi sự hướng dẫn vá quyền năng thần thượng, theo lời hứa, nhưng thông qua các cuộc xung đột, trong đó lòng trung thành trong bước đi của dân chúng với Đức Chúa Trời được thử nghiệm.
Sự nghiệp của Joshua bắt đầu sau khi qua sông Jordan trong quyền năng của sự phục sinh, và có vị trí quyền năng của nó cho cuộc xung đột tại Ghinh-ganh- sự cắt bì -- sự chết cho xác thịt.
Họ ăn ngũ cốc của của đất trước khi họ có sự xung đột nào.

Thẩm phán.

Trong khi Joshua là một cuốn sách về quyền năng chiến thắng, Thẩm phán là cuốn sách của sự thất bại trong sự trung tín, đến nỗi mất quyền năng: chỉ có Đức Chúa Trời can thiệp trong lòng thương xót, từng lúc theo thời gian, để giải cứu  và phục hồi. Ghinh-ganh được hoán đổi thành Bochim. Ghinh-ganh, sự từ chối của xác thịt, mặc dù dường như ít quan trọng, là nơi quyền năng; Bochim là nơi của những giọt nước mắt, nhưng thiên thần của Đức Chúa Trời  ở đó.

Ruth.

Sự can thiệp của Chúa trong ân sủng để mang lại hậu tự hứa hẹn, và sự phục hồi của Israel, nhưng theo cách của ân sủng, trên một cơ sở mới. Trên một nạn đói trong miền đất, Naomi, người đại diện cho Israel, đã ra đi, và mất tất cả mọi thứ. Ruth trở lại với cô ấy, và Boaz (sức mạnh) dấy cơ nghiệp lên. Đó là Israel cũ, trong một ý nghĩa: đứa trẻ được sinh ra cho Naomi, nhưng trên nguyên tắc của ân sủng, cho Ruth, là người không có quyền sở hữu về lời hứa.

1 Samuel.

Kết nối chức lế lễ theo pháp lý bị phá vỡ ở đây. Cả chức thẩm phán và lế lễ ở trong Eli. Hòm bị cướp lấy--một vi phạm lớn. Quyền năng, và các liên kết kết nối, bị mất. Sau đó, Đức Chúa Trời đến, theo cách có chủ quyền riêng của Ngài, bởi một nhà tiên tri, như Ngài đã từng có trước khi đem họ ra khỏi Ai Cập. (Tất cả mọi sự trên lập trường trách nhiệm của con người đã biến mất;. Nhưng Ngài gửi đến một tiên tri là lòng thương xót tối thượng) Trước khi Ngài mang lại sức mạnh (vua), Ngài đã mang lại lời tiên tri –là một điều đáng chú ý này. Trước khi Đấng Christ trở lại trong quyền năng, đó là chứng cớ của Thánh Linh và của lời nói, mà nhờ đó có kết nối được duy trì giữa Đức Chúa Trời và dân của Ngài. Từ Eli đến David trên ngai vàng này là một nguyên tắc chung-; đức tin  quyền năng, không do sự nối ngôi.
Nhưng xác thịt đòi hỏi thứ tự để có quyền cai trị,  và nhận được những gì nó muốn, nhưng nó đổ vỡ trước sức mạnh của kẻ thù. Sau đó ngay cả tín hữu người bám lấy nó cũng ngã với nó (Jonathan). Nếu thứ tự cai trị được thành lập mà không có Đấng Christ, họ không thích Đấng Christ đến và đặt họ sang một bên. Người mà đặt hy vọng để được hài lòng thì như một con chim đa đa trên núi.
Sau-lơ đã được dấy lên để hạ Phi-li-tin xuống; Jonathan đã chế phục họ, nhưng Sau-lơ không bao giờ đã bị họ phá hủy. Jonathan là một tín đồ liên quan đến trật tự bên ngoài. Nơi niềm tin đặt là với David. Đây là nơi sức mạnh của đức tin mà không có vua.

2 Samuel.

Sau-lơ ngã xuống trên núi Gilboa. Sau đó chúng ta có được lòng trung thành của David, trong quyền năng hoạt động, không trong triều đại, của hòa bình, với lời hứa duy trì ngôi nhà của mình trong bất cứ cách nào khi họ cư xử theo bản thân. Đức Chúa Trời sẽ sửa phạt họ nếu không vâng lời, nhưng không cất lòng thương xót của Ngài khỏi họ. Sau đó chúng ta thấy sự thất bại cá nhân của David khi ông là vua. Có một yếu tố khác—cái hòm thánh và ngôi đền thờ trở thành vấn đề, mối quan hệ với Đức Chúa Trời trước hết là tái lập bởi đức tin, không theo thứ tự, nhưng bằng quyền năng thuộc linh theo ân sủng, tất cả là bằng quyền năng thuộc linh theo ân sủng.
 Cái hòm trên núi Si-ôn, và ở đó họ đang hát, "lòng thương xót Chúa còn mãi mãi": trong khi ở Gibeon là nơi cao, nơi Solomon đi đến. Có đền tạm ở đó, nhưng không có cái hòm. Solomon không nhìn thấy nó ở núi Si-ôn cho đến khi trở về từ Gi-bê-ôn, nơi mà Đức Chúa Trời đã trả lời ông. Hậu quả dựa trên sự can thiệp của Đức Chúa Trời trong sự giải thoát và cứu độ, nơi thờ phượng theo lệnh truyền đã được thiết lập, kết nối với trái đất – sân đập lúa của Araunah, người Jebusite. Điều đó tiếp sau khi có bản án, sự giết người và của hy sinh. Đức Chúa Trời yêu thương Jerusalem, và dừng tay của Ngài trong sự phán xét, và bày tỏ bởi lời tiên tri con đường hòa giải bởi sự dâng sinh tế.

David rước hòm giao ước

1 và 2 Các Vua

Ở đây chúng ta có sự trị vì của Solomon, việc thành lập của Israel trong hòa bình, và việc xây dựng đền thờ, hình ảnh về Con trai lớn hơn của David.  Nhìn vào lịch sử, điều nầy không thành công trong Rehbboam, và sau đó  sách các  vua là lịch sử, không của Giu-đa, nhưng của Israel, với đầy đủ thông báo về việc Giu-đa tiếp tục lịch sử. Bạn sẽ có được sự can thiệp của Đức Chúa Trời  bởi các vị tiên tri trong Ê-li và Elisha, trong lòng thương xót, ở giữa Israel, người đã rời bỏ đền thờ, một người làm chứng cớ cho Israel trên lập trường trách nhiệm của mình, người kia  (Elisha) trong quyền năng sự phục sinh.
Sách các vua đầu tiên và thứ hai tiếp tục lịch sử trong Giu-đa cho đến khi bị lưu đày, và sau đó Lo-ammi được đặt tên trên quốc gia. Tất nhiên, có nhiều chi tiết, --các nhân vật khác nhau của đức tin, vv, như Hezekiah của đức tin, Josiah của sự vâng phục, Giô-sa-phát sùng đạo, nhưng không bao giờ nhờ liên kết với thế giới mà họ thành công.
J. N. Darby