Quan tài Joseph tại Ai Cập |
Sách Sáng Thế Ký kết thúc với một
người chết nằm trong quan tài tại Ai cập (Sáng 50:26). Điều nầy chỉ tỏ rằng
tuyển dân của Đức Chúa Trời đã ở trong tình trạng sự chết tại Ai cập. Dầu họ ở
trong sự chết, họ vẫn sống động và hoạt động (1:7). Trong khi họ lo mưu sinh
tại Ai cập và hưởng thụ các lạc thú của Ai cập, họ đã bị Pharaoh chiếm đoạt và
nô dịch để phục vụ ông ta cách nhọc nhằn ( 1:10-14; 2:23; 5:6-18). Do đó, họ đã
bị cản trở không hoàn thành mục đích mà vì đó Đức Chúa Trời đã sáng tạo và chọn
lựa họ.
Tình thế của con cái Israel tại
Ai cập dưới sự cai trị chuyên chế của Pharaoh là một bức tranh đầy trọn về cuộc
đời của nhân loại sa ngã trong thế giới dưới bàn tay chiếm đoạt và nô dịch của Satan và quyền bính gian ác của sự tối tăm (Eph.2:13).
Nói theo lịch sử, Xuất Hành tiếp tục Sáng Thế Ký,
tuy nhiên, Xuất Hành phô diễn phương diện tập thể của kinh nghiệm thuộc linh
của dân Đức Chúa Trời, còn Sáng Thế Ký trình bày cách chủ yếu về phương diện cá
nhân. Hai phương diện nầy tượng trưng kinh nghiệm thuộc linh hoàn bị của dân Đức
Chúa Trời.
Sách nầy bày tỏ Đức Giê-hô-va là
Đấng Christ, như là sự cứu chuộc, sự cứu rỗi và sự cung cấp của dân Đức Chúa
Trời và phương tiện cho họ thờ phượng và hầu việc Đức Chúa Trời đến nỗi trong
Ngài, họ có thể được xây dựng chung với Đức Chúa Trời hầu cho họ và Đức Chúa
Trời gặp nhau, truyền thông và cư ngụ ở trong nhau.
Biên soạn..